Lúc đó, Lãnh Duệ đang ngồi trong văn phòng xử lý văn kiện. Một bên là máy nghe nhạc đang đang mở, những lời hát trong trẻo ngọt ngào vang vọng khắp căn phòng tối tăm, lạnh lẽo. Có lẽ thế này đã giúp ngài chủ tịch thấy thư giãn hơn khi đang giải quyết công việc.
Đột nhiên nhận được điện thoại từ Trần Việt Sinh. Thấy có chút ngoài ý muốn nhưng sau hắn vẫn nhận cuộc gọi. Đồng thời nhận được một cái video ngắn. Nội dung là một cô gái đang nghiêm túc đọc bản thảo. Ánh mắt Lãnh Duệ bỗng dưng cứng lại, dường như những lời của tên họ Trần kia là sự thật. Cô ấy thật sự gầy đi rất nhiều.
Thời gian gần đây, hắn cố tình không để mắt đến Đường Quả. Một phần vì sợ bản thân cứ tiếp tục đâm đầu vào thì cũng đồng nghĩ với việc tự tay giết chết cô.
Cho nên, mấy tháng này, Lãnh Duệ luôn xem nhẹ sự tồn tại của người con gái kia. Nhưng thói quen là một thứ đáng sợ. Khi đã quen hơi ấm, quen cảm giác được ở cùng một người, ngài Lãnh thừa hiểu hắn cần Đường Quả như thế nào. Bây giờ có lẽ cần một người rút lui sẽ tốt cho cả hai. Hắn cần quá không để ý tới cô, chỉ cần biết cô là người phụ nữ của hắn là tốt rồi.
"Đây có phải là câu trả lời của ngài Lãnh về lời hứa sẽ chiếu cố Đường Quả??"
Trần Việt Sinh tức giận: "Nếu là tôi đơn phương độc mã, Lãnh Duệ tôi không ngại cùng anh tranh giành."
Lãnh Duệ không nói gì, nhìn không chớp mắt vào người con gái trên video. Cúp điện thoạt của Trần Việt Sinh sau đó gọi cho trợ lý của mình.
"Đi tìm một chuyên gia dinh dưỡng đưa đến cho Đường Quả."
"Một tháng sau, kết quả nhận được cần tăng ít nhất mười cân."
Chờ tiết mục thu xong, trước mặt Đường Quả xuất hiện một người được gọi là chuyên gia dinh dưỡng. Hắn tự giới thiệu mình được ngài Lãnh gửi xuống, mong có thể cùng cô củng cố cân nặng.
"Được, ông cứ tuỳ tiện an bài."
Thấy thái độ Đường Quả tốt như vậy, vị chuyên gia dinh dưỡng kia mới có thể thở phào nhẹ nhõm. Dựa theo lịch trình hoạt động của Đường Quả, thật sự đã chật cứng. Bỗng hắn lo lắng nghĩ lại lời chỉ thị từ cấp trên. Một tháng tăng mười cân, sợ là có chút khó khăn.
Trần Việt Sinh nhận ra sự nhanh nhạy từ Lãnh Duệ, cũng có phần yên tâm hơn. Có một chuyên gia dinh dưỡng bên cạnh làm bạn, chắc chắn sẽ nhắc nhở cô không vì công việc mà bỏ bữa.
Tuy nhiên, hắn vẫn nên tự mình lôi Đường Quả đi bệnh viện kiểm tra một lần.
Kết quả nhận được ngoại trừ có chút thiếu máu, còn lại tất cả đều ổn không có bệnh tật nào khác. Khi ấy, hắn mới thực sự yên tâm. Nhân lúc về công ty, Trần Việt Sinh tiện đường ghé qua văn phòng Lãnh Duệ, đưa kết quả này cho hắn.
Cũng không quên dặn dò: "Tôi nghĩ mấy tháng anh vẫn nên đưa em ấy đi kiểm tra sức khoẻ định kì một lần."
Trần Việt Sinh cảm thấy nguyên nhân khiến Đường Quả sụt cân nhiều như vậy, một phần do cô quá liều mạng với công việc, một phần do người trước mặt. Trong lòng bất an vậy nên hắn phải cẩn thận dặn dò Lãnh Duệ.
Lãnh Duệ thế mà cũng rất nghe lời. Từ đó về sau, mỗi tháng hắn đều cho người đưa Đường Quả đi tới bệnh viện kiểm tra sức khoẻ.
Sinh hoạt của cả hai vẫn như vậy, giằng co suốt hai năm. Mỗi lần nhận được báo cáo sức khoẻ của Đường Quả, hắn buộc phải gặp cô. Khi ấy, Đường Quả luôn cười mà hỏi hắn.
"Lãnh Duệ, ngài có phải rất sợ em chết. Có phải không?"
Bóp nát văn kiện báo cáo kiểm tra sức khoẻ, tâm trạng của Lãnh Duệ phút chốc trở nên đen tối. Ánh mắt hung tàn liếc qua Đường Quả, đặt mấy tờ giấy kia xuống bàn. Dựa theo báo cáo, tình hình sức khoẻ của cô luôn ổn định, sẽ không có vấn đề gì. Từ đó, tâm trạng lo lắng của ngài Lãnh cũng bớt dần.
"Có tôi ở đây, em không thể chết. Trừ phi tôi muốn em chết."
Đường Quả híp híp mắt, đột nhiên tiến lại gần người Lãnh Duệ. Hai tay hơi mở ra, làm bộ muốn đi ôm cánh tay hắn. Kết quả khi cô vừa sán lại gần, kim chủ lại nhanh chóng tránh ra.
"Dọa ngài thôi."
Đường Quả thè lưỡi. Hôm nay nhìn cô ấy vừa vui vẻ lại cũng rất nghịch ngợm: "Nếu như em chết, liệu ngài có thể có một chút thương tâm không?"
Lãnh Duệ nhíu chặt mày lại, đây là vấn đề hắn không muốn bị hỏi nhất. Tuy nhiên hắn đã từng nghĩ đến vấn đề này. Nếu cô gái này tương lai chết trước hắn, hắn nhất định sẽ. Đem xác cô bảo quản thật tốt.
Để mỗi lúc nhung nhớ người con gái trước mắt, hắn đều có thể đến thăm cô.
"Tháng sau, em quyết định sẽ mở bán album ở thị trường nước ngoài." Nhắc đến việc ca hát, Đường Quả khóe miệng cong một chút.
"Nếu thành công, em sẽ tập trung phát triển ở nước ngoài. Có lẽ bọn em sẽ cùng cố gắng mở rộng thị trường. Nếu thực sự có thể mở được cái show ở đó, nguyện vọng của em sẽ thành sự thật."
"Đúng rồi, tháng sau không phải hôn lễ của Lãnh Tử Việt cùng Lục Kỳ sao?" Đường Quả có chút tiếc nuối
"Vậy em sẽ không thể tham gia được."
Lãnh Duệ đôi mắt lạnh lùng: "Em không cần tham gia."
"Chờ hôn lễ kết thúc, khi em trở về, tôi sẽ khiến bọn họ tự giác đến gặp em."
Đường Quả cũng không có để ý vấn đề này. Ngược lại, cô muốn đề cập với kim chủ một vấn đề khác.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...