“A ừm… ưm ưm…”
Vân Thiên Ngưng đột nhiên bị cắm đến ngẩng cao đầu lên, trông vô cùng kiều mị, quyến rũ. Ánh nắng mặt trời gay gắt bên ngoài xuyên qua cửa sổ hoa mai chiếu lên gương mặt nàng, chiếu lên đôi mắt hạnh phủ kín sương mù, nơi đó đong đầy dục vọng mê loạn và ánh nước sóng sánh tựa như một làn xuân thủy khiến lòng người rung động.
Mái tóc đen tán loạn ướt đẫm mồ hôi thơm ngát, có vài sợi tóc dính lên má nàng, khiến gương mặt nàng trông càng thêm trắng nõn như ngọc, nhỏ nhắn mê người. Những giọt mồ hôi men theo sợi tóc chậm rãi rơi xuống dưới, rồi dừng lại trước khe ngực, sau đó tan biến trong những ngón tay thon dài đang không ngừng xoa nắn nơi đó.
“A Ngưng… thế này… hình như còn ướt hơn…”
Hắn cười khẽ bên tai nàng, giọng nói trầm thấp, quyến rũ tựa như một chiếc lông chim nhẹ nhàng cọ vào trái tim nàng, khiến cả người nàng càng thêm run rẩy.
Đôi chân bị hai chân dài của hắn giam giữ hơi run lên, thân thể mềm mại nghiêng về phía trước, như thể muốn thoát khỏi từng đợt đâm rút của hắn.
“Bạch___”
Đây là âm thanh túi trứng đánh lên da thịt nàng, vừa nặng nề vừa tàn nhẫn, dương vật chậm rãi rút ra một đoạn nhỏ rồi lại cắm nguyên cây vào trong, cắm đến nỗi thân thể mềm mại của nàng run lên, bộ ngực cũng lắc lư thật mạnh trong lòng bàn tay hắn. tạo ra những làn sóng vô cùng mềm mại.
“Huhu…”
Bùi Thiên Hề ôm lấy mỹ nhân rồi bắt đầu đâm rút nhanh hơn, côn thịt ra vào tiểu huyệt non mềm, ẩm ướt với tốc độ cực nhanh. Thân thể hai người được nối với nhau bởi côn thịt đỏ thẫm, khi thi kết hợp chặt chẽ, khi lại chậm rãi kéo ra, như gần như xa, khiến xuân thủy văng ra khắp nơi, tựa như một làn mưa chảy xuống từ nơi giao hợp của hai người, chẳng mấy chốc đã đọng lại thành một vũng nước nhỏ trên nền đất.
“A Ngưng nhiều nước quá… thật thiếu ‘làm’…” Ba chữ cuối cùng hắn nói ra khi đang hôn lên cổ nàng, như ý liền cảm nhận được tiểu huyệt non mềm đột nhiên co rút.
Xoa mạnh lấy bộ ngực của nàng một hồi, Bùi Thiên Hề cắm thẳng đến nơi sâu nhất, để nàng cảm nhận được thứ kia của mình đang không ngừng bành trướng, nóng rực trong cơ thể nàng. Một tay đang xoa ngực buông ra, chuyển xuống cái bụng nhỏ đang bị làm đến nhô lên của nàng, rồi nhẹ nhàng xoa xoa.
Bụng của nàng phẳng phiu, mỏng nhỏ, như thể dẫu ăn thế nào cũng không thể nào béo thêm, nhưng nơi ấy cũng không quá gầy gò, mà tựa như một khối ngọc ấm áp, cảm giác lúc sờ lên rất thích. Lúc này cái cái bụng nhỏ này, dường như hắn còn có thể cảm nhận được độ nóng truyền ra từ quy đầu.
“A Ngưng đừng cử động, ngậm một lát thôi…. Ưm… sướng quá….”
Quy đầu của hắn chạm đến miệng tử cung, chống lên nơi kín đáo và thiêng liêng nhất của người nữ tử. Nơi đó ấm áp lạ thường, ngây ngất tiêu hồn, lại vào sâu thêm chút nữa sẽ là nơi sinh con của nàng. Cảm giác co rút khiến eo hắn khẽ run lên, mắt phượng nhắm chặt, cổ họng tràn ra tiếng gầm nhẹ.
“Huhu… Thiên Hề ca ca…”
Vân Thiên Ngưng vất vả ngậm lấy côn thịt đột nhiên dừng lại trong cơ thể mình, vì đã quen cảm giác được nó tùy ý cưỡng đoạt, nên lúc này khoái cảm sung sướng ngất trời cũng chợt dừng lại theo. Mị thịt trong tiểu huyệt non mềm của nàng vô cùng bất mãn, nháo nhào co rút, quấn lấy từng tất gậy trên côn thịt, rồi ra sức cắn mút. Ngay cả cái mông vểnh cũng lắc lư không vui, muốn bao nhiêu dâm đãng có bấy nhiêu dâm đãng.
“Chát___”
Mông trái bị hắn đánh một cái không mạnh không nhẹ.
Vân Thiên Ngưng lập tức khóc lên thành tiếng, một nửa là vì tủi thân, một nửa là vì nỗi kích thích khó lòng diễn tả.
Vừa bị đánh xong, nhưng xuân thủy trong tiểu huyệt của nàng lại càng chảy ra nhiều hơn.
“Thiên Hề ca ca… chàng… huhu…”
“A Ngưng ngoan, gọi phu quân đi.”
Hắn muốn nghe nàng nói ra hai từ êm tai nhất kia, hắn đã lên kế hoạch suốt nhiều năm, cuối cùng cũng có thể danh chính ngôn thuận bảo vệ được thân phận của nàng, thế nên hắn rất muốn nghe nàng kiều mị gọi mình như thế.
“Hưm ưm…”
Khuôn mặt nhỏ của Vân Thiên Ngưng ửng hồng, dục vọng và thẹn thùng cùng nhau dâng lên trong lòng nàng, xen lẫn vào đó còn còn niềm vui mừng âm ỉ, hóa ra trong lòng Thiên Hề ca ca lại khát khao có được nàng như thế, mà tâm tình của nàng và của hắn cũng hoàn toàn giống nhau.
Hắn không ngừng hôn lên gáy, lên tai nàng, tựa như một lời thúc giục đầy háo hức, một tay hắn duỗi xuống an ủi lên cánh mông vểnh vừa bị đánh của nàng, một tay khác dời lên kéo khuôn mặt nhỏ của nàng về sau để hôi môi cùng hắn.
“A Ngưng… gọi phu quân, có được không?”
Côn thịt trong cơ thể chậm rãi di chuyển, như đang báo hiệu một hồi điên cuồng sắp ập đến.
“Phu… quân…”
Những vì sao trong đôi mắt phượng thoáng chốc được thắp sáng, độ nóng như thiêu như đốt, Bùi Thiên Hề vui mừng khôn xiết, mạnh mẽ hôn lên đôi môi căng mọng của nàng. Hạ thân của hắn đầy hưng phấn, tốc độ như điện đâm rút mạnh mẽ trong cơ thể nàng.
“A Ngưng, ta yêu nàng, ta yêu nàng.”
Như chưa nói đủ, hắn lặp lại thêm mấy lần nữa, như thể đang tự nói với chính mình. Khóe môi hắn cong cong, đầu lưỡi lại quấn quít với nàng, giữa chóp mũi, vành tai đều là tình yêu dịu dàng mà cả hai trao cho nhau.
Trái tim Vân Thiên Ngưng không nhịn được đập ‘thình thịch’, âm thanh ấy như muốn phá tan màng nhĩ, khiến dẫu lúc này đang quỳ gối dâm đãng trước mắt hắn, nàng cũng không cảm thấy quá thẹn thùng.
Đôi má ửng hồng, hàm răng hé mở, Vân Thiên Ngưng nhìn gương mặt tuấn tú gần trong gang tấc rồi thấp giọng nói:
“Ta cũng vậy.”
Đổi lại là một nụ hôn nồng nàn hơn trước, môi lưỡi đều tê dại vì nụ hôn của hắn, giữa lúc tâm trí nàng đang mê man, bên tai liền nghe được tiếng cười khẽ của hắn”
“Vậy A Ngưng lại nâng mông lên thêm chút đi.”
Kiều thê ngoan ngoãn nhếch cặp mông tuyết của mình lên, để côn thịt của hắn càng rong ruổi càn rỡ hơn. Bùi Thiên Hề ôm nàng đâm rút hàng trăm lần, trong quá trình đó hắn đã hai lần bắn vào trong thân thể nàng, tinh dịch trắng đục bắn vào lối đi hẹp, chậm rãi rót đến bụng nhỏ của nàng.
Nhưng hắn vẫn chưa thỏa mãn, đôi mắt đỏ hồng càng tăng thêm lực đâm rút, côn thịt như không biết mệt mỏi ra sức tiến vào tiểu huyệt đang co rút không ngừng. Cảm nhận được tiểu huyệt đang co rút mạnh sau hơn trăm lần đâm rút, nhưng mị thịt bên trong vẫn không chịu thua, càng cắm vào nó lại càng cắn tàn nhẫn vào thân gậy. Cửa động ướt đẫm, hai cánh hoa môi bị cắm phải mở ra, như hoa đào nở rộ, hương thơm dâm đãng tràn ra tứ phía.
Giữa lúc co rút, hỗn hợp xuân thủy và tinh dịch men theo côn thịt dần chảy ra bên ngoài huyệt, nàng đang ở phía trước hắn thế nên hắn càng có thể nhìn rõ cảnh tượng này hơn. Bùi Thiên Hề hít sâu một hơi, đứng thẳng người dậy, đôi tay hắn ấn nhẹ lên eo và mông nàng, điều khiển nàng ra vào ăn lấy dương vật của mình.
“A a a a a… a a… a…”
Những tiếng rên càng lúc càng vỡ vụn, Vân Thiên Ngưng đương nhiên đã bị ‘làm’ đến ngây ngất, thân thể mềm mại của nàng phiến hồng, khuôn mặt nhỏ ửng đỏ, mái tóc đen tán loạn trên tấm lưng ngọc run lên theo động tác của hắn, tựa như một bàn cờ chiêu hồn, kích thích Bùi Thiên Hề càng cắm mạnh hơn.
“Hưm!”
Ra vào như thế mấy trăm lần nữa, cảm giác muốn bắn lại lần thứ ba dâng lên từ thắt lưng hắn, thế nhưng lần này còn kịch liệt hơn hai lần trước, Bùi Thiên Hề cúi người về phía trước, một tay duỗi ra, ôm lấy hai bầu ngực no đủ của nàng, bên dưới vừa sâu vừa mạnh đâm thêm vào cái, cuối cùng cắn lấy vành tai nàng rồi bắn ra.
“Ăn hết tinh dịch của phu quân đi, đi để rơi mất giọt nào cả.”
Hắn cố ý kéo dài động tác bắn tinh để Vân Thiên Ngưng cảm nhận được tinh dịch đang cọ rửa bên trong cơ thể mình. Thắt lưng hẹp gầy ái muội đẩy về trước, bắn toàn bộ tinh trùng đậm đặc của mình vào tử cung nàng,
“Hưm hưm… hưm hưm…”
Vân Thiên Ngưng bị ‘làm’ đến nỗi hai mắt thất thần, đương nhiên chẳng còn cách nào đáp lại hắn. Bùi Thiên Hề vốn cũng không hy vọng ca vời rằng A Ngưng sẽ nhanh chóng thích ứng được những chuyện tình thú nơi khuê phòng thế này, vì dù sao hai người còn cả đời, vẫn còn một tương lai dài rộng phía trước.
Hôn lên khóe mắt ửng hồng của kiều thê, tâm trạng của hắn vô cùng sung sướng, bế nàng đi tắm.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...