Edit: A Cửu
Beta: Snivy
- ----------------------------
Kỳ Ngôn và Khang Duệ lấy dầu tận trong cùng của trạm xăng, cách phòng nhỏ cũng gần nhất. Giờ phút này Kỳ Ngôn nghĩ không phải là chạy, mà là không thể hành động thiếu suy nghĩ, cậu dám khẳng định, chỉ cần cậu cùng Khang Duệ xoay người chạy, vật bên trong sẽ nhanh chóng vụt ra cắn xé bọn họ.
Dương Trách chạy về trên xe, quay đầu lại, phát hiện Kỳ Ngôn và Khang Duệ còn đứng tại chỗ, cũng nghĩ đến điểm này, định đi xuống giúp đỡ, thật sự không được thì liều mạng, là đàn ông, có cái gì đáng sợ!
"Đừng tới đây! Ở yên trên xe!" Liếc mắt thấy Dương Trách muốn xuống xe, Kỳ Ngôn vội vàng nói: "Lái xe!"
Dương Trách trừng mắt: "Không được! Sao có thể bỏ lại các cậu được!"
Kỳ Ngôn cau mày, lớn tiếng nói: "Các người đi mau! Tôi và Khang Duệ sẽ không có việc gì!"
Khương Đại Thành gầm nhẹ một tiếng, chuẩn bị bước xuống dưới: "Không có khả năng! Ông đây sao có thể làm rùa đen rụt đầu!"
"Đại Thành!" Kỳ Ngôn ngữ khí lạnh băng: "Tin tưởng tôi, các người đi tới thị trấn phía trước chờ chúng tôi!"
Đây là lần đầu tiên Kỳ Ngôn dùng ngữ khí như vậy nói chuyện, Dương Trách hít sâu mấy hơi, nhìn vẻ mặt lo lắng của Tiểu Thiên và Tô Xán Xán đang run bần bật, cùng với ánh mắt mờ mịt phức tạp Long Thăng, rốt cuộc hạ quyết tâm, phun ra một câu.
"Lái xe!"
"Đội trưởng!"
"Dương Trách..."
"Không được a!"
Ba giọng nói kháng cự đồng loạt vang lên, bọn họ không muốn cứ như vậy bỏ rơi bạn của mình.
Dương Trách đem trường đao cùng mấy cái súng ném trên mặt đất, xoay người nói: "Lái xe, chúng ta đi tới thị trấn tiếp theo chờ bọn họ." Dừng một chút,giọng nói của anh mang theo một chút run rẩy không dễ phát hiện: "Chúng ta phải tin tưởng bọn họ... Chờ không được, chúng ta liền ở cái thị trấn kia cả đời."
Tiểu Thiên, Khương Đại Thành cùng Long Thăng đều trầm mặc, đội trưởng của bọn họ, cũng đang sợ hãi...
Lúc này, giọng nói tràn ngập sợ hãi lẫn một chút run rẩy của Tô Xán Xán vang lên.
"Đúng vậy, đúng vậy, Tiểu Khang rất lợi hại, chúng ta đi trước đi!"
Giọng nói vừa dứt, Khương Đại Thành hừ lạnh một tiếng, ánh mắt Long Thăng tối tăm nhìn Tô Xán Xán một cái, xoay người đi vào trong buồng.
Bọn họ hiện tại chỉ có thể tin tưởng Kỳ Ngôn cùng Khang Duệ... Ai cũng không muốn chết ở địa phương này, mỗi người đều có hi vọng cùng mơ ước, Dương Trách là đội trưởng, anh biết rõ phải làm như thế nào.
Xe đi rồi, để lại một đám khói bụi.
Kỳ Ngôn nhẹ nhàng thở ra, cậu nhìn Khang Duệ, nhẹ giọng nói: "Thực xin lỗi, đem cậu lâm vào nguy hiểm."
Khang Duệ lắc đầu: "Tập trung."
Vật biến dị kia không phải là đối thủ của Khang Duệ.
Cương thi sẽ không công kích cương thi, bao gồm biến dị, cũng sẽ không đối với cương thi công kích, cho nên Khang Duệ ưu thế rất lớn, chỉ cần khi biến dị chuyên chú công kích Kỳ Ngôn, Khang Duệ chuẩn xác công kích lại, liền có thể giải quyết biến dị này trong vài phút ngắn ngủi.
Trong phòng nhỏ truyền đến một thanh âm vang dội, như bình sứ rơi trên nền gạch, phát ra một tiếng vang thanh thúy.
Kỳ Ngôn nín thở, chậm rãi hướng bên cạnh di chuyển.
"Tôi dụ nó ra, cậu công kích nó từ phía sau."
Khang Duệ gật đầu, đôi mắt nhìn phòng nhỏ không chớp.
Trong phòng lại truyền ra tiếng vật nặng rơi xuống đất, ở vùng ngoại ô trống trải và trạm xăng dầu, âm vang vô cùng chói tai. Tựa như Kỳ Ngôn di chuyển thì vật bên trong cũng di chuyển theo.
"Sắp ra tới rồi!" Kỳ Ngôn vừa dứt lời, cửa phòng nhỏ liền bị phá từ bên trong.
Cửa chống trộm văng ra, tường vây bên cạnh cũng nứt ra. Kỳ Ngôn còn không kịp hoàn hồn, bên tai đã là truyền đến tiếng gầm rú.
Quái vật khổng lồ trên người tất cả đều là cơ bắp đỏ tươi, đuôi thằn lằn, trên lưng còn có xúc tua.
Hình thể này, quả nhiên là biến dị tiến hóa!Truyện chỉ có tại Ý Vị Nhân Sinh
Kỳ Ngôn lo lắng, cậu không xác định có thể rút lui toàn thân không!
"Khang Duệ! Nếu xảy ra chuyện gì, cậu liền chạy nhé!"
Biến dị công kích rất mạnh, Kỳ Ngôn đầu óc hỗn loạn, nhưng nói lời này thật sự nhanh, cũng vô cùng rõ ràng.
Khang Duệ ngẩn người, hắn trợ giúp Tô Xán Xán, đều là tự nguyện, Tô Xán Xán cũng không bởi vì lo lắng cho an toàn của hắn mà nói câu nào.
Nhưng người nam nhân này, trong tình huống nguy hiểm như vậy, thế mà bảo mình chạy...
[ Độ hảo cảm của Khang Duệ đối Kỳ Ngôn +10, độ hảo cảm hiện tại: 35]
Kỳ Ngôn cố hết sức chống cự lại biến dị, ngay lúc biến dị đang gầm gừ, một giọng nói ở bên tai vang lên.
"Tôi sẽ không đi."
Sẽ không bỏ anh đi.
Trong nháy mắt, Khang Duệ đã tấn công lên. Biến dị không phải cương thi bình thường, nhìn thấy có người tấn công, mặc kệ đối phương là cái gì, đều sẽ phản công lại.
Nhất thời, lực công kích của biến dị phần lớn đều hướng về phía Khang Duệ.
Kỳ Ngôn cắn răng, chạy đến chỗ xe vừa ngừng, cầm lấy súng lục Dương Trách bỏ lại, vừa định nổ súng, lại bị Khang Duệ kêu dừng.
Trốn tránh biến dị công kích, một bên giải thích: "Tiếng súng sẽ dẫn tới cương thi."
Kỳ Ngôn gật đầu, buông súng, cầm trường đao vọt qua.
Biến dị này tốc độ cũng không nhanh, chẳng qua xúc tua trên lưng tương đối lợi hại. Như xúc tua bạch tuộc, cảm nhận được Kỳ Ngôn xông tới liền quất xuống, Kỳ Ngôn né tránh, nhưng là không cẩn thận cọ rách da thịt trên cánh tay.
Vết thương trộn lẫn bùn đất truyền đến từng trận đau đớn, Kỳ Ngôn khẽ cắn môi, nhanh chóng đứng lên, tránh thoát cái quất lần thứ hai của biến dị.
Ở bên cạnh Kỳ Ngôn, Khang Duệ đang cận chiến với biến dị cũng chật vật.
Chỗ bả vai bị đánh xuyên toạc, Khang Duệ bị đau thấp giọng rên một tiếng, cũng phải tập chung tinh thần tránh công kích tiếp theo của biến dị.
Kỳ Ngôn nhân cơ hội này, vọt tới sau lưng biến dị, hung hăng chặt bỏ đi xúc tua của nó.
Một tiếng thét chói tai, xúc tua bị chém đứt biến dị phẫn nộ hướng Kỳ Ngôn xông tới, Kỳ Ngôn hướng bên cạnh chạy đi, lại bị dồn vào góc chết.
Biến dị kêu gào tiến tới, Kỳ Ngôn nhắm mắt lại, hít sâu mấy hơi thở, chuẩn bị cho lần giao tranh cuối cùng.
Thế giới này... Thật con mẹ nó trứng thối!
Nếu nhiệm vụ thất bại, cậu nhất định phải cùng hệ thống tính sổ, hơn nữa còn phải cò kè mặc cả, đem một ít tích phân tới tay!
Đột nhiên, một tiếng kêu truyền đến, Kỳ Ngôn mở mắt ra nhìn, chỉ thấy Khang Duệ nắm trong tay trường đao chạy như bay lại đây, nhảy lên, đem trường đao hung hăng cắm vào sau lưng biến dị.
Biến dị hét lên một tiếng, dùng sức vung, đem Khang Duệ quăng đi ra ngoài.
Kỳ Ngôn chớp thời cơ, nhân dịp phần lưng biến dị bị thương, đem trường đao trong tay mình chém đầu nó.
Phụt một tiếng, nước mủ và máu loãng cùng phun xuống mặt Kỳ Ngôn tung tóe.
Biến dị mới vừa còn sinh long hoạt hổ giờ phút này mềm oặt ngã xuống, không bao giờ có thể đứng lên.
Kỳ Ngôn thở hổn hển một hồi, vội vàng chạy tới chỗ Khang Duệ.
"Cậu có sao không?" Kỳ Ngôn nâng Khang Duệ dậy, nhìn miệng vết thương nghiêm trọng: "Trời ơi..."
Máu thịt trộn lẫn vào nhau, bên trong thậm chí có thể thấy một ít xương trắng.
"Vết thương của cậu rất nghiêm trọng..." Kỳ Ngôn lắc đầu, đem hắn nâng dậy dựa vào trong lồng ngực mình: "Cậu phải chuẩn bị tinh thần... Bị biến dị làm bị thương, cậu sẽ có khả năng biến thành cương thi."
Ánh mắt Khang Duệ nhìn Kỳ Ngôn hơi lóe, không có một tia hoảng sợ. Hắn vốn dĩ chính là cương thi, không biết người con trai này biết, sẽ phản ứng thế nào.
Truyện chỉ có tại Ý Vị Nhân Sinh
__End chương 6 TG6__
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...