Mau Xuyên Vai Ác Toàn Nam Thần


Hắn bỗng nhiên phát hiện trạng thái lúc này của mình cực kì nguy hiểm..
Bùi Túc hơi hơi nheo mắt lại, nhìn lên xà nhà trên đỉnh đầu, trong mắt biến hóa quỷ quyệt, ai cũng không biết hắn rốt cuộc đang suy nghĩ gì.
Qua một hồi lâu, Quân Ninh mới trở lại.

Lúc này, trong tay nàng lại là một cái hộp đồ ăn, bên trong có mấy loại điểm tâm: Bánh mứt táo, đậu phụ vàng, hoa hồng bơ sữa cùng một chén cháo hạt sen bách hợp.

Quân Ninh thật sự là đói muốn chết, hiện tại nhìn thấy mấy món đồ ăn nóng hầm hập này thì sao mà nhịn được.

Cũng không biết là nàng làm thế nào mà tránh đi mấy tên thủ vệ và cung nữ đó để mang thuốc trị thương và điểm tâm ngọt vào.

Kể cả tiểu nha đầu vẫn luôn theo sau nàng không rời cũng biến mất.

Đối với chuyện này, Bùi Túc cực kỳ tò mò.
Nhưng tra tấn người nhất vẫn là tiểu nha đầu này ăn quá ngon, vừa ăn vừa khen, khiến người vốn luôn không để ý ăn uống như Bùi Túc bỗng nhiên đói không chịu được.

Đôi mắt hơi hơi mở ra một khe nhỏ, liền thấy tiểu nha đầu ăn đến khí thế ngất trời, đến cả lễ nghi công chúa cũng bỏ qua một bên, xem ra thật sự là rất đói!
Nhưng mặc dù nàng đói bụng như vậy cũng vẫn đem mình đặt ở vị trí thứ nhất.


Điều này khiến trong lòng Bùi Túc bỗng nhiên trở nên ngũ vị tạp trần.
Chờ Quân Ninh ăn xong tất cả, lập tức liền cảm thấy cực kì thỏa mãn.

Quay đầu nhìn về phía Bùi Túc, chậm rãi bước tới, lại lần nữa ngồi ở bên cạnh hắn.

Tiếp tục chống cằm si ngốc mà nhìn hắn, chốc chốc lại cười một tiếng.

Tiếng cười kia mang theo một niềm vui sướng ngọt ngào từ tận đáy lòng.
Chỉ thấy nàng chậm rãi giơ tay, thấy Bùi Túc hô hấp vững vàng, không có dấu hiệu sẽ tỉnh lại lúc này, liền đánh bạo vươn ngón trỏ sờ mặt hắm: Cái trán, lông mày, mũi, thẳng đến môi, cứ như vậy trượt xuống dưới.

Đôi mắt tỏa sáng như sao, khẽ nói nhỏ: "Thật là đẹp mắt..

Ngủ rồi cũng đẹp.."
Tay nàng ngừng ở trên môi mỏng của Bùi Túc, dưới tay là cảm giác mềm mại mà lành lạnh.

Loại cảm giác lạ lẫm này khiến nàng không muốn thu tay lại chút nào.

Khuôn mặt nháy mắt một cái liền đỏ bừng, một cái suy nghĩ kì dị thúc đẩy nàng gần một chút, lại gần một chút..
Vào lúc hô hấp của nàng đều mang theo mùi hương của điểm tâm phun lên trên má của đối phương, một đôi con ngươi bình đạm không gợn sóng đột nhiên xuất hiện ở trước mắt nàng.

Hai người bốn mắtnhìn nhau, Quân Ninh nháy mắt liền ngốc.

Đôi mắt to tròn chớp chớp vài cái, vẫn cứ không thể tin được những gì mình đang nhìn thấy.

Khuôn mặt vốn dĩ đỏ bừng giờ phút này đã đỏ đến sắp nhỏ ra máu.
Hắn tỉnh..

Tỉnh..

Tỉnh..
Hai chữ này vẫn luôn quanh quẩn trong đầu nàng.

Không biết vì sao, Quân Ninh chấn kinh quá độ thế nhưng đột nhiên hướng tới gương mặt của Bùi Túc mà ợ một cái.


Mùi hương ngọt ngào của hoa hồng bơ sữa vừa ăn còn chưa kịp tiêu hóa tràn lan giữa hai người.
[ Editor: Âm Họa Vô Cốt]
Trong mắt Bùi Túc phút chốc hiện lên một tia kinh ngạc, mà Quân Ninh giờ phút này đã ngốc đến có chút sống không còn gì luyến tiếc.

Nàng đột nhiên có chút muốn đánh chết chính mình của mười lăm phút trước.

Hu hu hu, tự nhiên lại ăn nhiều như vậy làm gì, hiện tại vừa mới nhìn thấy người trong lòng, không chỉ có bị đối phương bắt được chính mình muốn trộm hôn hắn, mà còn ợ vào mặt hắn..

ợ vào mặt hắn..

ợ vào mặt..

ợ..

ợ..

Hu hu hu..
Nghĩ như vậy, trong mắt Quân Ninh lập tức liền bịt kín một tầng hơi nước, một bộ muốn khóc nhưng không khóc, nhìn qua cực kỳ đáng thương!
Nàng có chút hoảng loạn mà thu tay lại, đột nhiên đứng dậy xoay người liền chuẩn bị chạy ra ngoài, không ngờ lại bị đối phương kéo tay lại.

Nàng căn bản là không dám quay đầu lại nhìn hắn, chỉ là nâng lên một cái tay khác lơ đãng mà lau nước mắt ở khóe mắt.
"Ha hả, là ngươi đã cứu ta phải không? Cảm ơn Tứ công chúa.." Bùi Túc quyết định tạm thời bỏ qua chuyện vừa nãy, chuẩn bị đem đề tài kéo về chuyện chính.
Chỉ là hắn quá được, Quân Ninh quá không được, nỗ lực xây dựng tốt tâm lý, nàng quay đầu hung tợn trừng mắt nhìn hắn một cái, cao cao mà ngẩng đầu lên.

"Hừ, ta mới không muốn cứu ngươi đâu, nếu không phải lúc trước ngươi từng ở dưới vó ngựa cứu ta một mạng, chỉ bằng mấy cử chỉ bất kính lúc nãy, ta liền có thể nói phụ hoàng đánh ngươi mấy đại bản, ta mới không phải là cố ý cứu ngươi, ta là báo ân! Đúng, chính là báo ân! Còn có, vừa mới.."
Nói tới đây, Quân Ninh đột nhiên có chút chột dạ, nhưng vẫn là nỗ lực làm ra tư thế đàng hoàng có lí: "Ta..

Ta chỉ là nhìn thấy vết máu trên môi ngươi nên mới muốn giúp ngươi lau đi, sau đó bởi vì ánh sáng quá mờ, thấy không rõ lắm, ta mới để sát vào một chút.

Ngươi đừng tưởng rằng bản công chúa muốn hôn ngươi, ta nói cho ngươi biết, đừng có nằm mờ.

Ta đường đường là công chúa của một nước, sao có thể coi trọng ngươi, ngươi tốt nhất là chết tâm đi, hừ!"
* * *Ta là phân cách tuyến---
Hôm nay bỗng nhiên nổi hứng đi tìm thử mấy món mà nữ chính ăn, nhìn cũng không tồi a, món đầu tiên nằm trong thực đơn của Mãn Hán Toàn Tịch á.

Giới thiệu cho mọi người chút nà~
[ Bánh mứt táo]
[ Đậu phụ vàng]
[ Hoa hồng bơ sữa]
[ Cháo hạt sen bách hợp]
Ây nha, nhớ like cho sự chăm chỉ của ta nhaaaaaa.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận