“Ưm ưm… a… a… đau… cắn nhẹ thôi… ưm ưm…”
Ngực trái của Vân Thiên Ngưng bị người nọ ngậm trong miệng, tàn nhẫn ăn một hồi. Lúc này, làn da trắng nõn của nàng đã rải rác những vết hôn, trên đỉnh ngực còn đọng lại những vệt nước bọt của chàng thiếu niên, trông chẳng khác nào hạt anh đào lấp lánh sương sớm. Dưới cái nắng xuân, hạt anh đào ấy lóe lên ánh sáng nhàn nhạt, khẽ lắc qua lắc lại theo từng nhịp bú mút, huênh hoang vô cùng.
Bùi Thiên Hề dừng miệng, bàn tay to sờ sờ lên những dầu răng rõ nét trên ngực nàng. Trong lòng thích thú không thôi, hắn thấp giọng nói:
“A Ngưng đừng sợ, để Thiên Hề ca ca ăn nhiều sẽ quen thôi.”
“Ưm… hừ hừ…”
Vân Thiên Ngưng bị hắn trêu đến đỏ cả mặt, cơ thể nàng khẽ run lên, miệng nhỏ cũng ngâm nga hai tiếng hừ hừ, khiến chàng thiếu niên đang đè trên người nàng, trong lòng thầm rung động, không nhịn được lại tiếp tục cúi xuống hôn lên miệng nhỏ của nàng.
“A Ngưng, cho Thiên Hề ca ca ăn nơi khác nữa được không?”
“Đừng mà… ưm…”
Vân Thiên Ngưng thấy hắn dời mắt xuống đai nhu quần đang giấu kín như bưng của mình, cảnh tượng này như trở về hôm ở chùa Vạn Phật.
Bàn tay nhỏ của nàng nắm chặt lấy làn váy dưới thân nhưng lớp vải mỏng manh, nhẵn bóng rất khó nắm chắc. Trong phút chốc làn váy tuột khỏi lòng bàn tay, bàn tay to của hắn đã nhanh chóng nhẹ nhàng bắt lấy, ngón tay với những khớp xương rõ ràng khẽ vuốt ve làn váy mềm mại tựa như giây tiếp theo sẽ vén nó lên.
“Thiên Hề ca ca…”
“A Ngưng, nơi này của ta khó chịu quá.”
Bùi Thiên Hề ôm chặt lấy nàng, cây gậy nơi bụng dưới áp vào cái bụng mềm mịn của nàng, khẽ cọ cọ đầy ẩn ý. Đầu nấm trên đỉnh gậy vừa cứng vừa to, ngang ngược xoay một vòng rồi lại nhẹ nhàng chọc xuống rốn lõm tựa như một tín hiệu ái muội muốn truyền đến cho nàng. Bản chuyển ngữ bạn đang đọc được thực hiện bởi Tây Quan team thuộc website LuvEvaland.co. (Chấm co chứ không phải chấm com đâu nha) Nếu bạn có đọc bản này ở trang khác xong thì nhớ qua trang chính chủ đọc để ủng hộ view cho team dịch với nhé. Mọi thắc mắc xin nhắn về page LuvEva land hoặc Sắc - Cấm Thành.
“Thật sao?”
Lời hắn nói vô cùng tha thiết, giọng điệu nôn nóng còn mang theo chút tủi thân. Khuôn mặt tuấn tú vì kiềm nén quá mức nên ửng hồng, gian nan nhìn nàng. Những giọt mồ hôi rịn ra trên trán nhỏ xuống gò má của nàng liền được hắn nhẹ nhàng gạt đi. Lửa dục trong đôi mắt cháy mãnh liệt nhưng vẫn yên lặng chờ đợi câu trả lời từ nàng.
Vân Thiên Ngưng ngập ngừng hỏi, giọng điệu đã hòa hoãn hơn nhiều. Thấy thế Bùi Thiên Hề liền ‘thừa thắng xông lên’, bàn tay to nâng lên xoa lấy một bên ngực trái đã sưng đỏ, tai nghe nhịp tim nàng đập ‘thình thịch’ mỗi lúc một nhanh, hắn thấp giọng nói:
“Ừm.”
Giọng nói của hắn tựa như đang cố tình ra vẻ tủi thân, hơn nữa giọng nói ấy còn trầm thấp, quyến rũ chẳng khác nào một sợi tơ đang xảo quyệt quấn lấy nàng khiến nàng dẫu muốn từ chối cũng chẳng thể mở miệng.
“Vậy… không được quá trớn.”
Tiểu cô nương vừa cắn môi dưới vừa nói ra là êm tai nhất trên đời.
Bùi Thiên Hề cúi đầu, trằn trọc hôn nàng một cái, bàn tay to nhanh chóng vén y bào của hai người lên, để lộ ra đôi chân trần của nàng thiếu nữ. Bàn tay hắn đỡ lấy côn thịt nóng bỏng rồi đặt nó vào giữa hai chân mềm mại của nàng, cứ thế cọ tới cọ lui vài cái.
“A…”
Tựa như một đám mây thơm ngát, mềm như bông đang quấn lấy hắn, cảm giác thoải mái khiến hắn gần như muốn bắn ra ngoài.
“A Ngưng, ngoan. A Ngưng, mềm…”
Bùi Thiên Hề nói năng lộn xộn, hết lần này đến lần khác gọi tên nàng. Vòng eo thon mập mờ chuyển động, nhịp nhàng ma sát giữa hai chân nàng. Lực hắn dùng hơi mạnh, có lẽ là vì đã kìm nén quá lâu hoặc cũng có thể là vì dục vọng mãnh liệt của tuổi thiếu niên. Tiếng thở gằn theo từng nhịp cử động, chẳng mấy chốc đã khiến làn da nơi đùi non của nàng đỏ ửng cả lên.
“A a a…”
Vân Thiên Ngưng bị hắn nâng một chân lên, đè xuống nhu quần đã xốc xếch, để lộ ra đùi non trắng mềm đang bị côn thịt của hắn hết lần này đến lần khác ma sát. Tiết khố dần dần lỏng lẻo, về sau thì buông hẳn trên cánh mông của nàng. Thấy thế hắn liền kéo xuống, để côn thịt phủ đầy gân xanh trực tiếp chạm đến hoa tâm mềm ướt của nàng, mạnh mẽ cọ vài cái, đến cuối cùng vẫn không thể nhịn được cắm quy đầu to lớn vào. Bản chuyển ngữ bạn đang đọc được thực hiện bởi Tây Quan team thuộc website LuvEvaland.co. (Chấm co chứ không phải chấm com đâu nha) Nếu bạn có đọc bản này ở trang khác xong thì nhớ qua trang chính chủ đọc để ủng hộ view cho team dịch với nhé. Mọi thắc mắc xin nhắn về page LuvEva land hoặc Sắc - Cấm Thành.
“A a a a a a a ______”
Vân Thiên Ngưng đột nhiên ngửa cổ ra sau, mắt hạnh mở to mịt mù hơi nước, giọng nói nhẹ nhàng nhưng kịch liệt.
Cảm giác đau như bị xé toạc lan ra toàn thân, dưới thân bất ngờ bị một cây chày sắt thô dài nóng rực, ngang ngược tách hai cánh hoa môi của nàng ra, rồi cắm vào vách động đang khép chặt. Thứ nóng rực kia chưa từng thấy qua mị thịt nhưng vẫn có thể nắm trọn mỗi một nhịp hô hấp, mỗi một nơi mẫn cảm của nàng trong lòng bàn tay.
Cây côn thịt kia đang không ngừng kịch liệt nảy lên như có sinh mệnh, kết hợp với hơi thở của nàng, đâm từng cái khiến linh hồn của nàng run rẩy.
Bùi Thiên Hề cũng không ngờ mình lại cắm vào như thế, tuy chỉ mới là quy đầu thôi nhưng đã thoải mái như được leo lên thuyền tiên vậy. Nơi này còn tiêu hồn hơn cả ngực nàng, không giống như lần trước thăm dò bằng đầu lưỡi, lần này dùng quy đầu thô to tiếp xúc với hoa huyệt đáng thương, tách nơi đó ra thành một lỗ tròn nhỏ. Hoa môi bên ngoài căng ra thành màu đỏ nhạt, run rẩy ôm lấy món đồ bên ngoài của hắn, nhìn qua tuy ghê người nhưng cũng tuyệt đẹp vô cùng.
“A Ngưng, A Ngưng, đừng cử động, đừng cử động.”
Hắn còn khó chịu hơn cả nàng, không dám tiến tới mà cũng chẳng nỡ lùi về sau. Côn thịt nửa vời cắm ở nơi đó chẳng khác nào trăm ngàn bàn tay nhỏ đang gãi vào lòng hắn khiến hắn hết lần này đến lần khác bị lửa dục dày vò.
Như sợ nàng khó chịu, hắn nghiến chặt răng, cuộn bàn tay to nắm lại thành quyền, cố gắng chịu đựng đợt sóng trào vừa ngọt ngào vừa đau đớn.
“Huhu… đi ra ngoài… đi ra ngoài.”
Hắn quá lớn, cũng quá nóng. Vân Thiên Ngưng không ngờ thứ đáng yêu, thật thà mà ngày trước mình hay chơi đùa trong lòng bàn tay, giờ đây khi cắm vào trong lại trở thành vật đáng sợ nhất trên đời như thế.
Nàng vặn vẹo mông nhỏ muốn đuổi hắn ra ngoài, nhưng không ngờ lại tự mình làm khổ mình. Hoa huyệt non mềm làm sao chịu được những động tác giãy giụa như vậy, trăm ngàn cái miệng thịt nhỏ trên vách động đồng loạt phản đối, mạnh mẽ hút lấy quy đầu vào bên trong, dùng nhiệt độ như đốt người để người kia cảm nhận được tình cảm chân thành của mình. Bản chuyển ngữ bạn đang đọc được thực hiện bởi Tây Quan team thuộc website LuvEvaland.co. (Chấm co chứ không phải chấm com đâu nha) Nếu bạn có đọc bản này ở trang khác xong thì nhớ qua trang chính chủ đọc để ủng hộ view cho team dịch với nhé. Mọi thắc mắc xin nhắn về page LuvEva land hoặc Sắc - Cấm Thành.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...