Tầm mắt Tô Ấu Thanh không hề có bất kỳ phòng bị nào đã va chạm phải ảnh mắt của Thịnh Trạch Xuyên.Giờ phút này, trong ánh mắt thâm thúy và mê người đó lại chứa đầy nguy hiểm và cảnh cáo.Tô Ấu Thanh nhướn mày, sau đó nhanh chóng cúi đầu xuống, che giấu tốt cảm xúc ở trên mặt.Nhưng phản ứng này của Tô Ấu Thanh rơi vào trong mắt người khác thì họ chỉ cho rằng cô sắp khóc."Tô tiểu thư, cô không cần đau lòng như vậy, chúng tôi..."Lúc này, có người muốn đi đến an ủi Tô Ấu Thanh."Xin lỗi, tôi cần phải đi điều chỉnh lại tâm trạng."Nói xong, cô cầm lấy túi xách, vội vàng bước ra ngoài...."Không nghĩ rằng Tô Ấu Thanh lại thay đổi nhiều như vậy..."Ở đằng sau lan can trên tầng hai, Thịnh Lạc Khê cảm thán nói.Anh ta làm nam chính của thế giới này, đương nhiên dung mạo và dáng người thuộc loại hàng đầu."Lạc Khê, cậu đừng quên, người hôm nay mà cậu muốn cưới là Ưu Ưu."Thịnh Trạch Xuyên đứng ở bên cạnh, lạnh lùng nói."Anh cả, em biết mà."Thịnh Lạc Khê nhanh chóng gật đầu.Thịnh Trạch Xuyên mau chóng mím môi lại, sau đó xoay người rời đi.Từ trước đến nay anh ta vẫn luôn sợ hãi người anh tri lớn hơn anh ta ba tuổi này.Nhưng hôm nay anh ta lại cảm thấy vô cùng sợ hãi...."Hệ thống, ngươi mau ra đây, tại sao vừa nãy ngươi không nhắc ta tên khốn Thịnh Trạch Xuyên đứng ở bên cạnh hả?"Ở bên ngoài toilet, Tô Ấu Thanh nhìn bốn phía xung quanh không thấy ai thì bắt đầu tính sổ với hệ thống.[Hệ thống: Đây là đám cưới của Thịnh Lạc Khê.
Thịnh Trạch Xuyên là anh trai của Thịnh Lạc Khê, anh ta xuất hiện ở trương hiện trường đám cưới thì có điều gì kỳ quái đâu?]Không đợi Tô Ấu Thanh mở miệng thì hệ thống lại nói tiếp.[Hệ thống: Lẽ nào cô sợ hãi Thịnh Trạch Xuyên?]"Sợ cái đầu ngươi? Tôi sợ Thịnh Trạch Xuyên? Thịnh Trạch Xuyên được tính là cái gì? Những người thích loại phụ nữ như Bạch Ưu Ưu đều là tên đần độn...""Đần độn?"Trong lúc Tô Ấu Thanh đang chú tâm phản bác lại hệ thống, đột nhiên phía sau vang lên một giọng nói vừa trầm thấp vừa khêu gợi.
Nhưng mà, giờ phút này, bên trong giọng nói lại tràn đầy sự nguy hiểm.Cả người cứng đờ.Hệ thống, ngươi lại hại ta![Hệ thống đang nằm giả chết: ...]"Ách,..."Mặt Tô Ấu Thanh cứng nhắc quay đầu lại, rồi phất tay đối với Thịnh Trạch Xuyên, ý đồ hóa giải sự xấu hổ vừa rồi, "Ai nha, thật khéo nha, không ngờ đại thiếu gia cũng đi toilet.
Nhưng mà, bây giờ tôi đã điều chỉnh xong, vậy thì..."Tô Ấu Thanh nói xong thì nghĩ muốn trốn.Nhưng mà, chân dưới cô chưa kịp bước thì bả vai đã bị Thịnh Trạch Xuyên dùng sức bắt lấy.
Trong nháy mắt, vị trí của bọn họ đã xảy ra thay đổi.Cánh tay của Tô Ấu Thanh bị Thịnh Trạch Xuyên cầm lấy rồi đặt ở trên tường, giam cầm ở trong lòng cánh tay của Thịnh Trạch Xuyên."Nè, anh..."Tô Ấu Thanh cảm thấy tư thế này thực sự rất nhục nhã, cô phẫn nộ ngẩng đầu."Tô Ấu Thanh."Cô vừa ngẩng đầu lên thì chống lại ánh mắt của Thịnh Trạch Xuyên.
Cả người Tô Ấu Thanh chấn động, cô chỉ thấy Thịnh Trạch Xuyên đem tay của cô đạt ở trên tường, giọng nói khàn khàn mà nguy hiểm, nói, "Có phải cô đã quên những lời mà sáng hôm nay tôi đã nói với cô phải không?""Tôi...!Này, anh định làm gì?"Tô Ấu Thanh vừa định phản / kháng trở về, thì cô phát hiện vậy mà Thịnh Trạch Xuyên vươn một ngón tay kéo cổ áo trên của cô xuống.
Đột nhiên không khí ùa vào lướt / qua làn da của Tô Ấu Thanh, khiến cả người Tô Ấu Thanh nổi từng trận da gà."Thịnh Trạch Xuyên, cái tên khốn nhà anh, mau buông tôi ra!"Tô Ấu Thanh kêu lên.Nếu như không phải tối hôm qua tên khốn Thịnh Trạch Xuyên trồng đủ loại "dâu tây" ở trên người cô, thì làm sao hôm nay cô phải mặc áo cao cổ để che khuất những dấu vết ở xung quanh?.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...