Khương gia dám ngang nhiên khởi sự cũng vì nhìn ra điểm này.
Hoàng đế trôi qua một năm mới đặc biệt bực mình.
Cuộc sống chính là như vậy, nhìn ngươi trôi qua không tệ, liền thình lình đánh lén ngươi một cái, phát hiện ngươi có thể chịu được, lại đánh lén ngươi một cái.
Vừa qua khỏi đầu xuân, có người trông thấy một con rùa lớn leo ra khỏi hồ nước ở vùng ngoại ô kinh thành, trên mai rùa có vài chữ lớn do hoa văn tự nhiên tạo thành --
Đức không xứng vị, Hạn Bạt hàng thế!
Chuyện lạ này được truyền đi nhanh chóng.
Rất nhiều người không hiểu đây là ý gì, lập tức có chuyên gia đứng ra giải thích.
Hạn Bạt là một loại quái vật, cũng có người nói là một dạng biến thể của cương thi.
Hạn Bạt có một đặc điểm chính là có thể gây ra khô hạn, nên mới gọi là Hạn Bạt vừa ra, đất cằn nghìn dặm.
Mà lời tiên tri trên mai rùa có ý tứ là, sắp có Hạn Bạt, hẳn là có ý tứ..
Lấy ngón tay chỉ trời, vị kia không có đức, trời giáng đại hạn.
Người nghe nhìn bầu trời trong xanh, cảm thấy chuyên gia thật con mẹ nó không đáng tin cậy, rõ ràng vừa qua tết thanh minh lập tức hạ xuống một trận mưa xuân không lớn không nhỏ, dựa theo tình thế này chắc chắn sẽ có một mùa bội thu mưa thuận gió hòa.
Rất nhiều người "Phi" một ngụm vào bóng lưng chuyên gia.
Kết quả việc này còn chưa kịp lắng xuống, lại có chuyện sét đánh tảng đá.
Đám dân chúng bày tỏ, sét đánh dưa leo ta đã nếm thử, sét đánh tảng đá không biết là thứ đồ chơi gì.
Hóa ra là có người tận mắt nhìn thấy sét đánh giữa trời nắng, bổ một tảng đá lớn thành hai nửa, bên trong vậy mà xuất hiện một tấm bia đá, phía trên ghi vài chữ to: Thiên lý sáng tỏ, Độc Long diệt Diêu.
Ăn dưa quần chúng: Chúng ta ít đọc sách, đừng dùng thứ này làm khó chúng ta.
Phiên dịch miễn phí lại xuất hiện lần nữa, thiên lý sáng tỏ đương nhiên mọi người hiểu rõ có ý tứ gì, còn Độc Long diệt Diêu này nha..
Truyền thuyết, rồng có chín con, không giống nhau.
Lão Đại chính là Tù Ngưu, là người say mê âm nhạc.
Cho nên, điêu khắc nhạc khí phía trên đầu rồng chính là nói nó..
Này, này! Ai mẹ nó ném giày rách?
Được rồi, ta nói ngắn gọn, không hạn chế số lượng từ nha.
Truyền thuyết, rồng có chín con..
Trời ạ, không cho phép ném giày, đã nói không hạn chế số lượng từ!
Sáu mươi năm là một chu kỳ, lượng mưa rơi xuống nhân gian do chín nhi tử của rồng điều khiển, chịu ảnh hưởng của sự tương sinh tương khắc ngũ hành và thiên can, mỗi năm mỗi khác, nhưng tất nhiên là có liên quan lẫn nhau.
Sét đánh tảng đá có lời tiên tri "Độc Long" ý tứ chính là năm nay do Độc Long điều khiển nguồn nước.
Độc long điều khiển nước thì phải xem con rồng này lười biếng hay là siêng năng, dưới tình huống bình thường không phải ngập úng thì sẽ hạn hán, không có khả năng có một mùa màng tốt.
Mà lần này bên trong lời tiên tri có "Độc Long diệt Diêu," có nghĩa là mặc kệ hạn hán hay ngập úng, con Độc Long này cũng muốn tiêu diệt..
Người kia lại không dám nói, chỉ dùng tay chỉ lên trời, quần chúng ăn dưa lập tức hiểu rõ, trời không phải là họ Diêu sao?
Lần một lần hai, đợi đến khi chuyện kỳ quái tương tự liên tiếp phát sinh, đã không có người không tin, đến cuối cùng ngay cả Diêu Văn Trạm cũng biết chuyện này.
Hắn tức giận đến một hơi liền đánh rơi bộ trà cụ Thanh Thủy Tử Sa.
Chỉ nghe một trận "Đinh linh bang lang" rất có tiết tấu vang lên, không biết còn tưởng rằng Vạn Tuế gia đột nhiên thích gõ nhạc.
Tay Diêu Văn Trạm đang run rẩy: Sao trẫm lại đức không xứng vị? Vì sao cơ nghiệp Đại Sở vừa truyền đến tay trẫm, trời liền muốn "Độc Long diệt Diêu" rồi?
Diêu Văn Trạm cảm thấy vị Hoàng đế như mình thực sự quá nghẹn khuất, ba nhà tây bắc, đông bắc và phía nam nhìn chằm chằm vậy thì thôi, hiện tại lại tăng thêm Khương gia tạm thời còn chưa vạch mặt.
Chẳng phải Hoàng đế có thể hiệu lệnh tứ hải, không dám không theo sao?
Tại sao đến lượt hắn, Hoàng đế này so với cháu trai cũng không kém mấy?
Ta trị không được bốn con chó dữ kia, ta còn trị không được đám dân chúng các ngươi?
Một đạo thánh chỉ truyền xuống, mê hoặc nhân tâm, tụ tập quần chúng tung tin đồn nhảm, phỉ báng người hoàng gia, giết!
Lời đồn chỉ dừng lại với những người thông minh, xưa nay một chữ "Giết" chưa bao giờ có thể khống chế.
Vô luận là Tần Thủy Hoàng đốt sách chôn người tài, hay là các nhà tù văn học của nhà Thanh, tất cả đều không thể ngăn được miệng lưỡi của người trong thiên hạ.
Có thể nói ta cứ nói, không thể nói, vậy thì ta nói sau lưng.
Một đạo thánh chỉ của Diêu Văn Trạm chẳng những không thể khiến lời đồn đại lắng xuống, ngược lại càng xôn xao.
Hoàng đế đây là chột dạ, nếu không tại sao ban đầu mặc kệ, bây giờ lại đột nhiên không cho nói?
Chuyện này còn không phải là phiền não lớn nhất của Diêu Văn Trạm, khiến hắn sắp cào sạch tóc của mình chính là, thật mẹ nó bắt đầu đại hạn.
Từ lúc lời đồn "Đức không xứng vị, Hạn Bạt hàng thế" vừa ra, suốt hai tháng cũng không có một giọt mưa nào rơi xuống.
Nhân lúc có trận mưa phùn vào dịp tết thanh minh gieo hạt nảy mầm, bây giờ mồi chút lửa cũng có thể đốt rồi.
Những nơi có nguồn nước gần đó cũng bắt đầu chống hạn, mà những địa phương trông cậy vào ông trời thưởng cơm mà ăn đã xuất hiện tình trạng đất đai nứt nẻ trên diện tích lớn, mạ chết héo, tình huống rất không lạc quan.
Tình hình khô hạn vẫn tiếp tục, rốt cuộc cũng áp chế không nổi những lời đồn đại kia.
Diêu Văn Trạm không có cách nào, đành phải nghe theo đề nghị của Ty Thiên giám, tắm rửa trai giới, tế trời cầu mưa.
Cũng không có tác dụng gì.
Dường như là để chứng minh Thiên tử không đức, bắt đầu từ ngày đó, chẳng những không có giọt mưa nào, ngược lại nhiệt độ tăng cao liên tục mấy ngày, đừng nói những nơi bình thường đã thiếu thốn nguồn nước kia, ngay cả một số con sông, giếng nước cũng đã bắt đầu khô cạn
Tùy theo mà đến chính là giá lương thực tăng nhanh, thịt, hải sản tươi, những thứ có thể ăn, tất cả đều tăng giá.
Rất nhiều thương gia vô lương tâm kiếm được một khoảng lớn.
Những gia đình nghèo khó sống không nổi đành phải rời khỏi quê hương, nghe ngóng chỗ nào tình hình thảm họa không quá nghiêm trọng, còn có thể sống sót, lập tức mang nhà mang người đến nhờ cậy.
Hiện tại ngay cả nguồn cung cấp cho kinh thành cũng gián đoạn, Diêu Văn Trạm bắt đầu khủng hoảng, Hoàng đế cũng phải đói bụng, còn đến mức nào? Giao trách nhiệm cho Thượng Thực cục dự trữ nhiều hơn.
Những thế gia quý tộc kia cũng bắt đầu tích trữ số lượng lớn vật tư.
Hầu hết các cửa hàng bán gạo và ngũ cốc đều cảm thấy cơ hội đầu cơ kiếm lợi đến rồi nên trộn cát vào gạo làm lương thực mà bán, lương thực tinh được bán bằng giá vàng.
Rất nhiều hắc điếm bị quần chúng phẫn nộ đập phá tan hoang không còn gì, tình hình ngày càng leo thang, từ bị động bị ép buộc biến thành chủ động, rất nhiều người đã hoàn toàn không còn đường sống nếm được ngon ngọt, bắt đầu kiếp sống cướp bóc, từ dân nghèo, lưu dân chuyển thành bạo dân.
Diêu Văn Trạm sợ hãi đến mức điều động tất cả binh lực, cái gì Cấm Vệ quân, Ngự Lâm quân, binh mã Ngũ thành, hạ lệnh cho tất cả canh phòng nghiêm ngặt tử thủ kinh thành, nói rõ ràng chỉ cho phép mọi người ra không cho phép vào.
May mà trận tai họa này xảy ra trên toàn quốc, vì vậy Diêu Văn Trạm không lo lắng bốn nhà kia nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của, nhưng có vô số cảnh nội loạn trên toàn bộ Đại Sở, khói lửa nổi lên bốn phía, rất có để hắn sẽ nhanh chóng biến thành một đại thúc trung niên hói đầu.
Ngay lúc toàn bộ Đại Sở đầy tiếng kêu than dậy khắp trời đất, không biết từ khi nào, dòng người không ngừng tràn vào một nơi gọi là Quỷ Tĩnh Nhãn.
Nghe nói..
Nơi đó có một cô nương mang người phát cháo cho nạn dân mỗi ngày.
Chẳng những phát cháo, còn dùng cỏ khô đổi màn thầu, biểu hiện tốt còn có thể được thuê về nhà, mỗi ngày đều có cơm no.
Có cơm ăn, có nước uống, có áo che đậy thân thể, có ngói che đầu, đối với dân chúng Đại Sở bây giờ mà nói, đó chính là cuộc sống của thần tiên.
Còn chờ cái gì? Mau đi Quỷ Tĩnh Nhãn, chậm liền không kịp đấy!
Thế là bắt đầu tốp năm tốp ba, càng về sau càng trùng trùng điệp điệp, không ngừng có nạn dân từ các nơi hội tụ đến một nơi gọi là Quỷ Tĩnh Nhãn.
Ở nơi đó, không có đói khổ lạnh lẽo, ở nơi đó, an cư lạc nghiệp, ở nơi đó, có thần tiên cứu người.
Một cô nương.
Nàng họ Khương!.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...