Editor: Miêu Bàn Tử
Cả đời này của Thì Đình, từ lúc sinh ra tới nay đều thuận buồm xuôi gió, không có gặp qua một chút khó khăn trắc trở nào.
Cái gì cũng không thiếu, mọi chuyện đều nằm trong lòng bàn tay. Thậm chí người nào làm việc gì đều theo ý hắn.
Không có cái gì là hắn không có được. Cho nên đối với hắn mà nói, gặp bất kỳ người nào hay sự tình gì đều vô cùng tẻ nhạt vô vị, không gợi lên một chút hứng thú.
Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad @MieuBanTu
Đời trước Đào Vãn Tâm nguyện ý đánh cược hy sinh tính mạng để bảo vệ con trai, khiến hắn sinh ra một cảm xúc chưa từng xuất hiện ở trong đời.
Vậy đời này, Tô Đát Kỷ nàng liền đoạt trước một bước, trước hết để hắn nếm thử cái tư vị mất khống chế.
Mà nếm thử, một lần duy nhất là chưa đủ!
Có nàng ra tay trước như vậy, Đào Vãn Tâm ả còn có thể xảy ra chuyện gì?
Tô Đát Kỷ cười khẩy.
Nhưng Thì Đình làm sao lại tuỳ tiện nhận thua đây?
Hắn trừng mắt một lát, đột nhiên hỏi:
"Cô thật lòng muốn từ hôn với tôi?"
Tô Đát Kỷ không chút nghĩ ngợi gật đầu, không mang theo một giây do dự, thậm chí còn có chút cảm giác chờ không kịp.
Biểu hiện như vậy, giống như ước gì phân rõ giới hạn với hắn ngay lập tức.
Làm sao có cảm giác hắn là một cái loại virus nào đó, làm cho nàng tránh không kịp?
( Đoán đúng rồi đó bạn chẻ:3)
Mắt sắc của Thì Đình càng thêm thâm trầm, đáy lòng đột nhiên toát ra chút cảm giác không thoải mái. Nhưng cụ thể là cái gì, lại không nói ra được.
Hắn không muốn lãng phí thời gian đi tìm loại cảm xúc hư vô mờ mịt này, gật đầu đáp ứng,
"Có thể."
Hệ thống vừa nghe được hai chữ này, lập tức nhảy cao đến ba thước.
Hắn muốn chạy thật nhanh, muốn hét to, muốn chống nạnh rồi ra sức cười! Editor: Miêu Bàn Tử
【 Clap clap clap*! Hồ ly ngu ngốc, rốt cục ngươi cũng có ngày bại trận ha ha ha ha ha! Đây là cơ hội cho bản điện hạ ra sân! 】
*Tiếng vỗ tay ( trong trường hợp này là vỗ móng:3)
Hắn nâng móng vuốt lên vuốt vuốt chải chải lông trên đầu mình một chút, ưỡn bộ ngực nhỏ mềm, giơ cằm kiêu ngạo, chân mèo chanh sả vừa định bước ra sân chỉ đạo, lại nghe thấy nam chính bổ sung một câu,
"Nhưng mà..."
Thì Đình không vui, nhăn lông mày,
"Trước tiên, cô cần phải đem tất cả sự tình nói rõ ràng cho tôi."
Ngay tại thời điểm hắn nói ra hai chữ "Có thể", Tô Đát Kỷ nhẹ nhàng thở ra, bộ dáng tươi cười yêu kiều, rất chướng mắt.
Thì Đình thấy nàng như trút được gánh nặng, cảm thấy khó chịu cực kỳ.
Tất cả nữ nhân dưới gầm trời này, thậm chí ngay cả một phần nam nhân, đều nhớ nhung và nằm mơ gả cho hắn.
Kết quả, nàng lại vì từ hôn với mình mà cười đến vui vẻ như vậy?
Thì Đình cũng không phải là thỏa hiệp, mà đang nhanh chóng đánh giá bây giờ nàng muốn gì, đổi một cái đàm phán có lợi.
Từ uy hiếp từ hôn đến uy hiếp không từ hôn, trực tiếp điên đảo.
Nụ cười trên mặt Tô Đát Kỷ dừng một chút, trong mắt chợt lóe lên đùa cợt,
"Ồ? Thuốc là tôi hạ, cưới cũng là tôi lui. Đại tổng tài Thì thần thông quảng đại* hơn tôi nhiều lắm, không biết ngài đây còn muốn biết thứ gì?"
*Thần thông quảng đại: một người ngồi một chỗ nhưng có thể hiểu được những gì đã và đang diễn ra.
Nàng chỉ nói một câu ngắn ngủi, cơ hồ còn mang ý trào phúng, cũng không khiến nội tâm Thì Đình dao động, hắn cứng đầu tiếp tục hỏi,
"Nguyên nhân."
Hai người nói chuyện căn bản là không thông.
"Là tôi muốn "làm" anh nên hạ thuốc. Sau khi "làm" xong thấy kỹ thuật quá kém liền từ hôn thôi~"
Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad @MieuBanTu
Tô Đát Kỷ nhún nhún vai, bày ra dáng vẻ cà lơ phất phơ, kiểu như lý do này thường thôi nha.
Sau khi thành công làm bộ mặt soái khí đối diện phủ lên một tầng sương lạnh, mắt hồ ly của nàng cong cong yêu mị, sóng mắt rung động,
"Lại nói, đại tổng tài Thì không muốn từ hôn với tôi như thế, chẳng lẽ là..."
Tô hồ ly cố ý giảm thấp giọng của mình, nhón chân lên, giọng nói thủ thỉ mang theo hơi thở tươi mát chui vào tai Thì Đình,
"Bị tôi ngủ phục rồi?"
- ------✡-------
✎ Chuyên mục xoát độ có mặt của editor ( =ω=)..nyaa:
- Mỗi ngày thả 1 chương cho quyến rũ được hông quý dị *hất hất tóc*
🌹Mỗi comt và bình chọn của quý dị đều là động lực tiếp sức cho Miêu edit. Thân ái🌹Meo~
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...