Mau Xuyên Ta Là Tuyệt Sắc Giai Nhân


Tử Hoa bụng khá lớn rồi, Cẩm Mộ Đào dạo này rất bận, thường xuyên vắng nhà nên Tử Hoa chỉ ngủ với ăn là chính.

Y không cho cậu ra ngoài vì sợ nguy hiểm, Tử Hoa cũng rất ngoan ngoãn chấp thuận.
Cậu đi đâu cũng có người đi cùng, giám sát 24/7.
Cậu mấy ngày nay cảm thấy Cẩm Mộ Đào có chút kì lạ, người mang thai thường rất nhạy cảm.

Cậu không yên tâm nên quyết định sẽ đi theo y.
Cậu ăn cơm tối uống thuốc rồi giả vờ lên phòng ngủ sớm.

Hơn tiếng sau cậu mặc váy bầu lén lút mở cửa ra ngoài.

Người làm và quản gia đều nghỉ ngơi sớm.

Tử Hoa từ hệ thống đã lấy được vị trí hiện tại của Cẩm Mộ Đào.

Y cũng gan thật, dám ở quán bar cơ đấy.
Tử Hoa kêu tài xế chở mình đến quán bar đấy.

Nếu cậu không nhầm thì quán bar này thuộc về một người bạn thân của Cẩm Mộ Đào.

Y dám qua lại vào đứa nào thì chuẩn bị mà giữ chặt lấy cậu bé đi là vừa.
Cậu hơi chần chừ rồi cũng mở cửa căn phòng vip nằm cuối dãy hành lang.

Cảnh tưởng như cậu dự đoán, Cẩm Mộ Đào khuôn mặt ửng đỏ, ánh mắt hiện rõ sự ghét bỏ đối với cô gái người trần truồng ngồi trên người mình.

Cô ta thấy cậu còn tức giận quát lớn.
Tử Hoa cố gắng giữ bình tĩnh để không làm ảnh hưởng đến con.

Giờ cậu cần câu giải thích của Cẩm Mộ Đào.

Dù cho 2 người chưa được tính là người yêu nhưng cũng không phải là bạn đơn thuần.
Cậu không biết bản thân mình lấy tư cách gì để ghen.


Nhìn ả đàn bà không xấu hổ mà vẫn còn ý định câu dẫn Cẩm Mộ Đào mà cậu đứng ở cửa bật khóc.

Mấy người đi qua thấy cảnh hay thì liền vây xung quanh, dần dần rồi tất cả mọi người trong quán đều tụ tập để hóng chuyện.
Tử Hoa uất ức không làm được gì chỉ có thể đứng khóc, cậu càng lau nước mắt càng chảy nhiều hơn.

Cẩm Mộ Đào bây giờ mới hoàn hồn, y đẩy omega ra không thương tiếc khiến cô ta ngã lăn ra đất.

Trang phục của y vẫn còn nguyên chỉ là hơi nhăm nhúm.
Y không ngờ cậu lại đến đây, lại còn trong tình huống này nữa.

Cẩm Mộ Đào không biết làm sao chỉ ôm cậu vào lòng mà xoa lưng cho cậu.

Y liếc nhìn khiến đám người vây quanh tản ra.

Tử Hoa ghét bỏ đẩy Cẩm Mộ Đào rồi cậu chạy ra ngoài.
Mặc dù Tử Hoa mang thai nên chạy rất chậm, chỉ nhanh hơn đi bộ một tí nhưng Cẩm Mộ Đào mới trải qua cơn kích thích pheromone làm chân tay yếu ớt, hai mắt trở nên mờ hơn.

Y cố gắng đuổi theo, chỉ tiếc Tử Hoa đã lên xe không đợi một lời giải thích.
Cẩm Mộ Đào tức giận quay lại quán bar, tội nghiệp nhất là vị khách của quán ngày hôm đấy.

Y tức giận đập phá toàn bộ mọi thứ khiến khách sợ hãi bỏ chạy ra ngoài.

Nữ omega khi nãy bị bảo vệ túm được.

Cô ta sợ tái xanh cả mặt.
Y túm chặt tóc dúi mặt cô ta vào đống thuỷ tinh vỡ vụn của mấy chai rượu.

Máu tươi chảy ra thành vũng, cô ta đau đớn gào thét.

Y chỉ cần liếc nhìn bảo vệ đã hiểu ý kéo cô ta đi.
Cẩm Mộ Đào nhận lấy thuốc ức chế thì tiêm vào người.

Cảm nhận được cơ thể trở lại bình thường y cũng thả lỏng được một chút.

Tử Hoa khi nãy khóc vậy sẽ ảnh hưởng đến thai nhi.
Y nhanh chóng lái xe trở về nhà.

Quản gia và người làm khuôn mặt đều treo sự lo lắng.

Tử Hoa trở về với khuôn mặt đẫm lệ rồi khoá chặt mình trong phòng ai gọi cũng không trả lời.

Đêm muộn như vậy không biết cậu đi đâu mà trở về lại như thế.

Cẩm Mộ Đào cả người ướt đẫm mồ hôi chạy vào nhà.
“Tử Hoa đâu?”
“Tử Hoa cậu ấy khóc nhốt mình trong phòng” Cẩm Mộ Đào đứng trước cửa phòng cậu gõ liên tục mấy lần.

Nhưng đáp lại y chỉ là sự im lặng đến đau lòng.

“Tử Hoa, tất cả chỉ là hiểu lầm thôi”
“Tử Hoa…làm ơn mở cửa đi mà”
“Cạch” Âm thanh mở cửa khiến y mừng rỡ.

Chỉ thấy trước mặt là cậu lem luốc.


Cậu nức nở chui vào lòng y.

Tử Hoa không cam lòng còn đánh mạnh vào lồng ngực của Cẩm Mộ Đào.

Y hôn nhẹ lên trán cậu.

Bàn tay ấm nóng gạt đi giọt nước ở nơi khoé mắt hơi phiếm hồng.
“Em cho anh 2 phút để giải thích”
“Cô ta là đối tác của anh, vì hợp đồng quan trọng nên anh mới nhịn mấy hành động quá chớn.

Không ngờ cô ta bỉ ổi đến mức bỏ thuốc vào rượu, do anh quá bất cẩn” Cẩm Mộ Đào lo sợ cậu sẽ bỏ vào phòng nên giữ lấy cổ tay của cậu, lựa tay lúc mạnh lúc nhẹ.

Y vừa muốn giữ cậu thật chặt nhưng lại sợ làm Tử Hoa bị đau
“Hứa với em lần sau đừng để chuyện này xảy ra nữa nhé?”
“Anh hứa” Cẩm Mộ Đào mỉm cười.

Tử Hoa ghét bỏ đẩy y ra.

Cậu che mũi cau có.
“Anh hôi quá, đi tắm đi”
“Tuân lệnh” Cẩm Mộ Đào cười hì hì như tên ngốc.

Y tắm rất kĩ, ngửi mấy lần thấy bản thân thơm tho thì mới bước ra.

Chỉ là cậu đã ngủ say rồi.

Cẩm Mộ Đào kéo chân nằm kế bên cậu.

Y sẽ không làm cậu khóc nữa.
Cẩm Mộ Đào do tác dụng của thuốc nên ngủ say.

Cậu lay mấy lần cũng không tỉnh.

Tử Hoa mặc váy bầu bảo tái xế chở đến nhà kho ở gần rừng.

Tài xế ban đầu không muốn chở đi nhưng vì Tử Hoa quá cương quyết nên ông đành chiều theo.
Cậu có thuê hẳn một đám xã hội đen chuyên giết người dọn xác.

Tử Hoa nhìn cô gái bị trói, khuôn mặt chằng chịt vết rách chảy máu nhìn trông ghê mắt vô cùng.


Cậu đạp mạnh vào bụng cô ta.

Một trong những tên xã hội đen cầm gậy đập mạnh làm gãy hai chân của cô ta.
“Người đàn ông của tao từ khi nào đến lượt mày được đụng vào” Tử Hoa đã thuê mấy bảo vệ ở đấy mang cô ta đến nhà kho này.

Tiền thù lao đủ để bịt miệng họ lại.

Phải rất vất vả mới cướp được cô ta từ tay thuộc hạ của Cẩm Mộ Đào.

Tội nghiệp cho đám đàn em bị mấy tên cậu thuê đánh cho bầm dập.
Cô ta bị đánh đến chân tay tàn phế, khuôn mặt bị huỷ dung đến gớm ghiếc.

Tử Hoa suy nghĩ một chút rồi kêu người kéo lê cô ta ra ngoài rừng.
“Kết cục của việc đụng vào người đàn ông của tao thì chỉ có chết mà thôi” Tử Hoa dám chắc cô ta sẽ chết.

Có khi mai tới xương còn chẳng còn.

Chừng ấy cũng đủ làm nguôi cơn tức giận của cậu.

Cô ta nên cảm thấy may mắn vì cậu mang thai nên không vận động mạnh được.

Tử Hoa tiếc nuối, mãi cậu mới có cơ hội để trút giận, tiếc thật đấy
Tử Hoa trở lại với bộ dạng như chuyện vừa rồi không phải do cậu gây ra.

Tử Hoa dặn dò tài xế kĩ không được tiết lộ cho ai để tránh phiền phức.

Tài xế đã làm nhiều năm nên hiểu chuyện.

Nếu nói ra thì có khi mạng sống cũng chẳng giữ nổi.

Cậu tắm rửa sạch sẽ, cơ thể không bị ám mùi của máu thì mới yên tâm chui vào lòng Cẩm Mộ Đào thiếp đi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận