Editor: Lãnh Sam.
Bởi vì, hắn trước sau đều không thể tin, cô có thể trong vòng ba phút đưa lại cho hắn một chiếc siêu xe giống hệt.
Mọi người xung quanh, nhanh đã chuyển từ nhảy nhót sang hoan hô.
Bên trong ánh mắt của họ, tràn ngập mong chờ.
Như là đối với sự tình xảy ra tiếp theo vô cùng tò mò.
Cứ tưởng rằng cô gái này chỉ là tùy tiện nói.
Nào nghĩ đến, là thật!
Loại cảm giác này, ngay cả đối với người xem như họ, cũng không có cách nào bảo trì bình tĩnh.
Cái kia chính là siêu xe!
Không phải cải trắng!
Vẫy tay liền có rồi.
Thậm chí, bên trong mọi người, bắt đầu có người nghi ngờ, " Mấy người có phải cùng một nhóm hay không? Muốn nổi tiếng, nên cố ý diễn xuất???"
Ừm, chiếc xe kia là đạo cụ chuẩn bị trước.
Lý giải như thế, thật ra bọn họ có thể bình tĩnh.
Ngôn Linh nhàn nhạt liếc mắt nhìn họ một cái, ánh mắt thanh lãnh, khí thế thanh quý.
Ngay lập tức, liền có người đưa ra ý kiến phản đối.
" Cô có phải ngốc hay không a? Cũng không nhìn thử xem cấp bậc của chiếc xe kia! Thành phố A sợ là chỉ có một chiếc như vậy, a không đúng, hiện tại có hai chiếc! Loại xe mà có tiền còn chưa chắc mua được, giá trị con người của họ chắc chắn là phú hào, sẽ cần phải dựa vào một màn đâm xe để nổi tiếng?" Một con ngốc!
Người nọ bị dỗi nhanh chóng cúi đầu, không hề hé răng.
Ngôn Linh lười quản phản ứng của mọi người như thế nào, cũng lười nhìn xem phản ứng của Sở Sâm.
Đâm hư xe rồi, vậy liền bồi thường.
Không có gì ghê gớm, lại không phải làm không được giống nhau như đúc.
Dù sao, cô cũng có hậu đài rất cường đại.
...... Lời này không tật xấu.
Ngôn Linh xoay người, ánh mắt trầm tĩnh khó có được nhiều thêm vài phần ôn hòa, " Tôi cho anh cái cơ hội báo thù."
Ngón tay trắng nõn xinh đẹp, chỉ chỉ chiếc xe kia của Sở Sâm, " Đi dùng sức đâm!"
Sở Sâm, "....."
Mọi người, "......"
Phong Lâm gương mặt đạm nhiên như cũ, nhưng hắn lại thật thật nghe lời cô nói.
Động tác lên xe lưu loát dứt khoát, khởi động xe, lại đâm một lần nữa.
Rồi sao đó, nhanh như chớp, từ trên xe chạy xuống.
Nhanh nhẹn quay trở lại đứng bên cạnh Ngôn Linh lần nữa, giống như một người lạnh nhạt sứ giả bảo hộ cho cô vậy.
Khóe miệng Ngôn Linh vừa kéo, kiêu ngạo đạm mạc trên mặt suýt nữa thì không giữ được.
Hắn cư nhiên lấy xe của cô đi đâm xe của Sở Sâm!!!
Tức giận a!
Vì độ hảo cảm, tạm thời không thể nổi bão.
Ừm, không thể để cho hắn ở trước mắt Sở Sâm bị mất mặt.
Cô giơ tay lên vỗ vỗ, làm trạng thái vỗ tay, " Không tệ, rất có tiền đồ."
" Cảm ơn đã khích lệ, tôi sẽ tiếp tục nỗ lực." Phong Lâm thần sắc đạm nhiên, tựa như đây không phải chuyện của hắn.
Chậc, người có thể làm ra loại sự tình tình này, cũng xác thật không phải người bình thường.
Sở Sâm tức giận đến trên đầu bốc khói nhẹ, nếu nói, chiếc xe kia bị Ngôn Linh đâm qua phế đi năm phần.
Như vậy hiện tại.
Phong Lâm làm chiếc xe hắn âu yếm kia, hư hoàn toàn......
Hắn cắn răng làm chính mình bình tĩnh bình tĩnh lại bình tĩnh.
Lý trí còn sót lại, làm hắn nổi giận đùng đùng nhìn về phía Phong Lâm.
Ừm, hiện tại hắn đã biết, cô gái này, hắn không thể trêu vào, không dễ chọc, từ đầu tới đuôi liền mẹ nó là người điên!
Như vậy, chỉ còn lại Phong Lâm.
Hắn giơ tay chỉ vào Phong Lâm, vừa mở miệng chuẩn bị mắng, thình lình, lại bị một câu của Ngôn Linh chắn về lỊ.
" Sở Sâm, xe đã bồi cho anh, anh không có tư cách mắng anh ta."
Sở Sâm, "......"
" Nga, anh nhớ mời luật sư, lúc trước anh mắng tôi là cái người điên, những lời này tôi đều đã ghi lại, tôi sẽ yêu cầu luật sư kiện anh tội phỉ báng."
Sở Sâm không nói gì, hai tròng mắt đen nhánh tản ra lạnh lẽo hàn ý, "......"
Hắn lần này thế nhưng hoàn toàn bại như vậy?
Một ngụm máu ở trong cổ họng đảo quanh, nếu không có bị hắn ngăn chặn, kém chút liền phải phun ra.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...