Edit: Thuần An
Tiệc sinh nhật bắt đầu lúc 8 giờ, lúc 7 giờ Giang Hi đã tới Đồng gia.
Thời điểm Vô Dược xuống lầu thì Giang Hi đang cùng ba Đồng nói chuyện phiếm.
Nghe được âm thanh Vô Dược xuống lầu, Giang Hi cũng đứng lên.
Thời điểm quay đầu thấy nhìn Vô Dược.
Trong mắt đều là kinh diễm.
Đồng Nguyệt vốn dĩ lớn lên đã đẹp, hôm nay còn trang điểm, hơn nữa Vô Dược mặc bộ lễ phục màu tím nhạt, phủ thêm áo choàng màu trắng, ngọc trâm treo trên kiểu tóc vẻ trí thức thành thục làm cô thêm vẻ nhẹ nhàng mà cao quý.
Vô Dược cũng đánh giá Giang Hi một chút, anh mặc bộ tây trang làm bằng thủ công, tóc đen như mực được vuốt keo gọn gàng, càng hiện lên vẻ mặt anh tuấn bất phàm của anh.
Toả ra vẻ nam thần cấm dục!
Ý tưởng trong lòng của Vô dược lúc này: A a a! Thật muốn đem quần áo anh xé ra, đem cả người anh đè xuống!
Lúc Vô Dược bước đến bậc thang cuối cùng, Giang Hi lịch sự vươn tay, Vô Dược đặt tay lên tay anh, anh lộ ta nụ cười: "Công chúa của anh, em thật đẹp."
Vô Dược cũng nhìn anh cười: "Cảm ơn, Giang Hi hôm nay cũng đặc biệt đẹp trai.
Không đúng, anh vẫn luôn rất tuấn tú!"
Ba Đồng: Có một nữ nhi ham mê sắc đẹp như vậy cảm thấy thật mất mặt.
Sau khi bọn họ đi ba Đồng cũng chuẩn bị ra cửa, dù sao thì Giang Hi cũng đi, ông không thể không cho mặt mũi như vậy.
Lần này là tiệc sinh nhật của thị trưởng, thị trưởng là người cầm quyền Trưởng gia, gia tộc lớn trong tứ đại gia tộc ở C thị nên thân phận và địa vị đương nhiên là không thấp, người được mời đến nơi này nào có ai không phải người giới thượng lưu.
Giang Hi và Vô Dược vừa tới cửa liền gây sự chú ý không hề nhẹ, bởi vì Đồng Nguyệt không thích những nơi như vầy nên nhiều người không biết cô.
Không ít người khe khẽ nói nhỏ: "Nam nhân kia thật đẹp, hình như là Giang Hi? Không biết nữ nhân bên cạnh hắn là ai?"
"Không biết! Hình như trước nay chưa từng thấy qua."
"Thoạt nhìn rất có khí chất, không khéo là tiểu thư nhà ai đi?"
Tưởng Tư Duyên đứng bên cạnh Tưởng thị trưởng, lúc Giang Hi và Tưởng thị lễ phép gật đầu, Tưởng Tư Duyên nhìn về phía Vô Dược cười một cái.
Trong trí nhớ Đồng Nguyệt không có việc Tưởng Tư Duyên là thiên kim thị trưởng, xem ra Tưởng Tư Duyên so với nguyên chủ cũng không phải thấp a.
Tưởng thị trưởng, Tưởng Hưng tựa như cảm thấy nữ nhi nhà mình biết Vô Dược, vì thế mở miệng: "Duyên Duyên, con quen biết bạn gái của Giang tổng sao?"
Tưởng Tư Duyên gật gật đầu, cười trả lời: "Ba, đây là người con thường xuyên nói với ba, bạn cùng phòng thiên tài của con, Đồng Nguyệt."
Vô Dược mỉm cười lễ phép, vươn nay: "Xin chào Tưởng thị trưởng, cháu tên Đồng Nguyệt."
Tưởng Hưng cũng lễ phép bắt tay Vô Dược: "Xin chào! Hoan nghênh đến tham gia tiệc sinh nhật của ta."
Con mắt Giang Hi lướt qua hai bàn tay đang bắt tay nhau, tuy anh biết đây chỉ xuất phát từ phép lịch sự.
Nhưng vẫn làm anh thật khó chịu!
Vô Dược như phát hiện Giang Hi không vui, sau khi buông tay Tưởng Hưng liền nắm lấy tay Giang Hi: "Tưởng thị trưởng, hiện tại nhiều người, ngài cứ bận, bọn cháu đi vào trước."
"Được, được.
Mời!" Tưởng Hưng biết phát hiện biểu cảm vi diệu của Giang Hi, liền lập tức phụ họa.
Vô Dược ngẩng đầu nhìn Giang Hi, khóe miệng nở ra một nụ cười ngọt ngào: "Làm sao vậy? Không vui?"
Giang Hi nhẹ nhàng sờ soạng đầu cô một chút: "Không có, đừng nghĩ nhiều."
Sau khi hai người đi vào bàn càng xuất hiện nhiều lời nghị luận:
"Người nam nhân kia là ai? Là Giang Hi sao? Người thật so với trên ảnh còn đẹp hơn!"
"Đúng đúng đúng, siêu soái, chỉ là mỹ nữ bên cạnh hắn là ai?"
"Không biết, nhưng nữ nhân kia cũng thật sự rất đẹp."
"Mặc trên người cô ta là bộ mới nhất của IC số lượng có hạn."
"Hành vi cử chỉ đều không tồi, chẳng lẽ là thiên kim nhà ai vừa học ở nước ngoài trở về?"
"Tôi nghe nói Giang Hi và Đồng gia có hôn ước, đây không phải là thiên kim Đồng gia đi?"
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...