"Kỳ Kỳ, em không cần phải gấp gáp như vậy."
Lãnh Tử Việt thật không hiểu rõ. Vì lí do gì mà Lục Kỳ sau khi nghe được lời đề nghị của ba chồng, yêu cầu cả hai về nhà ăn cơm lại khiến cô ta vui đến vậy. Sự kích động này, xem ra còn hơn lúc cô được mình cầu hôn, hơn cả lúc biết tin cả hai sẽ tổ chức đám cưới.
Nhìn biểu hiện của Lục Kỳ, trong lòng hắn có vài điểm không hài lòng.
Theo bản năng, hắn lại nhớ đến Đường Quả. Em ấy cũng từng là bạn gái cũ của hắn. Xoay một cái, em ấy rơi vào tay ba nuôi, trở thành người phụ nữ của Lãnh Duệ.
"Kỳ Kỳ, không phải em nói muốn tổ chức show đầu tay hay sao? Tốt nhất nên chuẩn bị thật tốt. Việc quay về nhà ba chồng, để một mình anh đi là ổn rồi."
"Ba đều nói, làm chúng ta cùng nhau trở về, đến lúc đó ngươi một người trở về, chọc đến hắn không cao hứng, giận ngươi làm sao bây giờ?"
"Thời gian buổi biểu diễn đó còn dài. Chưa kể em còn được rất nhiều người hỗ trợ. Sang nhà ba ăn một bữa cơm không thể khiến công việc của em bị đình chệ đâu."
Lục Kỳ kỳ quái nhìn Lãnh Tử Việt, sau đó thu hồi lại cười: "Tử Việt, có phải anh không muốn đưa em về nhà gặp ba?"
Lãnh Tử Việt vội vàng lắc đầu: "Không, không có. Đây là do anh sợ em chậm trễ công việc. Là do anh lo em không đủ sức thôi."
"Kỳ Kỳ à, thật ra lần này bạn gái của ba về nước. Chắc ba muốn ra mắt cô ấy với chúng ta. Đến lúc gặp được cô ấy, em nhất định phải thật bình tĩnh. Cho dù có chuyện gì không may phát sinh, em không cần quá kích động, được không?"
Lãnh Tử Việt tự cảm thấy chuyến thăm hỏi lần này chắc chắn sẽ không đơn giản.
Đặc biệt là Lãnh Duệ ở trong điện thoại còn đề cập tới vấn đề "mẹ kế". Lại còn muốn vợ chồng hắn phải kính trà.
Lãnh Tử Việt đem Lục Kỳ trở về biệt thự trong tâm trạng thấp thỏm lo âu.
Đẩy cánh cửa bước vào, bàn tay hắn đang nắm chặt tay vợ có chút run run. Tronv lòng nam chính cũng có vài phần khẩn trương. Xem ra đã rất lâu rồi hắn chưa gặp lại cô ấy.
Đường Quả, trước đến nay rất ít xuất hiện trên mặt báo. Cũng không thích thông tin cá nhân của bản thân bị người đời đem ra so sánh này nọ. Bởi vậy, để trông thấy hình ảnh cô trên mặt báo giải trí là rất hiếm có.
Nếu không phải Đường Quả thành công trong việc tạo cú hit lớn ơ thị trường nước ngoài, bùng nổ khắp mặt trân mạng xã hội một thời gian dài thì hắn đã cho rằng cô bị ba nuôi đem đi chưng cất.
Trong phòng khách, chỉ có Lãnh Duệ đang ngồi trên sofa, không thấy bóng dáng Đường Quả đâu. Thật may mắn, vậy là cơn ác mộng của hắn không bao giờ thành hiện thực rồi. Nam chính liền thở phào nhẹ nhõm.
Đúng theo quy củ, Lãnh Tử Việt cùng Lục Kỳ cúi đầu ngoan ngoãn chào Lãnh Duệ.
Lãnh Duệ ngẩng đầu, lạnh nhạt phun ra hai tiếng: "Ngồi đi."
Lục Kỳ cũng cảm thấy rất khẩn trương. Trước mặt cô, người đàn ông trẻ tuổi này là gia chủ của một dòng họ quyền lực nhất cả nước. Một mình hắn khi còn rất trẻ đã khôi phục cả một dòng tộc, duy trì sự phồn vinh đến tận ngày nay.
Tinh Vân âm nhạc, Tinh Vân điện ảnh cũng chỉ là một món đồ chơi trong mắt hắn. Thậm chí người chồng của cô, cũng chỉ là thuộc hạ nhỏ nhoi dưới trướng Lãnh Duệ.
Lục Kỳ tưởng rằng, nếu biểu hiện của cô làm Lãnh Duệ vừa lòng, tương lai cô không chỉ phát triển trong lĩnh vực âm nhạc, mà có thể vươn sang bên điện ảnh. Tại mối quan hệ tốt với kẻ có khả năng hô mưa, gọi gió thì đâu có sai đâu?
Nếu sớm biết Lãnh Tử Việt là con nuôi của người này, thời gian trước cô ta không nên cùng hắn náo loạn. Không nên để Đường Quả có cơ hội thừa nước đục thả câu, chiếm lấy chồng cô một thời gian dài như vậy. Nhưng mà không sao rồi. Người thắng cuộc cuối cùng cũng là cô.
Nay cô, Lục Kỳ đã cùng Lãnh Tử Việt kết hôn.
Nghĩ đến đây thôi, khóe miệng Lục Kỳ hiện lên vài phần ý cười. Để rồi xem, Đường Quả hay tin và phát điên. Đây chẳng phải lí do khiến Đường Quả muốn rút khỏi ngành giải trí sao.
Chờ Đường Quả biến mất, không phải thiên hạ nay sẽ thuộc về tay Lục Kỳ này?
Lục Kỳ theo bản năng xem nhẹ tố chất của Đường Quả. Chưa kể mọi kế hoạch của nữ chính đầu xoay quanh Đường Quả. Cô ta phải mượn kế hoạch rời khỏi ngành giải trí để làm bàn đạp cho tương lai phát triển của mình.
Đột nhiên, Lục Kỳ cảm giác được một ánh nhìn lạnh lẽo vụt qua. Theo bản năng ngước mắt, phát hiện phương hướng của ánh mắt này là Lãnh Duệ. Chẳng qua khi cô ta vừa quay sang, hắn đã hơi cúi đầu xuống.
Lục Kỳ lập tức khẩn trương. Chẳng lẽ là bởi vì cô ta kết hôn cùng Lãnh Tử Việt xong, rất ít khi trở về... Cho nên Lãnh Duệ không hài lòng?
"Ba." Lục Kỳ thử kêu một tiếng.
"Trước kia do bận rộn công tác, con có rất ít cơ hội qua đây thăm hỏi ba. Trong tương lai, con sẽ cố thu xếp công việc. Nếu ba không chê, mỗi ngày con sẽ đều qua nhà cũ để thăm ba."
Lãnh Tử Việt theo bản năng muốn bịt kín miệng Lục Kỳ, đáng tiếc những lời kia đã nói ra.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...