Mây đến từ nơi nào

“Huhu… Thiên Hề ca ca… huynh… huynh cũng không được lộn xộn…”
 
Vân Thiên Ngưng nức nở khép hai chân lại không muốn để tay hắn tiếp tục nữa. Bộ ngực phía trước lắc lư theo động tác này của nàng tạo thành một đợt bọt sóng trắng xóa, thấy thế hắn liền nắm chặt hơn. Bàn tay to tựa như đang xoa nắn một cục bột, để thịt ngực nằm trọn trong lòng bàn tay, xoa nắn đến lúc nó nóng lên rồi đột nhiên buông ra đợi con thỏ trắng tung tăng bật lên, hắn lại tiếp tục tóm lấy nó.
 
“Huhu… lưu manh… Thiên Hề ca ca thật xấu…”
 
Vân Thiên Ngưng thút thít, nhìn thân thể đang bị người trước mặt đùa giỡn. Vóc dáng của hắn cao gầy phủ lên trên người nàng, khiến nàng không thể thoát ra được chỉ còn có thể tủi thân lên án bằng chiếc miệng nhỏ bị hôn đến sưng đỏ của mình.
 
Rõ ràng bảo nàng không được lộn xộn thế mà hắn lại càn rỡ như vậy, thật không công bằng mà.
 
“A Ngưng ngoan, nghe lời ta có được không?”
 
Cơn say đã phủ lên tâm trí của con mèo nhỏ, lúc trước đáng yêu ba phần thì giờ đây đã biến thành năm phần khiến hắn yêu thương vô cùng. Bùi Thiên Hề ngậm lấy ngực mềm rồi mút mạnh một cái, hít hà hương ngực thơm ngọt vương vít nơi đầu mũi, hết thảy khiến lòng hắn rất vừa ý, bụng dưới càng lúc càng căng, cuối cùng hoàn toàn dựng thẳng, chọt vào nơi non mềm giữa hai chân nàng.  Bản chuyển ngữ bạn đang đọc được thực hiện bởi Tây Quan team thuộc website LuvEvaland.co. (Chấm co chứ không phải chấm com đâu nha) Nếu bạn có đọc bản này ở trang khác xong thì nhớ qua trang chính chủ đọc để ủng hộ view cho team dịch với nhé. Mọi thắc mắc xin nhắn về page LuvEva land hoặc Sắc - Cấm Thành.
 
“Không cần.”
 

Vân Thiên Ngưng bĩu môi, cố gắng cử động cơ thể nhỏ bé của mình, không muốn lại gần cây gậy cứng rắn kia, cũng không muốn hắn tiếp tục chơi đùa ngực mình nữa. Bàn tay nhỏ vỗ vỗ lên lồng ngực hắn, để hắn buông nàng ra.
 
“Bảo bối ngoan, đừng lộn xộn, đừng lộn xộn…”
 
Nàng không để ý hơi thở của nam nhân bên cạnh mình đang càng lúc càng nặng nề, mà chỉ biết rằng mình không thấy thỏa mái, không thấy vui vẻ, không muốn Thiên Hề ca ca đè lên người mình như thế nữa. Móng vuốt nhỏ cào loạn khắp người hắn mà không hề hay biết mình đang đổ thêm dầu vào lửa. Hai chân cũng được dùng tới, khẽ đẩy hắn ra khỏi vùng cấm địa giữa đùi nàng.
 
“Hừ!”
 
Bùi Thiên Hề hừ nhẹ một tiếng, bắp đùi hơi dùng sức nhấc lên, nhẹ nhàng khóa hai chân nàng lại, bàn tay cũng theo đó đè xuống, ấn chặt nàng thiếu nữ đang lộn xộn xuống, nằm yên trên bộ xiêm y xộc xệch.
 
“A Ngưng ngoan, còn động đậy nữa thì Thiên Hề ca ca không thể cam đoan không làm chuyện xấu với nàng đâu.”
 
“Hừm, không cần, A Ngưng muốn đi ngắm trăng.”
 
Kẻ say không thể nói đạo lý, Vân Thiên Ngưng nghiêng đầu nhỏ sang một bên, nhìn ánh trăng trong vắt ngoài sổ, trong lòng liền muốn ngay tức khắc thấy được dáng vẻ của mặt trăng lúc này. Bản chuyển ngữ bạn đang đọc được thực hiện bởi Tây Quan team thuộc website LuvEvaland.co. (Chấm co chứ không phải chấm com đâu nha) Nếu bạn có đọc bản này ở trang khác xong thì nhớ qua trang chính chủ đọc để ủng hộ view cho team dịch với nhé. Mọi thắc mắc xin nhắn về page LuvEva land hoặc Sắc - Cấm Thành.
 
“A Ngưng, nghe lời nào. Đợi lát nữa Thiên Hề ca ca sẽ dẫn nàng đi ngắm, chỉ một lát nữa thôi, nhé?”
 
“Không muốn, A Ngưng muốn đi bây giờ cơ, Thiên Hề ca ca nhanh lên đi.”
 
Tuy móng mèo nhỏ đã bị hắn đè xuống, nhưng vẫn hung hăng cào cấu người hắn như trước. Trong đôi mắt lấp lánh ánh sao chất chứa đầy sự tức giận, oán trách nhìn người trước mặt.
 
Giây tiếp theo, miệng nhỏ đã không thể nói thành lời được nữa.
 
“Ưm ưm… chậc chậc…”
 
Nếu nói đạo lý không được, thế thì hắn không nói nữa, trực tiếp phủ lên môi nàng, dùng môi lưỡi nóng rực lấp kín nơi đó, cố gắng nuốt hết tất thảy những suy nghĩ ‘đặc sắc’ lúc này của nàng.
 

Bàn tay to của Bùi Thiên Hề ôm lấy cái đầu nhỏ của nàng, triền miên hôn một hồi lâu, cuối cùng dời lên hôn lấy chóp mũi và trán nàng rồi để chiếc mũi cao thẳng cọ vào mũi quỳnh tinh xảo của nàng. Nhìn dáng vẻ bị hôn đến mơ màng của người dưới thân, đôi mắt phượng cong lên, nhẹ giọng hỏi:
 
“A Ngưng, còn muốn đi ngắm trăng không?”
 
“Hừ… A Ngưng… ngắm được rồi…”
 
Hai vầng trăng non đang càng lúc càng cong lên, những vì sao ẩn mình nơi ấy cũng theo đó càng thêm sáng ngời. Vân Thiên Ngưng không nhịn được vuốt ve hàng lông mi dài đậm của hắn, càn rỡ chơi đùa.
 
“A Ngưng ngoan quá.”
 
Rốt cuộc Bùi Thiên Hề cũng dỗ được tiểu tâm ca của mình, tuy rằng phải dùng sắc đẹp để đổi lấy những hắn vẫn vui vẻ chịu đựng. Đáng tiếc, còn chưa kịp thả lỏng con mèo nhỏ say mèm đã bắt đầu nghĩ ra cách khác để tra tấn hắn. Bản chuyển ngữ bạn đang đọc được thực hiện bởi Tây Quan team thuộc website LuvEvaland.co. (Chấm co chứ không phải chấm com đâu nha) Nếu bạn có đọc bản này ở trang khác xong thì nhớ qua trang chính chủ đọc để ủng hộ view cho team dịch với nhé. Mọi thắc mắc xin nhắn về page LuvEva land hoặc Sắc - Cấm Thành.
 
“Trên mặt trăng… sao lại không có thỏ ngọc thế nhỉ?”
 
Vân Thiên Ngưng ngắm nghía đôi mắt hắn một hồi lâu rồi bĩu môi. Giữa những ngôi sao long lanh dường như còn có cả gương mặt ửng hồng của tiểu tiên nữ, đây có lẽ là tiên cung rồi nhưng không hiểu sao nàng lại không tìm thấy chiếc chày giã thuốc của thỏ ngọc.
 
Nàng nghi hoặc nhìn người trước mắt, đầu nhỏ khẽ dụi vào giữa trán hắn, thấp giọng nói:
 
“Thiên Hề ca ca, A Ngưng muốn ngắm thỏ ngọc.”
 

“A Ngưng nhìn nơi này xem.”
 
Bùi Thiên Hề ôm lấy con mèo con đang làm nũng, trái tim rung động vì những lời trêu chọc ngây thơ, đáng yêu của nàng. Bàn tay to đặt lên bờ ngực trần trụi, nàng một bên ngực của nàng lên, xoa xoa nó trong lòng bàn tay như đang vỗ về con thỏ ngọc run rẩy.
 
Vân Thiên Ngưng ngây ngốc nhìn theo động tác của hắn, thấy hai bên ngực mình đang khẽ lắc lư trong lòng bàn tay hắn, tựa như hai con thỏ nhỏ mắt hồng, nhẹ nhàng nhảy lên theo động tác của hắn. Bản chuyển ngữ bạn đang đọc được thực hiện bởi Tây Quan team thuộc website LuvEvaland.co. (Chấm co chứ không phải chấm com đâu nha) Nếu bạn có đọc bản này ở trang khác xong thì nhớ qua trang chính chủ đọc để ủng hộ view cho team dịch với nhé. Mọi thắc mắc xin nhắn về page LuvEva land hoặc Sắc - Cấm Thành.
 
“Hưm… Thiên Hề ca ca gạt người…”
 
Không được nhìn thấy thỏ ngọc mà còn lại bị hắn chiếm tiện nghi, Vân Thiên Ngưng lắc người muốn trốn chạy. Hắn không chút do dự bắt nàng lại, giọng nói lạnh lùng, trong trẻo đến mê người vang lên bên tai nàng:
 
“Sao lại gạt A Ngưng ngoan của chúng ta được, còn có chày giã thuốc của thỏ ngọc nữa đấy, A Ngưng có muốn xem không?”



 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận