Mau Xuyên Ta Là Tuyệt Sắc Giai Nhân
“Lưu Ly! em đừng có quậy phá ở đây” Người phụ nữ tên Lưu Ly kia có vẻ nghe lời Hạ Từ Lâm.
Cô ta đứng nhìn cậu với ánh mắt xem thường.
“Từ Lâm, đây là ai?”
“Trợ lý mới tới, hôm nay vì căng thẳng và mệt mỏi nên ngất mới phải vào viện, em trở về nhà đi” Mặc dù quan hệ của hai người đúng là cấp trên với cấp dưới nhưng cái từ trợ lý kia nghe sao ngứa tai quá.
Tra nam!
“Sao em lại đến tận đây được? Em cho người theo dõi anh đấy à”
“Anh dạo này thiếu thốn tình dục hay sao mà hết cái cô Mị Tình kia rồi giờ đến tên nam chả ra nam mà nữ chả ra nữ”
“Đừng nói nữa về đi, anh không muốn nói nhiều đâu”
“Hừ” Lưu Ly tức giận đạp gót quay đi.
Mạc Tử Hoa có chút đau lòng khi bị nói như vậy.
Cậu chùm kín chăn để tránh nam nhân kia nhìn thấy mình đang khóc.
“Tử Hoa, tôi…”
“Đi đi!” Tử Hoa yếu ớt nói.
Hạ Từ Lâm vươn tay định nói gì đó nhưng lại thôi.
Hắn để cơm lên bàn, căn dặn cậu ăn rồi rời đi.
Cậu đói bụng nhanh chóng ngồi bật dậy xử lý hộp cơm.
“Bạch Kim, ta mới gặp được có 3 nam chính, còn 2 người còn lại đâu rồi?”
[Cẩn thận! Ở ngoài đang có vụ giết người ám sát, ký chủ tuyệt đối đừng ra ngoài]
“Đáng lẽ ngươi không nên nói với tôi] Mạc Tử Hoa có tính cách rất kỳ cục, điều gì càng cấm thì cậu lại càng muốn làm.
Mạc Tử Hoa lén la lén lút như kẻ ăn trộm nhẹ nhàng mở cửa rồi nhẹ nhàng đóng cửa lại.
“Giơ tay lên” Giọng nói nam nhân khẽ thì thầm vào tai cậu khiến cậu rùng mình, hai chân mềm nhũn.
Mẹ nó! Tai chính là điểm yếu của cậu mà lại có tên khốn dám làm như vậy, tìm chết mà.
“Ư..” Tay nam nhân xoa nhẹ lưng cậu rồi chui vào trong quần nắn bóp mông tròn.
Ngón tay xoa nhẹ
nếp uốn ở cúc hoa.
[Phát hiện nam chủ thứ 3:
Họ và tên: Bác Nhã
Tuổi: 26
Nghề nghiệp:….]
Vừa mới gặp đã sờ mông người ta, biến thái! Mạc Tử Hoa muốn bỏ chạy nhưng tay còn lành lặn của cậu đi nam nhân kia giữ chặt.
Tử Hoa tức giận, cậu hận nữ chính vì sao dùng lực lớn như thế làm gãy cả cổ tay của cậu chứ.
[Độ hảo cảm với Bác Nhã: 30]
“Lão đại, đi thôi”
“Ừ đi trước đi” Bác Nhã không quên bóp mông cậu một cái rồi mới đi.
Mạc Tử Hoa vừa thẹn vừa tức.
Cậu đi vào phòng đóng sầm cửa lại rồi leo lên giường đi ngủ
______________________
“Buông ra”
“Hong buông”
“Buông!”
“Hong”
“Buông ra nhanh khó chịu quá” Từ ngày cậu ra viện Sát Địch Giả như cái đuôi bám cậu cả ngày.
Không chỉ Tử Hoa mà Hạ Từ Lâm cũng tức giận.
Công ty của hắn, nơi của hắn mà tên mặt dày xấu xa kia vẫn dám bám theo Tử Hoa đến nơi làm việc.
Cậu nhàm chán với cảnh hai tên nam nhân cứ liếc qua liếc lại rồi.
Hạ Từ Vũ mấy ngày nay chẳng thấy mặt mũi đâu cả.
”Bạch Kim, Hạ Từ Vũ đâu?”
[Đang ở cùng nữ chính, họ vừa làm chuyện đại sự trong nhà vệ sinh ở trung tâm thương mại xong, giờ đang trên đường đến công ty, gần đến nơi rồi]
Mạc Tử Hoa lần đầu tiên thấy cảnh này.
Cậu tự hỏi không biết chuyện gì sẽ xảy ra nếu hai người họ bị bắt gặp khi đang quan hệ ở nơi công cộng nhỉ? cậu nhất định sẽ để nữ chính trả giá vì làm cổ tay xinh xắn của cậu gãy, mặc dù nó đã khỏi rồi.
Mạc Tử Hoa ăn mấy cái bánh rồi đọc tài liệu thì Hạ Từ Vũ với Mị Tình cũng đến nơi.
Mị Tình hai má phiếm hồng hai mắt nhắm chặt được Hạ Từ Vũ ôm chặt.
Hai chân trắng lo ra, nhìn kĩ còn có vết do dây thừng để lại, tình thú thật nha.
Hạ Từ Vũ không thèm nhìn qua cậu dù là một cái mà lướt qua luôn.
“Bạch Kim độ hảo cảm của Hạ Từ Vũ với Mị Tình là bao nhiêu?”
[Độ hảo cảm của Hạ Từ Vũ với Mị Tình: 80]
Mạc Tử Hoa mệt mỏi xoa đầu.
Như này thì Hạ Từ Vũ đã yêu Mị Tình rồi còn gì nữa, sao cậu có thể xen vào nổi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...