Trạch Ẩn nhìn thân ảnh cô chậm rãi rời đi, môi đỏ bừng nhẹ nhàng phun ra: "Cách Lạp...!Chúng ta sẽ rất nhanh gặp lại."Xa phu nhìn tiểu thư cao quý lạnh nhạt trong truyền thuyết, lúc này khuôn mặt mỹ lệ lại treo lên nụ cười ôn nhu.
Hơi có chút kinh ngạc, nhưng cũng không hỏi gì.Ngựa bay trải cánh ra, sau đó chậm rãi bay lên.
Ánh mắt Vô Dược mang theo một chút tò mò, đánh giá mọi thứ ở thế giới này.Có chút giống phương tây cổ ghi lại trong thần thoại, có ngựa bay, có rừng rậm ma pháp, động vật có thể nói.Những thứ này Vô Dược ở trong tinh tế đều chưa từng gặp qua.Một con chim sơn ca xinh đẹp bay đến bên cạnh cô, dừng ở trêи tay cô, âm thanh mỹ diệu êm tai nhẹ nhàng hỏi: "Đa Duy Lợi Na An tiểu thư cô đang đi học viện ma pháp sao?"Vô Dược sờ sờ đầu nó, rồi cười nói: "Đúng."Chim sơn ca lại hỏi: "Vậy cô có thể mang tôi theo cùng không?"Vô Dược nghĩ lại tới trong nguyên kịch tựa hồ cũng có một đoạn như vậy, thời điểm Cách Lạp xuất phát gặp một con chim sơn ca thập phần xinh đẹp, thời điểm chim sơn ca đề nghị, vui vẻ mang nó đi, để nó lấy thân phận sủng vật bồi ở bên cạnh cô.Cuối cùng sau khi Cách Lạp bị ném vào rừng rậm yêu ma, chim sơn ca cũng biến mất theo.
Ai cũng không biết nó đến tột cùng là đến nơi nào."Được." Vô Dược gật gật đầu, không có cự tuyệt.Chim sơn ca đứng ở trêи vai cô, thập phần ngoan ngoãn, khi trêи đường cảm thấy cô nhàm chán, còn ca hát cho cô nghe.Bởi vì tốc độ của ngựa bay rất nhanh, bọn họ dùng khoảng thời gian một ngày liền tới học viện ma pháp rồi.Xa phu đem hành lý của cô đều để xuống dưới, sau đó lễ phép hướng cô hành lễ, nói: "Đa Duy Lợi Na An, hành trình đã kết thúc, rất vui vẻ có thể vì cô phục vụ."Vô Dược lộ ra mỉm cười, nhấc váy lên, làm cái tạ lễ, sau đó mở miệng trả lời: "Thập phần cảm tạ Ni Nhĩ tiên sinh giúp đỡ, mong lần sau còn có thể du hành cùng ngài."Sau khi Ni Nhĩ cũng khách sáo trả lời, liền lại lần nữa về cương vị của mình, sau đó quay về hành trình.Vô Dược ngẩng đầu, nhìn ra học viện ma pháp trước mắt.
Bên môi lộ ra một nụ cười thú vị, môi đỏ hơi hơi phun ra: "Tháp Bố Tư ta tới rồi."Tâm nguyện của nguyên chủ chính là muốn địa vị của Tháp Bố Tư té xuống đáy cốc.
Vô Dược cảm giác giống như chưa bao giờ nhận được nguyện vọng thú vị như vậy.Một tiểu yêu tinh hướng cô bay tới, nó ngoan ngoãn chân chính mỉm cười giống như cái gì cũng đều không để ý, sau đó mở miệng nói: "Xin chào chủ nhân, nô là yêu tinh hầu hạ ngài Phàn Sa, thật cao hứng gặp được ngài.
Cũng rất chờ mong về sau ở cùng ngài."Vô Dược nhẹ nhàng gật gật đầu, sau đó trả lời nói: "Xin chào, tôi là Cách Lạp • Đa Duy Lợi Na An.
Tôi cũng rất vui khi biết cô."Phàn Sa dẫn Vô Dược đến báo cáo xong, liền mang Vô Dược đến nơi sau này cô ở lại.Cách Lạp là con gái đầu tiên của một trong tứ đại gia tộc lại phá lệ trúng tuyển học viên, đãi ngộ đương nhiên sẽ không kém.
Nơi cô ở là một toà nhà nhỏ theo phong cách phương Tây, mọi thứ bên trong đều đặc biệt tinh xảo, liếc mắt một cái liền có thể nhìn ra người thiết kế thập phần dụng tâm.Nhưng...!Vô Dược nhàn nhạt liếc mắt nhìn Phàn Sa một cái, trong lòng lại yên lặng nói với bản thân: Được rồi, cốt truyện lại thay đổi.Bởi vì nguyên kịch yêu tinh của Cách Lạp căn bản là không phải Phàn Sa, mà là một con yêu tinh chân tay rất vụng về, nếu không phải nó nghe lời, Cách Lạp phỏng chừng đã sớm đổi yêu tinh.Phàn Sa là yêu tinh trong truyền thuyết thông minh nghe lời nhất học viện, cũng là yêu tinh có năng lực mạnh nhất.
Cách Lạp trước kia căn bản không có gặp qua nó..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...