Mau Xuyên Ta Là Tuyệt Sắc Giai Nhân
Cậu đứng trước gương, khuôn mặt bất lực nhìn khắp người đều là dấu vết ái muội đỏ chót, ai ngờ nam nhân chính trực nào đó nhân lúc cậu ngủ lại chiếm tiện nghi thế chứ.
Nhưng vậy cũng tốt.
Cậu muốn chọc ghẹo Lạc Châu Sa một chút.
Tử Hoa quần dài với áo sơ mi rộng.
Tử Hoa cố tình không cài mấy cúc áo phía trên để lộ dấu hôn như đoá hoa nở đỏ kiều diễm.
Cậu muốn Lạc Châu Sa thấy nam nhân của cô ta mê mẩn cậu đến như nào, dù ác độc hay như nào thì Tử Hoa cũng không quan tâm, thứ cậu cần là hảo cảm để mau chóng thoát khỏi thế giới phiền phức này.
Chuyện Tân Đồ Văn cả đêm ở trong phòng cậu tất cả người làm đều biết, kể cả Lạc Châu Sa.
Cô ta mặc dù cố gắng bình tĩnh ngồi ăn nhưng chẳng thể che dấu được sự ghen tuông trong đôi mắt.
Tử Hoa mỉm cười rồi ngồi xuống đối diện Tân Đồ Văn đang uống cà phê đọc báo.
Dù nhìn Tử Hoa với Tân Đồ Văn vẻ mặt đều bình thường nhưng sự thật thì bàn chân của cậu đang không ngừng nghịch ngợm dưong vật của hắn.
Tử Hoa học được điều này từ thế giới thứ ba.
Tử Hoa thi thoảng liếc nhìn thì bắt gặp ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống cậu của Lạc Châu Sa.
Cũng đúng thôi, tiểu tam khiêu khích trước mặt chính thất nào chả tức giận.
“Đồ Văn mấy ngày nay sao mẹ thấy con gầy đi vậy, không ăn uống đầy đủ à? lại nhịn ăn đúng không?” Tử Hoa hơi giật mình cúi xuống cài lại hết cúc áo rồi đứng dậy quay người ra chào người phụ nữ trung niên đấy.
Không ngờ là mẹ của Tân Đồ Văn có thể trẻ như thế, thân hình vẫn nóng bỏng trên người mặc chiếc váy kín đáo mang hơi hướng cổ điển.
Khuôn mặt này nói 40 thì tin chứ ai biết được là bà đã hơn 50 gần 60 rồi.
“Mẹ, đây là Mạc Tử Hoa-thư ký của con.
Cậu ấy sẽ ở lại nhà mình một thời gian để thuận tiện cho việc xử lí công việc”
“Làm phiền phu nhân mấy ngày rồi”
Duệ Tuyết Nhàn ( mẹ Tân Đồ Văn) đánh giá người phía trước, từ hành động cho đến lời nói đều cho bà biết đây là một người khôn khéo.
Tử Hoa nhận đấy cái gật đầu của Duệ Tuyết Nhàn thì cũng yên tâm ngồi xuống.
Cũng may là không bị ấn tượng xấu.
“Tử Hoa, cậu tốt nghiệp trường nào thế? làm việc cho con trai tôi được bao lâu rồi”
“Dạ thưa phu nhân tôi tốt nghiệp trường Harvad, theo Tân Tổng được 8 năm rồi ạ” Duệ Tuyết Nhàn gật đầu đã hiểu, không ngờ đây lại là vị thư ký mà nhân viên trong công ty ai cũng nể phục vì có thể ở cạnh Tân Đồ Văn được tận 8 năm mà chưa một lần nào mắc sai lầm.
Xinh đẹp, tài giỏi như vậy, thân hình mảnh mai, làn da trắng như mỡ dê, nhìn qua hắn là omega đi, so với cô gái Lạc Châu Sa kia tốt hơn rất nhiều lần.
Tại sao con trai bà có thể có mắt như mù thế cơ chứ
“Cậu là beta sao?”
“Dạ, tôi là omega thưa phu nhân” Duệ Tuyết Nhàn càng nói càng thấy thích vị thư ký này.
Chứ ai đâu như cô gái Lạc Châu Sa kia, nói câu nào thể hiện sự nghèo nàn không có ăn học.
Tử Hoa ăn xong không bỏ đi mà còn ở lại giúp đỡ người làm thu dọn bát đũa, cậu còn rửa bát mặc cho người làm có ngăn cản.
Tử Hoa đeo tạp dề chăm chú rửa bát, miệng xinh ngân nga bài hát.
Tân Đồ Văn bất giác ở ngoài cửa nhìn không chớp mắt, cảm giác này giống như cô vợ nhỏ vậy, đáng yêu thật.
[Độ hảo cảm của Tân Đồ Văn: 55]
Ở góc độ Tân Đồ Văn không nhìn thấy cậu mỉm cười khi đạt được mục đích.
Không mất công bàn tay xinh đẹp này phải rửa bát mà.
Duệ Tuyết Nhàn thấy được sự si mê trong ánh mắt con trai bà dành cho Tử Hoa, giữa hai người này không đơn thuần chỉ là cấp trên với cấp dưới.
Nếu không Tân Đồ Văn cũng sẽ không mang Tử Hoa về nhà như thế.
“Tử Hoa” Tân Đồ Văn đuổi hết người làm rồi khoá cửa đi đến ôm lấy Tử Hoa.
Cậu mỉm cười quay lại kiễng chân hôn lấy Tân Đồ Văn.
Trái ngược với suy nghĩ của Tử Hoa, Tân Đồ Văn tiến công dồn dập khiến cậu không kịp hít thở.
Đầu lưỡi như liều thuốc kích thích không ngừng thăm dò khắp nơi trong khoang miệng thơm tho.
Pheromone của cậu bao trùm khắp căn phòng khiến Tân Đồ Văn hai mắt nhuốm đầy tình dục, hắn muốn đè người này xuống dưới thân mà hung hăng thao làm.
Tử Hoa đẩy Tân Đồ Văn ngồi xuống ghế, bản thân liếm môi thích thú quỳ xuống ghé vào giữa hai chân hắn
Cậu khẽ nuốt nước bọt một cái, từ từ dùng răng kéo khóa quần hắn xuống.Tân Đồ Văn thở dốc không dám phát ra tiếng động vì sợ có người phát hiện.
Tử Hoa đưa lưỡi liếm liếm phần quần lót đang nhô lên cao kia của hắn "Ngài đang cứng kìa để tôi giúp ngài giải quyết a\~."
Lần này Tử Hoa không liếm phần quần lót nữa là trực tiếp kéo nó xuống, ngay lập tức từ bên trong nhảy ra là một dị vật vừa to vừa dài đập thẳng lên má cậu.
Tử Hoa đưa lưỡi liếm xung quanh c ôn thịt của hắn, thỉnh thoảng lại m út nhẹ một cái.
Cậu hôn nhẹ lên đỉnh đầu dưong, rồi từ từ há miệng ra, bọc nó vào trong khoang miệng của mình, bắt đầu di chuyển đầu thật chậm rãi.
Nước mắt của cậu cứ ứa ra mỗi khi đẩy đầu vào sâu bên trong một chút.
Dưong vật của hắn thật sự rất lớn a.
Cậu chỉ vừa mới ngậm có phân nửa mà đã có cảm giác như đỉnh đầu chạm đến cổ họng rồi.
Lưỡi cậu đảo quanh dưong vật của hắn, tốc độ di chuyển cũng nhanh hơn một chút.
Chết tiệt thật.
Nó sướng quá.
Không ngờ rằng kĩ thuật của cậu lại có thể tốt như vậy.
Khiến hắn chỉ muốn đưa tay nắm lấy tóc cậu mà đẩy sâu vào bên trong hơn thôi.
Hai tay Tử Hoa đặt lên hai chân của y, l i ế m l i ế m
m ú t m ú t ***** *** của hắn.
Thỉnh thoảng cậu sẽ lại nhả dưong vật của hắn ra một chút rồi một lần nữa bọc nó trong khoang miệng ấm nóng của mình.
Từng động tác đều vô cùng thuần thục.
Tiếng m út của cậu cũng rất nhỏ, chỉ đủ để hai người nghe thấy hoàn toàn không sợ người thứ ba có phát hiện ra hay không.
Trong sự sung sướng cùng thống khổ, Tân Đồ Văn cuối cùng không nhịn nổi sự kích thích đến từ phía bên dưới mà bắn ti nh.
Toàn bộ nồng t inh dịch đặc sệt bắn thẳng vào miệng cậu.
Tử Hoa không chần chừ nuốt hết toàn bộ vào bụng.
Vì quá nhiều nên bị tràn ra khỏi khoang miệng một ít, Tử Hoa liếm môi đem toàn bộ nuốt sạch.
[Độ hảo cảm của Tân Đồ Văn: 60]
Hai mắt của Tân Đồ Văn đỏ au, nếu không phải có người thì hắn đã không ngàn ngại đè cậu xuống mà thao nát rồi.
Thật đáng tiếc.
Tử Hoa lau miệng như không có gì xảy ra rồi rửa sạch bát ra ngoài ngồi nói chuyện với Duệ Tuyết Nhàn.
Tân Đồ Văn vẫn chưa thoát ra khỏi cảm giác kích thích khi nãy, hắn nhất định sẽ phải ăn sạch tiểu yêu tinh này vào tối nay.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...