Mau Xuyên Tay Thiện Nghệ Boss Thần Bí Liêu Không Ngừng
Thịnh Trạch Xuyên quay đầu nhìn người phụ nữ đứng ở bên cạnh anh.
Sau đó anh phát hiện trước sự chỉ trích của mọi người, Tô Ấu thanh vẫn luôn cúi đầu, không cãi một câu vì bản thân, giống như cô cam chịu mọi sự lên án của người khác.
Lẽ nào người trộm nhẫn đi là Tô Ấu Thanh?Ý nghĩ này nhanh chóng hiện lên trong đầu Thịnh Trạch Xuyên.
Nhưng mà nó nhanh chóng bị anh phủ nhận.
Điều này làm sao có thể?Cô gái này đã sớm không phải là Tô Ấu Thanh năm đó.
Nếu như là Tô Ấu Thanh của năm năm trước thì người khác nói cô trộm nhẫn cưới của Thịnh Lac Khê và Bạch Ưu Ưu thì anh sẽ tin.
Nhưng đổi lại là Tô Ấu Thanh đứng ở trước mặt thì trực giác mách bảo anh rằng cô không trộm nhẫn.
Ngay cả khi cô muốn phá hư đám cưới thì cô sẽ không dùng thủ đoạn dễ bị người khác phát hiện như vậy.
Nhưng mà tại sao cô lại im lặng?Lẽ nào bởi vì lời nói kiên quyết tuyệt tình của Thịnh Lạc Khê vừa rồi?Không biết tại sao, khi anh nghĩ đến việc người phụ nữ Tô Ẫu Thanh này vẫn còn thích Thịnh Lạc Khê, trong lòng Thịnh Trạch Xuyên cảm thấy không thoải mái, giông như trong lòng anh có một lửa đang tán loạn!.
“Tô Ấu Thanh, cô dám đưa túi xách ra để chúng tôi kiểm tra không?”Đúng lúc này, Mã Ngải Ngải đứng ra, nâng cầm hếch mũi nhìn Tô Ấu Thanh, “Nếu như trong lòng cô không có quỷ, vậy thì cô để chúng tôi kiểm tra túi xách của cô đi.
”Mã Ngải Ngải nói xong, ngay lập tức có người đứng ra phụ họa.
“Tô Ấu Thanh~”Lúc này, Thịnh Lạc Khê mở miệng.
Tô Ấu Thanh ngẩng đầu nhìn Thịnh Lạc Khê, trong mắt mang theo đau khổ và thất vọng.
“Hừ!”Lúc này Mã Ngải Ngải đi đến, giật túi xách trong tay Tô Ấu Thanh, sau đó cô ta nhanh chóng đi lên lên trên bục, giơ túi xách của Tô Ấu Thanh lên cao rồi nói, “Bây giờ, chúng ta đi tìm nhẫn cưới bị Tô Ấu Thanh trộm mất.
”Nói xong, cô ta đắc ý quét mắt nhìn Tô Ấu Thanh, sau đó trực tiếp mở túi xách và đổ tất cả mọi thứ ở trong túi xách lên bàn.
ba“Mọi người hãy nhìn xem ~ chiếc nhẫn ở trong này!”Mã Ngải Ngải nói xong, giống như cô ta vô cùng chắc chắn Tô Ấu Thanh là người trộm nhẫn đi.
Cô ta không xem trong túi xách đổ ra những gì mà cứ giơ túi xách của Tô Ấu Thanh lên, rồi lùi sang một bên, rất đắc ý nhing người ở chung quanh.
Hai ông bà nhà họ Thịnh tiến lên, cẩn thận nhìn xem những thứ được đổ ra từ trong túi xách.
“Cô Mã, ở đây không có nhẫn.
”Đúng lúc này, bà Thịnh đột nhiên mở miệng nói.
“Tại sao lại không có?”Biểu cảm đắc ý trên mặt Mã Ngải Ngải cứng lại.
Lúc này, Tô Ấu Thanh ngẩng đầu lên, tầm mắt không tiếng động đảo quanh những người ở trên đài, cô phát hiện sau khi bà Thịnh nói xong thì trên mặt Bạch Ưu Ưu và phù dâu tên là Lâm Hình – người đã đụng cô ở toilet đồng thời lộ ra sự kinh hoảng và không thể tin nổi.
“Tại sao lại không có?”Mã Ngải Ngải nói xong, bổ nhào vào trước bàn, vội vàng lục tìm đống đồ ở trên bàn.
Cô ta tìm đi tìm lại ở bên trong và bên ngoài túi xách của Tô Ấu Thanh, kiểm tra kỹ càng hai lần nhưng vẫn không tìm thấy.
“Tại sao lại không thấy? Hinh Hinh, rõ rằng Hinh Hinh đã! ”“Ngải Ngải!”Bạch Ưu Ưu sợ Mã Ngải Ngải lỡ miệng nói ra thứ không nên nói, cô ta nhanh chóng đánh gãy lời nói của Mã Ngải Ngải.
Mã Ngải Ngải quay đầu nhìn cô ta, sau đó mạnh mẽ quay đầu chóng lại tầm mắt của Tô Ấu Thanh.
Tô Ấu Thanh nhìn cô ta, khóe miệng khẽ nhếch lên, lộ ra sự trào phúng.
Nhưng mà hành động này của cô rất nhanh, chỉ có Mã Ngải Ngải nhìn thấy.
“Không đúng! Chắc chắn nhẫn đã bị cô ta giấu ở chỗ khác! Chắc chắn ở trên người của cô ta!”Mã Ngải Ngải nói xong rồi chạy từ trên bục xuống, cô ta muốn lục xoát cả người cô.
“Cô Mã ~”Đúng lúc này, Thịnh Trạch Xuyên đứng ở bên cạnh Tô Ấu Thanh ngăn cản Mã Ngải Ngải lại, “Ở đây diễn ra đám cưới nhà họ Thịnh, không chấp nhẫn người nhà họ Mã làm xằng làm bậy ở đây.
”.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...