Kha......!Kha Kha......
Mấy lời bọn họ nói vừa rồi, cô ấy đều......!nghe được rồi?
"Kha Kha, sự việc không phải như em nghĩ!" Khuôn mặt luôn luôn bình tĩnh của Quân Sinh hiện ra vẻ hoảng loạn.
"Thế à?" Cô gái kia chỉ đứng ở nơi đó, mặt mang châm chọc mà nhìn hắn, giống như đang xem một trò cười, lạnh nhạt trong mắt làm đau lòng hắn.
"Tôi đã từng tin tưởng chú nhỏ đến vậy......" Bích Linh híp mắt chậm rãi đi về phía Quân Sinh.
"Thế nên, cho dù là lúc chú nhỏ cưỡng bức tôi, gọi tên La Tuyết Lạc, tôi cũng vẫn tin tưởng chú."
"Nhưng mà, chú nhỏ làm tôi quá thất vọng......" Bích Linh đứng trước mặt hắn, ý cười trên mặt lạnh nhạt mà xa cách, dần dần trở nên xa lạ trong mắt Quân Sinh.
Hệ thống lúc này bị Bích Linh ẩn đi, phát biểu bình luận không được, nếu không nó thật đúng là muốn nhổ vào mặt ký chủ.
Có biết xấu hổ không vậy hả? Muốn hỏi ký chủ có biết hay không?
Quân Sinh lúc nào gọi tên người khác! Ký chủ hiện giờ đang nói dối không chớp mắt!
Đáng thương vai phản diện bị cô ấy đùa chết......
"Tôi ở trong lòng chú chẳng qua chỉ là một đối tượng để phát tiết dục vọng, đúng không? Chú chỉ đang lừa tôi!"
Quân Sinh giơ tay muốn cầm tay Bích Linh: "Kha Kha, em bình tĩnh một chút."
Bích Linh nghiêng người né tránh, mắt càng lạnh lẽo.
"Đừng chạm vào tôi."
Bước chân dần dần lui về phía sau, Bích Linh nhìn Quân Sinh, đột nhiên lộ ra ý cười trào phúng:"Từ nay về sau tôi sẽ không để chú chạm vào tôi nữa."
【 Bíp ―― độ thiện cảm 80%.
】
Hệ thống hú hồn, độ thiện cảm này tăng lên thật quỷ dị.
Bích Linh tàn nhẫn nói xong, xoay người liền chạy.
Mẹ nó, diễn không nổi nữa, quá ghê tởm.
"Kha Kha!" Quân Sinh cả kinh, sắc mặt hiện lên vẻ sợ hãi, không kịp nghĩ, hắn liền đuổi theo.
Cô nhóc tuổi còn nhỏ, lỡ luẩn quẩn trong lòng......
Bích Linh nuốt nước miếng, bước chân nhanh hơn.
Lúc phía sau có biến thái đuổi theo mình, ngàn vạn lần đừng quay đầu lại!
Nếu không, sẽ bị hù chết.
Hệ thống nhìn hai người anh đuổi tôi chạy trong sân trường, có một loại xúc động muốn nổ mạnh tại chỗ.
Đây là trường học! Là thánh địa học tập! Mấy người ahihi ở trong này chạy cái quỷ gì!
【 Bíp ―― độ thiện cảm 84%.
】
Hệ thống: "......"
Bíp cái rắm! Làm sao chạy một hồi độ thiện cảm liền tăng lên? Thì ra chạy sung sướng hơn sao?
Còn có ký chủ rốt cuộc là công lược thế nào?
Độ thiện cảm cũng vọt lên như máy bay....
Quân Sinh đuổi theo cô gái, mắt thấy sắp đuổi kịp, nhưng tại một cái ngã rẽ, người lại đột nhiên biến mất ra khỏi tầm nhìn của hắn.
Quân Sinh dựa tường, tóc hơi dài che khuất đôi mắt hắn, đồng thời cũng che lại một tia phức tạp trong đó.
Quân Khinh Kha......
Em cho rằng em trốn thoát sao?
Tôi sẽ, bắt được em.
....
Trong phòng học.
Địa Trung Hải mắt to trừng mắt nhỏ cùng bọn học sinh.
"Nhiều người như vậy, lại không một ai giải được bài này!" Địa Trung Hải rống giận, cây roi trong tay "Thịch thịch thịch" mà đập bục giảng, học sinh bên dưới chột dạ mà rụt rụt cổ.
Bài ở lớp trên, nói bọn họ làm, còn không phải là khó xử người sao!
"Hiện tại, gọi bất kì một người làm bài này, làm không được, chép một trăm lần!" Địa Trung Hải cười lạnh nói.
Các bạn học: "......" Xong đời.
Ai tới cứu vớt bọn tui!
"Báo cáo!" Nhưng vào lúc này, cửa truyền đến một thanh âm thanh thúy.
Bạn học cả lớp cùng Địa Trung Hải đều nhìn qua.
Thân ảnh kiều nhỏ đáng yêu đứng ở cửa tóc mai hơi ướt, lúc này đang chống cửa hơi thở dốc.
Địa Trung Hải nhíu mày: "Bạn học Quân đi đâu vậy?"
Bích Linh thở dốc: "Đi WC ạ." Thoát khỏi biến thái.
"Vậy đề này, em lên giải đi." Địa Trung Hải gật đầu, đưa phấn qua.
Bích Linh: "!!!" Ông nói bổn bảo bảo làm gì?
Giải đề?
Bích Linh ngu người mà nhìn xuống lớp.
Mấy đầu củ cải dùng ánh mắt kính trọng bi thương kính chào Bích Linh.
Bích Linh: "......" Cứu mạng!
Đúng rồi, còn có nữ chính đại nhân!
Bích Linh nhìn về phía La Tuyết Lạc.
La Tuyết Lạc cho cô một ánh mắt cổ vũ: Cố lên, tin tưởng cậu.
Bích Linh đành phải hít sâu một hơi, nhận phấn, nhìn thoáng qua đề bài liền lưu loát viết.
Địa Trung Hải ở bên cạnh đẩy kính mắt, cẩn thận nhìn rõ chữ viết qua loa kia, mày hơi hơi nhăn lại.
Phương pháp giải này......
"Bạn Quân, phương pháp em dùng......!có phải vi phân và tích phân ở đại học không?" Địa Trung Hải trầm ngâm nói.
Lời này vừa nói ra, cả lớp ồ lên.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...