Edit: Bánh Bao Không Nhân/ Beta: PaduC, RED, tranthayday
Trong lòng Nam Tầm rất mâu thuẫn.
Cô vừa hy vọng ngày đó đến chậm chút, để cô và Ge có thêm vài ngày bình yên. Nhưng sâu tận đáy lòng lại nôn nóng muốn nhanh chóng đối mặt với nó.
Bởi vì chỉ có vượt qua được điểm mấu chốt này, cô và Ge mới có thể chân chính có những ngày yên ổn.
Tiểu Bát kêu rên liên tục: "Đã lâu vậy rồi mà giá trị ác niệm của đại Boss cứ dừng ở 10 không nhúc nhích. Cmn ta biết ngay mà, càng về sau sẽ càng chậm. A a a, bực quá đi mất. Mắt thấy ngày chết của đại Boss sắp cận kề, mà cứ kiếm củi ba năm thiêu một giờ như vậy, gia thật không cam lòng."
Nam Tầm ngắm pho tượng Ge nhỏ, trả lời bình thản: "Ta nói rồi, ta sẽ không để Ge chết."
Tiểu Bát "hừ" một tiếng: "Quân đội liên minh đế quốc lợi hại thế nào, ngươi không biết hả? Lần này Aubrey tự mình chỉ huy tác chiến, điều động ước chừng 200 thượng tướng 800 trung tướng và 2000 thiếu tướng. Thượng úy, trung úy cấp dưới càng không cần phải nói. Lần này bọn họ khó khăn lắm mới định vị được hành tinh Bóng Tối, tuyệt đối sẽ không bỏ qua cơ hội tiêu diệt tận gốc Trùng tộc thế này đâu.
Bằng số lượng hiện tại của Trùng tộc mà đối đầu với đại quân liên minh đế quốc, thua là cái chắc. Trùng vương dù lợi hại đến mấy cũng chỉ có một, huống chi khí vận tử cũng là loài người cấp cao SSS nghịch thiên."
Nam Tầm: "Không thử thì sao biết được? Ngươi yên tâm, ta sẽ không làm ảnh hưởng đến chủ tuyến, ta chỉ muốn giữ mạng đại Boss mà thôi. Dù sao thì giá trị ác niệm cũng chưa bay hết, không phải sao?"
Tiểu Bát thở dài, nó sợ Nam Tầm không cẩn thận phá hư chủ tuyến, nhưng vẫn nhớ thương giá trị ác niệm chưa tiêu trừ hết trên người đại Boss. Trong lòng thật dày vò quá mà.
***Truyện được đăng duy nhất tại wattpad bởi Padu_C***
Mùa thu tới rồi, đám trùng muốn đi chết lại bắt đầu xếp hàng nhảy hố lửa.
Nam Tầm câm nín nhìn trời: Kẻ thù sắp tới, mà bọn trùng này còn bận nhảy hố lửa.
***Truyện được đăng duy nhất tại wattpad bởi Padu_C***
Một hôm, khi Nam Tầm đang dùng bữa với Ge, một con Trùng tướng bỗng hốt hoảng chạy tới.
"Bệ hạ, không ổn rồi! Lãnh địa trên không của chúng ta xuất hiện hơn mười cơ giáp loại nhỏ!"
Tay đang nâng ly của Nam Tầm hơi khựng lại, trong mắt Ge cũng xẹt qua vẻ ngạc nhiên.
Ge mang theo Nam Tầm bay khỏi tổ trùng, hai người và đám trùng binh, trùng tướng ngoài tổ cùng ngửa đầu nhìn về không trung.
Mấy cơ giáp đó chỉ bay trên không, tốc độ cực nhanh. Tuy Trùng tộc có thể dùng linh năng công kích, nhưng tốc độ quá nhanh cũng khiến chúng nó không cách nào bắt giữ mục tiêu chính xác.
Hơn mười cơ giáp cũng chưa ném bom xuống, bọn họ chỉ lướt qua từ trên cao rồi lập tức rời đi.
Vẻ mặt Ge trở nên nghiêm trọng, giọng điệu hắn vô cùng khẳng định nói: "Hành tinh Bóng Tối đã bị loài người định vị, mấy cơ giáp này là bọn họ phái tới thăm dò địa hình."
Ngay khi chiếc cơ giáp cuối cùng chuẩn bị rời đi, đồng tử của Ge bỗng tối lại, cơ giáp bay trên không ngay lập tức dừng giữa không trung, sau đó nhanh chóng rơi xuống.
Ge không để cơ giáp rơi vỡ. Vào lúc chiếc cơ giáp kia sắp rơi nát thì tốc độ đột ngột chậm lại.
Nhóm sâu nhanh chóng vây quanh cơ giáp, bắt đầu gặm cắn.
Cơ giáp bị phá hư, tên lính bên trong vọt ra, nhấc súng bắt đầu bắn phá, đám trùng gần đó bị súng laser bắn cho nát nhừ.
Trùng tộc nổi giận, chúng nó cọ móng vuốt lên mặt đất, muốn xé xác con người này ra ăn.
"Áp giải hắn lại đây." Ge đột nhiên lên tiếng.
Một con Trùng tướng cắn đứt cánh tay tên lính kia, sau đó mấy con khác cùng nhau tiến lên, nâng tên lính đang kêu gào thảm thiết bò đến trước mặt Trùng vương, hung hăng ném tù binh xuống đất.
Binh sĩ kia dùng tay còn lại che lấy cánh tay đang không ngừng chảy máu. Ngay khi nhìn thấy Ge và Nam Tầm, hắn lập tức lộ vẻ khiếp sợ tột cùng.
Hắn nhận ra cô gái này!
Đây là một vị nổi danh trong quân đội liên minh, thiếu tướng Cố Khuynh!
Về phần người đàn ông... Hai mắt tên lính đột ngột trừng lớn. Người đàn ông trước mắt này giống hệt Ge·lose Remedios!
Trước kia hắn cuồng nhiệt sùng bái người đàn ông này, tự nhiên là nhớ rõ dung mạo đối phương.
Liên tưởng đến thái độ của đám trùng với hai người, tên lính hoảng sợ lui về phía sau: "Các ngươi không phải Cố thiếu tướng và Ge nguyên soái, các ngươi nhất định bị trứng trùng ký sinh!"
Thế nhưng con người bị trứng trùng ký sinh rất nhanh sẽ trở thành chất dinh dưỡng cho đám trùng phá xác, sẽ trở thành tử thi, căn bản không có khả năng sống sót!
Cho nên hai người này sao vẫn khỏe mạnh đứng đây được? Vì sao trùng tộc không giết bọn họ?
Phản bội, hai người này nhất định đều là kẻ phản bội!
"Lần này các người mang bao nhiêu binh tới đây?" Ge lạnh nhạt nhìn binh sĩ đang không ngừng lùi về sau kia.
"Tôi sẽ không nói cho hai người, hai người là đồ phản bội! Ge đại nhân, ngài không phải là anh hùng của loài người, ngươi là sự sỉ nhục của toàn nhân loại!" Tên lính quát.
Ánh mắt Ge đột nhiên trầm xuống.
Tuy rằng Trùng tướng bên cạnh không hiểu những gì hắn ta nói, nhưng có thể nhìn ra hắn đang mạo phạm đức vua của nó, thế là không chút do dự nhào qua cắn đứt cổ.
Ngay sau đó, mấy con trùng khác cũng nhào tới. Chỉ chốc lát sau, tên lính kia đã bị gặm đến chỉ còn lại bộ xương khô.
Nam Tầm hơi nhíu mày. Là Trùng tộc, chúng luôn xé xác kẻ thù ra ăn, giống cái thì hiến cho vua. Cũng giống như con người bắt được Trùng tộc thì sẽ trực tiếp giết chết, hoặc là mang đi làm thí nghiệm. Cho nên đứng từ góc độ Trùng tộc, cách làm này hoàn toàn không sai. Nhưng mà...
Nam Tầm không khỏi nhìn sang Ge, không lỡ mất sự giãy giụa chợt lóe qua con ngươi lạnh băng của hắn.
Hắn đã không thể quay về làm người nữa, dù cho hiện tại hắn có cơ thể loài người. Nhưng hắn vẫn không phải, hắn là vua của Trùng tộc.
Con người và Trùng tộc rõ ràng có thể bình an vô sự, nhưng cớ sao bọn họ cứ phải quấy rầy cuộc sống nơi này?
"Mang hắn đến hố lửa hỏa táng đi." Vẻ mặt Ge càng thêm lạnh nhạt.
Hai con trùng binh tuân lệnh, khiêng cỗ xương người bò về hướng hố lửa.
Chờ đám trùng tản ra, tầm mắt Ge rơi xuống đống kim loại trên đất mà không tỏ ra chút bất ngờ. Ngược lại là Nam Tầm, vẻ mặt lập tức biến đổi.
Người này thế mà dám mở chức năng hình ảnh 3D của quang não!
Vậy những việc xảy ra vừa rồi, chẳng phải đều bị cấp cao trong quân đội loài người thấy được sao?
Ge duỗi tay về phía quang não, nó bị linh năng nâng lên, bay thẳng đến trong tay hắn.
***Truyện được đăng duy nhất tại wattpad bởi Padu_C***
Một tòa hạm chủ thật lớn đang lơ lửng ngoài vành đai thiên thạch hành tinh Bóng Tối. Trong khoang chỉ huy, 200 thượng tướng và 800 trung tướng ngồi phía dưới, màn hình lớn phía trước chia thành hơn mười màn hình nhỏ, bên trên hiện ra thông tin về địa hình của mỗi thành viên tổ điều tra thu thập được.
Khi thấy những ngọn núi tinh thạch màu phong phú mê người, tất cả mọi người đều bị cảnh đẹp đó làm rung động.
Đáy mắt Nguyên soái Aubrey tràn ngập dã tâm nồng đậm. Một quặng tinh thạch thiên nhiên lớn đến thế, nếu có thể được con người khai thác thì thật là một sự kiện trọng đại đáng được cả nước chúc mừng! Mà cái tên Aubrey cũng sẽ mãi mãi lưu danh sử sách, trở thành anh hùng toàn thiên hà!
"Không xong, cơ giáp số 18 bị Trùng tộc đánh rớt!" Một người bất ngờ hô lên.
Lúc này màn hình chỉnh đến số 18, hình ảnh được phóng to hết cỡ.
Bruh, người điều khiển cơ giáp số 18 bị bắt, đây là điều khiến bọn họ bất ngờ.
Đợt do thám địa hình lần này, độ cao và tốc độ của mấy chiếc cơ giáp đều trong phạm vi an toàn, không có khả năng bị Trùng tộc đánh rơi.
Việc này khiến bọn họ ngạc nhiên rồi lại lo lắng. Chẳng lẽ Trùng tộc biến dị ra năng lực lợi hại hơn?
Ngay khi Bruh lao ra khỏi khoang điều khiển, đám người đứng gần đó nhìn thấy Trùng tộc hung tàn cắn đứt tay Bruh, việc này khiến cho những sĩ quan cấp cao trong sảnh chỉ huy lên cơn giận dữ.
Cảnh tượng kế tiếp càng làm họ sợ ngây người.
Bọn họ lại thấy được con người lành lặn không hề hấn gì ở Trùng tộc!
Đó là Cố thiếu tướng vốn đã chết trận mấy năm trước, còn có... Trời ạ, là Ge!
Nguyên soái Aubrey đứng phắt dậy, hai mắt trợn trừng gắt gao nhìn người trong màn hình lớn.
Là hắn, thật sự là hắn!
Ge⋅lose Remedios chưa chết!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...