Mau Xuyên Nữ Phụ Nam Thần Cầu Anh Đừng Hắc Hoá!


Tại thời điểm Mạch Cẩn Thư còn không có phản ứng lại, nàng đã đem hắn ôm đến bên cạnh ao ngọc, cởi quần áo của hắn ra.Khi hắn ứng lại đã đỏ bừng một khuôn mặt, nhược nhược ngẩng đầu nhìn nàng: "Thê...!Thê quân...!Đây là muốn làm gì?"Vô Dược cúi đầu nhìn gương mặt đỏ của hắn, trong lòng tựa hồ càng thoải mái.

Mỉm cười trả lời: "Tắm rửa nha!"Mạch Cẩn Thư cầm tay nàng, chờ mở miệng nói: "Thϊế͙p͙...!Thϊế͙p͙ thân tự mình tắm là được...!Không, không cần làm phiền thê quân..."Vô Dược tựa hồ giống như không nghe được hắn nói, dùng sức một phen liền đem quần áo hắn kéo xuống.Thân thể mỹ lệ bại lộ trước mặt nàng, Vô Dược lại lần nữa cảm giác được hô hấp cứng lại.

Hắn thật sự quá đẹp, trêи người không hề có thịt thừa.


Gầy yếu tinh tế, tại nữ tôn quốc gia này, tuyệt đối là thân thể rất hoàn mỹ.Tuy rằng nàng đã không phải lần đầu tiên nhìn thấy thân thể của mình, nhưng mà hắn vẫn thực cảm thấy thẹn thùng.

Khi cảm giác được ánh mắt cực nóng của nàng, hai má càng đỏ, dùng tay bưng kín hai mắt của mình, tựa hồ hổ thẹn không thôi.Thẳng đến thời điểm cảm giác được nước ấm áp bao vây lấy mình, hắn mới chậm rãi mở mắt ra.Nhưng ngay sau đó nàng liền chủ động dán lại đây, thân thể Mạch Cẩn Thư cứng đờ, sau khi nghe được lời nàng nói càng cảm thấy không thể tin được.Vô Dược từ hướng đối diện đem hắn ôm lấy, đầu ngón tay cọ xát phía sau lưng hắn, nhẹ nhàng mở miệng: "Chúng ta ở chỗ này thử một lần đi."Mạch Cẩn Thư thân là hoàng tộc đương nhiên là từ nhỏ đã tuân thủ phép tắc, nhất cử nhất động đều phải cao quý ưu nhã, đối với những việc làm và lời nói càn rỡ đó đều chưa từng nghe qua.Vô Dược làm một hành động như vậy đương nhiên là khiến hắn sợ tới mức không nhẹ.

Khuôn mặt hắn càng đỏ hơn, không biết nên làm như thế nào, thân thể cực kỳ cứng đờ.Vô Dược nhận thấy được phản ứng của hắn, ôn nhu dỗ dành: "Ngoan, đừng sợ phối hợp với ta là được rồi."Mạch Cẩn Thư gật gật đầu, âm thanh nhỏ đến nỗi giống như tiếng muỗi kêu: "Ân..."...Hoan ái qua đi, Mạch Cẩn Thư vô lực dựa vào trêи người nàng, Vô Dược vững vàng ôm lấy.Cùng Mạch Cẩn Thư bất đồng, cả người Vô Dược nét mặt toả sáng, quả thực không khác gì yêu tinh hút tinh khí của con người.Nét mặt Vô Dược treo lên vẻ thỏa mãn, hôn hôn môi hắn sau đó mới ôm hắn ôm rời khỏi ngọc trì.Cũng may phía dưới ngọc trì chôn hỏa nham thạch thiên nhiên, nếu không có nó bảo trì nhiệt độ nước, phỏng chừng mỹ nhân của Vô Dược, khả năng ngày hôm sau liền phải trở thành bệnh mỹ nhân.Khoảng cách chủ tuyến bắt đầu còn có hơn một tháng, bọn họ vẫn còn đang giăng lưới.

Vô Dược biết sắp tới có khả năng sẽ không có nhiều thời gian rảnh bồi hắn, cho nên tính toán hơn hai tháng này bồi hắn cho tốt....Đúng lúc Tết âm lịch, khi băng tuyết tan ra.

Hạt tuyết trắng cuối cùng cũng thành nước, băng trêи mặt sông cũng bắt đầu tan ra.Vô Dược giúp Cẩn Thư thay áo hồ ly trắng thành áo lông cừu xong, mới mang hắn ra cửa.

Chuẩn bị ra ngoài thành đạp thanh.Thời điểm băng tuyết tung bay, hoa mai thiết cốt tranh tranh* ngạo nghễ đứng ở đó.


Khi băng tuyết tan rã, chúng cũng theo đó mà đua nhau rơi rụng, mặt đất đỏ rực, phong cảnh vô cùng đẹp.*Thiết cốt tranh tranh: Từ này mình không rõ lắm.

Thiết cốt chỉ bạn chí cốt, chắc ở đây nói về mối quan hệ giữa băng tuyết và hoa mai, băng tuyết tan thì hoa mai cũng rụng.Tuyết tan tuy lạnh, nhưng lúc này có không ít văn nhân nhã khách đến ngắm cảnh.

Thậm chí có chỗ đang tụm năm tụm ba ngâm thơ câu đối.Mạch Cẩn Thư đối với Vô Dược hơi hơi mỉm cười, đáy mắt xẹt qua một tia tò mò, tựa hồ lần đầu tiên ra cửa đạp thanh.


Vô Dược chủ động dắt tay hắn, dìu hắn xuống xe ngựa.Khi bàn tay lạnh băng của hắn chạm vào tay nàng, nàng kinh ngạc một chút, nàng cho rằng đã bảo hắn chú ý giữ ấm cho tốt.

Không nghĩ tới tay hắn thế nhưng vẫn lạnh băng như vậy.Sau khi hắn xuống xe ngựa, Vô Dược dắt hai tay của hắn.

Giúp hắn xoa nắn, tựa hồ muốn hắn ấm lên một chút..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui