14/09/2021
Edit: Nhật Nhật
...
Bình luận bên dưới đều bày tỏ sự kinh ngạc của dân mạng.
[ ? ? ?]
[ Hớ? Thế mà cũng được nữa hả? ? ]
[ Phát tài thật á! ? ? ?]
[ Giả giả giả, nhất định là giả thôi đúng không? Quá con nhà bà ảo rồi đấy? ? ? ]
[ ? ? ? Không phải chứ, mới nãy tôi còn đang xót thương cho đoàn làm phim của mấy người các kiểu, còn cười ha ha vào mặt cá Koi hết vận đấy.]
[ Nói thật nhé, cái cậu Hề Gia Vận này có phải có vấn đề không vậy? Đã nói sau khi lập quốc là không được thành tinh nữa cơ mà!]
[ Từ khi cái tên Hề Gia Vận này bắt đầu oanh tạc bảng hot search, Mị cảm thấy giá trị quan của Mị ngày nào cũng gặp đủ loại tấn công...]
...
Trên thực tế, không chỉ có mấy giang cư mận này, mà ngay cả thành viên trong đoàn làm phim cũng ngạc nhiên há hốc mồm.
Mấy người trong nhóm chat trước kia đạo diễn Cát lập để kết nối cảm tình giữa các diễn viên chủ chốt cũng đồng loạt xông ra.
Mạnh Sanh: [ @ đạo diễn Cát, cái chú nói trên Weibo là thật hay giả thế! ?]
Phó Giai: [ @ đạo diễn Cát, cái chú nói trên Weibo là thật hay giả thế! ?]
Tần Thanh: [ @ đạo diễn Cát, cái chú nói trên Weibo là thật hay giả thế! ?]
Đạo diễn Cát nhắn lại cho bọn họ: [ Thật đấy.]
Xong ông lại hỏi Phó Giai: [ @ Phó Giai, cô không biết à?]
Phó Giai thấy kỳ quái bèn hỏi lại: [ Sao cháu lại không biết, cháu vừa nhìn thấy trên Weibo của chú rồi mà.]
Phó Giai lại hồ hởi đánh thêm một dòng gửi đi: [ Đạo diễn Cát, cháu nói này, dự toán của chúng ta không phải khá sung túc à. Là nhà đầu tư nào mà đột nhiên lại ném tiền cho chúng ta thế? Tán tài đồng tử* hiện thế à.]
*Chế lại từ thiện tài đồng tử, ở đây Phó Giai đang nói nhà đầu tư aka anh giai mình phá tiền ấy.
Trần đời có người nói anh trai mình như thế à?
Đạo diễn Cát: [ ... ]
Đạo diễn Cát: [ Là anh trai cô, giám đốc Phó đấy.]
Phó Giai: [ ? ]
Phó Giai đây là hóng hớt, hóng đến chuyện nhà mình luôn, chỉ một dấu chấm hỏi hoàn toàn không thể diễn đạt hết tâm trạng khiếp sợ lúc này của cô, cô lại bổ sung thêm một đống chấm hỏi nữa: [ Anh trai cháu á? ? ? ? ? ?]
Đạo diễn Cát đắc ý trả lời: [ Chính xác, mới nãy anh trai cô vừa gọi cho chú xong, hỏi đoàn làm phim của chúng ta có cần đầu tư không.]
Phó Giai: [ ? ? ? ]
Phó Giai có nằm mơ cũng không ngờ được tán tài đồng tử này lại là anh trai nhà mình, cô không dám tin hỏi lại thêm lần nữa: [Anh ấy hỏi chú á? Anh ấy chủ động hỏi chú có cần đầu tư không á? Vậy bao công sức mè nheo ăn vạ để anh ấy đầu tư vào phim của cháu lúc trước thì sao? ? ? ]
Đạo diễn Cát mặt dày nói: [ Có lẽ là do phát hiện ra giá trị đầu tư của chú đây.]
Phó Giai: [ ... Chú sống lại đi chú.]
Phó Giai nghĩ tới nghĩ lui, thấy thế nào cũng không giống phong cách của anh mình, nhưng cô thực sự không nghĩ ra sao anh ấy lại đột nhiên ném một đống tiền ra đầu tư như vậy, cuối cùng tất cả chỉ đành quy cho những lý do siêu nhiên.
Phó Giai: [ Xem ra vẫn là nhờ Gia Gia phát huy vận may của mình, giúp đoàn làm phim của chúng ta phát tài!]
Đạo diễn Cát ngoài miệng thì nói là vì giá trị đầu tư của mình, thực ra trong lòng cũng nhịn không được đánh lái về phía nguyên nhân siêu nhiên.
Dù sao lúc làm lễ khởi động máy, mưa tới không sớm không muộn, mà phải chờ đến tận lúc Hề Gia Vận đến mới mưa, vừa đúng với câu "Tiền vào như nước", xong rồi ngay buổi tối cùng ngày, đoàn làm phim lập tức nhận được một khoản đầu tư lớn, nếu nói chuyện này không có liên quan đến Hề Gia Vận, tự đạo diễn Cát cũng thấy khó mà tin được.
Nghĩ như vậy, đạo diễn Cát vui mừng hớn hở đăng thêm một cái status: [ Cá Koi cầu tài @ Hề Gia Vận.]
Phó Giai cũng lại: [ Cá Koi cầu tài @ Hề Gia Vận.]
Manh Sanh và Tần Thanh cũng nhào vô góp vui: [ Cá Koi cầu tài @ Hề Gia Vận.]
Đạo diễn Cát càng nhìn càng thấy vui, ông quay lại trang chủ Weibo, kéo thanh làm mới, đúng lúc thấy tin nhắn của bạn học cũ chuyển tiếp bài viết này.
[ Đạo diễn Nhiếp Bình: ? Hê, cho tôi mượn cậu diễn viên này chút đi.]
Đạo diễn Cát thiếu chút nữa đã phì cười.
Đạo diễn lớn Nhiếp Bình được giới điện ảnh công nhận là thiên tài. Hồi bọn họ còn đang học ở Học viện Điện ảnh, chỉ bằng một bộ phim đầu tay có tiêu đề là "Ngư loan", ông ta đã nhận được giải đặc biệt cho đạo diễn mới trong liên hoan phim "Khổng tước", mấy bộ phim sau đó cũng liên tục giành được giải thưởng tại các liên hoan phim lớn, là một đạo diễn nổi tiếng thế giới, nhưng có điều...
——Người này chỉ quay phim văn nghệ, cũng chính là mấy bộ phim kén người xem kia.
Nhà đầu tư làm gì có ai ngốc, bọn họ đầu tư không phải vì cái đẹp của nghệ thuật, coi tiền như giấy lộn mà ném ra. Bởi vậy, dù phim của đạo diễn Nhiếp được đánh giá cao đến đâu thì mỗi lần ông ta đi xin đầu tư đều rất là gian nan.
Đạo diễn Cát nhắn lại: [Được thôi, ha ha ha ha.]
Dạo gần đây ông ta bận bù đầu bù óc, đúng lúc ông bạn học này cũng đang bế quan, hai người bèn không liên lạc với nhau, thấy đối phương nhắn tin lại cho mình, đạo diễn Cát lập tức mở phần mềm chat ra, hỏi thăm tình hình dạo này của đạo diễn Nhiếp.
Đạo diễn Cát: [ Lão Nhiếp, ông bế quan xong rồi đấy hả?]
Đạo diễn Nhiếp: [ Ừ, đang bắt tay vào chuẩn bị cho phim mới.]
Đạo diễn Cát: [ Lần này ông định quay đề tài gì thế?]
Đạo diễn Nhiếp hoàn toàn không giấu giếm, nói: [ Vẫn là đề tài tìm kiếm bản thân thôi, đại khái là một người mắc chứng trầm cảm cùng một người mắc chứng tự kỷ, cứu giúp lẫn nhau.]
Đạo diễn Cát than thở: [ Đúng là ông có khác.]
Vừa nghe đến cái đề tài này xong, đạo diễn Cát đã biết ông bạn già của mình vẫn tính đi theo lối cũ rồi. Cái lão này hoàn toàn không để ý đến thị hiếu người xem, trong người luôn tràn đầy nhiệt huyết, chỉ quay cái mình thích, chỉ quay cái mình muốn, thực ra trong lòng đạo diễn Cát cảm thấy rất ngưỡng mộ đối phương.
Đạo diễn Cát hỏi ông ta: [ Chuyện chọn diễn viên thế nào rồi?]
Đạo diễn Nhiếp trả lời: [ Vẫn còn sớm, kịch bản còn chưa hoàn thiện xong. Nhưng mà vai người mắc chứng trầm cảm kia đã có mấy ứng cử viên rồi, còn người mắc chứng tự kỷ thì hãy còn đang tìm.]
Đạo diễn Cát nói giỡn: [ Nhanh tìm đi, nếu thực sự không có ai phù hợp thì có thể tuyển cá Koi bên đoàn bọn này, còn có thể giúp ông kéo tài trợ đấy.]
Đạo diễn Nhiếp: [Được đó.]
Đạo diễn Cát nói đùa nên đạo diễn Nhiếp cũng hùa theo đó mà đồng ý, thực ra ông ta cũng không nghĩ đó là lời nói thật, hai người lại trò chuyện thêm một lát, sau đó mới tắt phần mềm chat đi.
Mà trên Weibo, mọi người đang vì comment của đạo diễn Nhiếp mà há hốc mồm kinh ngạc.
Đạo diễn Nhiếp là ai nào?
Đạo diễn thiên tài đó!
Cùng ông ta hợp tác, thực sự là có thể nhận giải đến mức hai tay rút gân, bàn tay mạ vàng 24k đó!
Giờ, cái cậu Hề Gia Vận này lại được cả đạo diễn Nhiếp chú ý tới nữa! ! !
Nhỡ đâu vì để cầu tài, đạo diễn Nhiếp thật sự tuyển cậu vào đoàn làm phim thì sao!?
Dù sao đạo diễn Nhiếp đúng là nghèo rớt mùng tơi thật... Ai mà chả biết, đoàn làm phim của ông ta còn từng phải kêu gọi ủng hộ quyên góp ở trên mạng, còn thường thường bị mọi người lôi ra nói đùa, nói không có nhà đầu tư, phim của đạo diễn Nhiếp có thể quay xong chính là nhờ huy động vốn từ quần chúng nhân dân.
[ ? ? ? Mới nãy người nào nói vận may của Hề Gia Vận đã xài hết mau đi ra chịu tội ngay, thế này mà mi bảo là vận may xài hết á hả?]
[ Nói thật nhé, cá Koi cũng quá ảo diệu rồi! ! !]
[ Là Mị, người vừa nãy nói Hề Gia Vận đã xài hết vận may chính là Mị, Mị đã chuyển phát lại status của đạo diễn Cát rồi, nhỡ đâu cá Koi cũng phù hộ Mị phát tài thì sao QAQ]
[ Danh họa thế giới – Tui tự đánh tui.]
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...