Mây đến từ nơi nào

“Ưm… A Ngưng ngoan quá… thật mềm a…”
 
Bùi Thiên Hề dẫu bận vẫn ung dung nắm hai viên tuyết mềm mại ấy vào lòng bàn tay, rồi dùng lòng bàn xoa nắn khiến hai viên tuyết ấy dần nóng lên. Nhìn hai bên ngực chậm rãi hằn lên dấu tay của hắn, tựa như từng cánh hồng mai đang điểm xuyến trên nền tuyết mới, vô cùng diễm lệ, dụ dỗ hắn thả xuống đó nhiều cánh hồng mai hơn nữa.
 
Hắn chậm rãi cúi đầu xuống, muốn ăn bờ ngực nàng, nhưng Vân Thiên Ngưng không chịu. Cái miệng nhỏ nhắn cứ mãi đuổi theo đôi môi mỏng của hắn, thấy thế hắn liền quay sang mãnh liệt hôn an ủi nàng. Tiếng hít thở hổn loạn, cùng với đó là âm thanh quấn quít càng lúc càng nặng nề, lưu luyến triền miên, rồi lặng yên kéo xuống, đầu lưỡi lướt qua cần cổ thon dài, đi dần xuống ngực.
 
“Huhu… Thiên Hề ca ca…”
 
Miệng nhỏ không được đầu lưỡi hắn an ủi, thoáng chốc đã thấy khô khốc, sốt ruột. Vân Thiên Ngưng ôm lấy cái đầu đang vùi sâu trước ngực mình, miệng yêu kiều rên rỉ, vô cùng ấm ức.
 
Trái tim như bị móng mèo gãi trúng, nhưng lại hết lần này đến lần khác chạm được đến nơi mềm mại trong trái tim hắn. Bùi thiên Hề muốn một ngụm nuốt chửng lấy nàng, nhưng hắn lại không biết làm thế nào mới nuốt trôi.
 
Tựa như người đói khát lâu này cuối cùng cũng tìm thấy mỹ vị, trong lúc nhất thời, lại luyến tiếc không nỡ nuốt hết vào miệng.
 
“Ngoan… A Ngưng… để Thiên Hề ca ca ăn con thỏ này một lát đã nhé?”

 
Nuốt bờ ngực mềm mại phía trước, Bùi Thiên Hề cảm nhận được sự mềm mại như tan ra trong miệng mình, hắn nhẹ nhàng cắn lên quả thù du hồng phấn, đầu lưỡi dạo quanh một vòng, khiến đầu ngực ướt đẫm.
 
“A Ngưng thích Thiên Hề ca ca ăn con thỏ nhỏ của nàng thế này không?”
 
“Huhu…”
 
Đầu ngực lại bị hắn cắn lên, lần này lực đạo còn mạnh hơn lần trước, thế nhưng Vân Thiên Ngưng lại không hề thấy đau, ngược lại nàng còn cảm thấy thoải mái vì cảm giác ngứa ngáy đã tan đi đôi chút. Những ngón tay đan vào tóc hắn cũng theo đó siết chặt hơn.
 
“A a… thoải mái quá… sâu thêm chút nữa…”
 
Vân Thiên Ngưng ngửa đầu, vẻ mặt mê loạn, gương mặt xinh đẹp ửng đỏ, chẳng khác nào một tiểu yêu tinh chuyên cắn nuốt trái tim người khác. Đôi môi đỏ mọng khẽ nhếch lên, nói ra một câu khiến chàng thiếu niên có thể tức khắc hóa thành dã thú.
 
Bùi Thiên Hề nặng nề mút thật mạnh, gần như hơn phân nửa ngực đều bị hắn ngậm vào miệng. Bàn tay to cũng không rãnh rỗi, xoa nắn bờ ngực bên kia, xoa xoa nắn nắn, dâm loạn liếm mút, lòng bàn tay thỏa sức chơi đùa đến nổi quả thù du của nàng như sắp cứng lại thành đá. Quả thù dung ấy cọ vào lòng bàn tay hắn, liền bị hắn dùng hai ngón tay kẹp lấy, chậm rãi xoa nắn.
 
“Huhu… a a…”
 
Cảm nhận được bàn tay nhỏ sau lưng bỗng chốc ôm chặt lấy mình, khóe môi của Bùi Thiên Hề nhuộm đầy ý cười, đầu ngón tay kẹp lấy đỉnh ngực cứng rắn, kết hợp với môi lưỡi, ngậm nó vào miệng rồi tỉ mỉ liếm mút.
 
Cuối cùng cũng chơi xong hai bầu ngực sữa đầy đặn, hắn chậm rãi dịch người xuống dưới. Nửa người dưới của nàng đã được hắn cởi sạch lúc quấn quít, đôi chân trần đang quỳ trên xiêm y mềm mại, Bùi Thiên Hề thò tay xuống sờ lên kẽ hở nơi tư mật kia, lúc thu tay về trên tay hắn chỉ toàn là dâm thủy.
 
Ý cười nơi khóe môi hắn lại càng đậm thêm, hắn hôn lên vầng trán của nàng thiếu nữ, ngón tay thon dài như ngọc xoa lên làn da đỏ bừng như ngọc, rồi nhẹ nhàng nói bên tai nàng: “Nhiều nước quá.”
 
“Hưm…”
 
Tựa như đầu ngón tay hắn lại lần nữa nhen nhóm lên ngọn lửa dục dục trong cơ thể nàng, cảm giác trống rỗng nơi bụng dưới quá mãnh liệt, thao túng nàng thiếu nữ trúng tình dược tự dâng tiểu huyệt của mình vào lòng bàn tay hắn.

 
“Hóa ra nàng vốn là một tiểu yêu tinh thế này.”
 
Nếu nàng đã khó chịu như thế, thì hắn sẽ cố dốc hết sức để thỏa mãn nàng. Tốc độ tay của hắn đột nhiên tăng lên, nhanh chóng ma sát bên ngoài kẽ hoa của nàng, ngón tay cái theo sau xoa lên hạt trân châu nhỏ bên ngoài hoa môi. Chỉ vừa xoa nắn vài cái, hạt trân châu nhỏ kia đã ngóc đầu dậy, vui sướng mặc hắn dày xéo.
 
Xuân thủy của nàng chảy khắp tay hắn, thứ nước ấy trong suốt mà lại ngọt ngào, men theo đầu ngón tay trắng mịn của hắn chậm rãi nhỏ xuống. Mắt thấy dâm thủy càng lúc chảy càng nhiều, Bùi Thiên Hề liền lấy một chén trà đặt bên dưới, đợi dâm thủy đã đổ đầy được non nửa chén, hắn liền đưa đến bên môi, rồi uống hết trong một hớp.
 
Mùi hương ấm áp tràn ra bốn phương, hòa lẫn cũng hương thơm thanh mát trên người nàng, rồi lan vào cơ thể hắn, khiến lửa dục rực cháy, không thể nhẫn nhịn thêm nữa.
 
Tuy lần đầu sẽ đau đớn, nhưng nàng đã nhiều nước như vậy, hẳn sẽ khiến đau đớn thuyên giảm đi đôi chút.
 
Bụng dưới đã ngẩng cao đầu, vội vàng không chờ nổi nữa, độ cong của nó như muốn phá tung trung khố để chui ra ngoài. Bùi Thiên Hề ôm tiểu yêu tinh đang không ngừng chảy nước vào lòng, lật người lên, rồi mở rộng đôi chân nàng ra, để lộ ra tiểu huyệt non mềm, dâm mị.
 
Bàn tay to kéo trung khố ra, đỡ lấy côn thịt cứng rắn, đặt nó trước huyệt khẩu ướt át, mềm mại của nàng.
 
“A Ngưng, nhìn ta này.”
 
Người dưới thân vì trúng mị dược, thế nên lúc hắn đè lên người nàng, hai chân nàng đã tự động ôm lấy thắt lưng của hắn, chẳng thể tách rời như kén tằm quấn quanh đại thụ.

 
Bùi Thiên Hề hít sâu một hơi, nén cảm xúc muốn tàn nhẫn ‘làm’ nàng xuống, bàn tay to ôm lấy gương mặt nhỏ, tựa chóp mũi mình vào chóp mũi nàng. Những sợi tóc đen nhánh rũ xuống lướt qua gương mặt nàng, khiến nàng ngứa ngáy, tựa như một làn gió xuân đang khẽ hôn lên má nàng, thậm chí còn dịu dàng hơn cả nụ hôn trên môi.
 
“Nhìn ta.”
 
Giọng nói của hắn nồng nàn dục vọng, vô cùng mê người, nàng liền ngoan ngoãn mở mắt ra, hiền dịu đón nhận nụ hôn của hắn. Lông mi của bọn họ rất dài, khi bốn cánh quạt nhỏ ấy khẽ chạm vào nhau, chợt khiến lòng người cũng rung động theo.
 
Bùi Thiên Hề giương mắt, thu hết mọi vẻ mặt của nàng vào đáy mắt, cùng lúc đó bùng dưới cũng lẳng lặng chuyển động, quy đầu to lớn đẩy hai cánh hoa môi đang khép kín ra, rồi chậm rãi tiến vào bên trong.
 
Hắn rất quen thuộc tiểu huyệt của nàng thế nên rất nhanh đã cắm đến được lá chắn mỏng manh kia. Lần này hắn không muốn dừng lại tại đây nữa, bàn tay to ôm lấy đầu nhỏ của nàng rồi hôn thật sâu, nhân lúc nàng đang mê muội trong nụ hôn đó, thắt lưng gợi cảm của hắn bỗng hạ xuống, côn thịt nhanh chóng tiến vào, ‘phụt’ một tiếng, đâm xuyên qua tấm màng xử nữ yếu ớt ấy.



 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui