"Anh...""Xem ra, cô vẫn chưa học được cách nghe lời."Thịnh Trạch Xuyên nhìn chằm chằm vào dấu vết trên cổ của cô, trong đầu hiện lên hình ảnh tối hôm qua, hô hấp nhất thời chậm một hơi, "Nếu đã như vậy thì tôi không để sỹ mà dạy cô lại.Giọng nơi vừa rơi xuống, trong lòng Tô Ấu Thanh dâng lên dự cảm không tốt.Cô còn chưa kịp tránh đi thì một nụ hôn vừa nóng vừa bá đạo rơi xuống môi của cô.Tô Ấu Thanh muốn mở miệng mắng chửi người.Nhân dịp cơ hội này, Thịnh Trạch Xuyên gian xảo thuận thế tiến vào, thành công đoạt đất..."Ngô...!Anh..."Mặt Tô Ấu Thanh đỏ lên, cô muốn đẩy Thịnh Trạch Xuyên ra.Nhưng mà Thịnh Trạch Xuyên trực tiếp đem hai tay của co đặt trên tường, cả người đi về phía trước một bước, gắt gao áp chặt vào người cô......Nhanh chóng, thanh âm giãy dụa ở bên ngoài toilet đổi thành một loại hài hoa âm thanh khác.Hai mươi phút sau, Thịnh Trạch Xuyên chỉnh sửa lại caravat trước ngực, rồi rời khỏi toilet.Mà ở bên ngoài toilet, khoé mắt Tô Ấu Thanh hơi nước, môi sưng đỏ dựa vào trào vách tường, hai chân / bắt / đầu/ mềm / nhũn...Nếu như để người khác nhìn thấy bộ dạng này của Tô Ấu Thanh, thì họ chắc chắn sẽ nghĩ rằng vừa nãy đã xảy ra hình ảnh mặt đỏ tai hồng.
Nhưng trên thực tế, bọn họ cũng chỉ hôn thôi."A a a a ~"Nửa phút sau, Tô Ấu Thanh mới lấy lại tinh thần, ôm đầu gào thét.[Hệ thống làm một mặt lạnh lùng: Cô đừng là phản ứng như bị **.
Không phải vừa rồi cô rất hưởng thụ sao? Tôi thấy kĩ thuật của Thịnh Trạch Xuyên rất tốt.]"Chuyện này có liên quan gì đến việc kỹ thuật không được? Tôi thừa nhận tôi rất hưởng thụ nụ hôn của anh ta, nhưng không có nghĩa là tôi phải hưởng thụ trong sự bắt buộc? Không đúng..."Tô Ấu Thanh phản bác trở về.
Mau chóng, cô nheo mắt lại, trong mắt hiện lên một chút nguy hiểm, "Tiểu thống thống của ta, làm sao ngươi biết ta rất hưởng / thụ? Chẳng lẽ ngươi nhìn lén trong lúc ta và Thịnh Trạch Xuyên hôn môi? Căn cứ theo điều thứ tám trong nội quy mục 25 của cuốn ‘quyền riêng tư của kí chủ’, một khi hệ thống vi phạm điều này, cuối cùng sẽ bị trừ 1000 tích phân."[Hệ thống xù lông.][Hệ thống vừa tức giận vừa đau lòng.][Hệ thống: Làm sao có thể? Ta là một hệ thống đứng đắn như vậy! Ngươi tự xem ngươi đi! Ngươi không đi soi gương mà coi, nhìn xem một mặt dục / cầu / bất /mãn của ngươi đi.
Đừng nói đến một AI nhỏ bé thuần khiết như ta, cho dù người khác đến đây cũng đều biết vừa rồi ngươi đã làm gì.]Tô Ấu Thanh bị lên án một mặt / dục / cầu / bất / mãn: ......Sau khi bổ trang xong ở trong toilet, Tô Ấu Thanh nắm chặt túi xách rồi đi ra ngoài."Ai~""Phanh~""Xin lỗi, xin lỗi..."Tô Ấu Thanh vừa vòng qua chỗ khúc khuỷu thì có người áp sát vào người cô.
Sau đó, cô cảm thấy một lực lượng mạnh mẽ kéo lấy túi xách trong tay cô, túi xách rơi trên mặt đất."Tôi xin lỗi, tôi xin lỗi, cô gì ơi, cô không có bị làm sao không?"Lúc Tô Ấu Thanh đứng vững rồi ngẩng đầu lên, thì cô nhìn thấy một cô gái mặc lễ phục nhỏ áy náy nhìn cô.Khoé môi Tô Ấu Thanh mím lại, lắc đầu nói: "Tôi không có chuyện gì."Nói xong, cô lấy túi xách của mình trong tay cô gái kia, khẽ lắc lắc vài cái rồi nhấc chân bước ra bên ngoài.Lúc cô đi rồi, trong mắt cô gái kia hiện lên sự đắc ý....Mất nhiều thời gian như vậy, rốt cuộc đám cưới cũng bắt đầu.Đám cưới của Thịnh Lạc Khê và Bạch Ưu Ưu được tổ chức ở trên mặt cổ.Hiện trường đám cưới đã sớm được bố trí từ trước, đứng ở bên trong mang lại cho người ta cảm giác mơ hồ mà ngọt ngào.Trong không khí mờ ảo đó, Thịnh Lạc Khê mặc tây trang cùng Bạch Ưu Ưu mặc áo cưới trắng chậm rãi đi ra từ phía sau đám cưới.
Xung quanh vang lên tiếng reo hò..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...