Mau Xuyên Nhiệm Vụ Pháo Hôi Lại Nghịch Tập


"Rất nhiều loại, nhưng đều là nhiệm vụ nghịch tập, tiến vào thân thể của người ủy thác, thay đổi vận mệnh vốn có của họ, nhiệm vụ của ngươi là hoàn thành tâm nguyện của người ủy thác".
"Đây..

là đoạt xá? " Mạnh Ly mang theo một chút khiếp sợ hỏi.
"Không phải, chỉ là tạm thời, sau khi nhiệm vụ hoàn thành, ngươi sẽ trở về không gian, người ủy thác cũng sẽ trở lại thân thể của mình, sống cuộc sống về sau của họ.

Ngươi cũng sẽ đạt được khen thưởng tương ứng."
Mạnh Ly nghe vậy thở dài nhẹ nhõm một hơi, ánh mắt hơi lóe, chần chờ mà lại hỏi:
"Nhưng lỡ có người ác mời làm việc xấu thì sao?"
"Nhiệm vụ đều được trải qua chọn lựa, đều tồn tại ý nghĩa, huống hồ thiện ác ở trong lòng ngươi."
6018 không muốn nhiều lời, giọng nói trước sau như một:
"Ngươi nguyện ý trở thành nhiệm vụ giả sao?"
"Nếu không muốn, ta hiện tại liền đưa ngươi đi vãng sinh?"

Mạnh Ly biết chủ nhân của giọng nói này có chút không kiên nhẫn, nếu lại hỏi nữa, chắc nàng chỉ có thể đi vãng sinh luôn.
Mạnh Ly phồng má dùng sức cắn răng một cái, nàng muốn đi xem thế giới khác, rất muốn, rất muốn.
Hơn nữa trực giác nói cho Mạnh Ly, đây là một hồi cơ duyên của nàng.

Có thể mang theo nàng đi thế giới khác, đây là cái dạng gì lực lượng mới có thể làm được chứ?
Nghĩ vậy Mạnh Ly liền không còn do dự nữa, quyết đoán nói: "Ta nguyện ý."
"Nhiệm vụ giả Mạnh Ly đang cùng hệ thống không gian trói định....."
Một giọng nói không chứa bất luận cảm xúc gì truyền đến, Mạnh Ly phảng phất cảm giác được có thứ gì đó cùng linh hồn của chính mình quấn vào nhau, tâm ý tương thông.

Vừa định mở miệng hỏi 6018 đây là cái gì, liền mất đi ý thức, thân ảnh Mạnh Ly biến mất trong khoảng không gian trắng xoá này.
Mạnh Ly dần dần có ý thức, đầu đau như búa bổ, rất nhiều đoạn ký ức ngắn nháy mắt dũng mãnh tràn vào óc Mạnh Ly, Mạnh Ly đau đến nhíu mày, không phát ra được tiếng nào.
Qua thật lâu sau, ở trong màn đêm đen, Mạnh Ly mở mắt, trong mắt hiện lên ánh sáng kỳ dị.
Nàng thật sự đi vào dị thế.
Mạnh Ly dựa theo ký ức được tiếp thu, đứng dậy mở ra đèn trong phòng, ánh đèn vàng dịu sáng lên, Mạnh Ly tinh tế đánh giá mọi thứ trong phòng: chiếc giường mềm mại cùng chiếc chăn cực kỳ xinh đẹp, phòng được trang trí theo tone màu ấm, mang đến cảm giác cực kỳ ấm áp.

Mạnh Ly nhìn về phía góc phòng, nơi đó có một chiếc máy tính.
Dựa theo ký ức nàng tiếp thu được, biết đây là thời đại internet cực kỳ phát triển, nguyên chủ cũng là một người tin tưởng khoa học.
Thế giới này tuy rằng không có phương thức tu luyện như thế giới nàng từng sống, nhưng con người ở thế giới này cũng sáng tạo ra rất nhiều thứ vũ khí khoa học có lực sát thương lớn, cực kỳ lợi hại.

Mà điều làm Mạnh Ly thích nhất chính là, đây là thế giới hoà bình tốt đẹp, khác một trời một vực với thế giới tàn khốc nàng từng sống, nơi cường giả vi tôn, kẻ đứng đầu là kẻ có thực lực mạnh nhất.
Linh hồn của Mạnh Ly tiến vào thân thể một cô gái tên là Tiêu Tiếu Cầm.

Mạnh Ly sắp xếp lại cốt truyện cùng ký ức mình vừa được tiếp thu, tinh tế phân tích ở trong đầu.
Tiêu Tiếu Cầm sinh ra trong gia đình làm kinh doanh, công ty làm ăn không lớn cũng không nhỏ, gia cảnh được coi là giàu có.

Tiêu Tiếu Cầm còn có một anh trai, đối Tiêu Tiếu Cầm cũng rất yêu thương, cha mẹ tuy công việc bận rộn, nhưng đối với cô con gái duy nhất này cũng rất là yêu thương chiều chuộng, một nhà bốn người hoà thuận vui vẻ.
Thế nhưng cuộc sống của Tiêu Tiếu Cầm đã thay đổi hoàn toàn kể từ khi có sự xuất hiện của cô gái tên Đào Vũ Vi.
Đào Vũ Vi là cô con gái duy nhất của bạn hữu chí cốt của ba Tiêu Tiếu Cầm - Tiêu Minh Uy, mẹ Đào Vũ Vi mất sớm, ba cô nàng cũng bị bệnh mà đi.

Trước khi ba Đào Vũ Vi ra đi, ông ấy đã nghĩ đến Tiêu Minh Uy, người bạn có gia cảnh giàu có, con gái ông từ nhỏ cũng rất thích gọi Tiêu thúc thúc, liền ở trước khi ra đi đem Đào Vũ Vi phó thác cho Tiêu Minh Uy.
Tiêu Minh Uy cũng không có chút nào do dự, liền đối với người bạn đang trong cơn nguy kịch bảo đảm nhất định sẽ đối tốt với Đào Vũ Vi như con gái ruột.
Mẹ Tiêu cũng không có ý kiến gì, rốt cuộc thì hai nhà đã biết nhau nhiều năm như vậy, thân nhau coi nhau như một nhà, bà cũng rất yêu quý Đào Vũ Vi, hơn nữa cũng nghĩ Đào Vũ Vi cùng Tiêu Ái Cầm có thể làm bạn với nhau, đẹp cả đôi đường.
Anh trai Tiêu Ái Cầm - Tiêu Ái Phong từ nhỏ đối với cô em gái có ngoại hình xinh đẹp, giọng nói mềm mại tên Đào Vũ Vi này cũng rất có hảo cảm, tự nhiên cũng thực hoan nghênh.
Có thể nói người một nhà đều thực thích Đào Vũ Vi đã đến.
Ba Đào Vũ Vi không bao lâu liền nhắm mắt xuôi tay.
Sau khi Đào Vũ Vi dưới sự trợ giúp của Tiêu Minh Uy xử lý tốt tang sự cho ba, liền dọn tới Tiêu gia.
Cũng chuyển trường tới trường học mà Tiêu Tiếu Cầm đang theo học, vì tiện cho hai đứa nhỏ ở chung, Tiêu Minh Uy còn cố tình sắp xếp cô bé tới lớp mà Tiêu Tiếu Cầm đang học.
Sau khi Đào Vũ Vi tới Tiêu gia, người thì đẹp, giọng thì ngọt, lại có tấm lòng lương thiện đã làm vợ chồng Tiêu Minh Uy cực kỳ yêu thích.
Tiêu Tiếu Phong cũng rất yêu quý cô em gái mới Đào Vũ Vi này, lại bởi vì Đào Vũ Vi là cô bé mồ côi, cực kỳ thương tiếc mà càng đối xử tốt với Đào Vũ Vi.
Nhưng Tiêu Tiếu Cầm lại cảm giác cực kỳ mất mát, bởi vì từ nhỏ đã được ba mẹ cùng anh trai yêu thương, sự yêu thương ấy giờ đây đều chuyển dời đến trên người Đào Vũ Vi.
Thế nhưng để cho Tiêu Tiếu Cầm chịu không nổi chính là, sự lương thiện của Đào Vũ Vi luôn gây ra chuyện xấu.
Thiếu nữ xuân xanh, Tiêu Tiếu Cầm ở trong trường học cũng có đối tượng mà cô thầm mến.

Chuyện này bị Đào Vũ Vi biết, Đào Vũ Vi liền vỗ ngực nói với Tiêu Tiếu Cầm muốn giúp nàng thổ lộ, còn muốn giúp nàng khảo sát nhân phẩm của thanh niên này.
Đương nhiên, kết quả cuối cùng chính là người khắp thiên hạ đều biết Tiêu Ái Cầm yêu thầm người khác.

Càng vả mặt chính là, sau tình huống Đào Vũ Vi giống con nai con xuất hiện trong tầm mắt đối phương, đối phương liền thích Đào Vũ Vi, hơn nữa còn cực kỳ khoa trương mà công khai theo đuổi Đào Vũ Vi.
Mọi người xung quanh đều hướng ánh mắt đồng tình hoặc nghiền ngẫm tới Tiêu Tiếu Cầm, Tiêu Tiếu Cầm cảm thấy cực kỳ khó chịu cùng mất mát, trong lòng nổi lên nhè nhẹ sự phản cảm đối với Đào Vũ Vi.
Mà Tiêu Tiếu Cầm dù sao cũng là cô gái non trẻ chưa trải sự đời, không biết cách che giấu cảm xúc của chính mình.

Thái độ đối với Đào Vũ Vi càng ngày càng lạnh nhạt, đặc biệt là nhìn đến ba mẹ cùng anh trai đều đối tốt với Đào Vũ Vi mười phần, liền càng cảm thấy hụt hẫng.
Người nhà họ Tiêu không phải không phát hiện không khí giữa hai người, nhưng là cảm thấy vấn đề giữa bọn trẻ khả năng không lớn, nên cũng không quá đặt trong lòng.
Nhưng Đào Vũ Vi lại giống như không nhìn thấy ánh mắt lạnh lùng của Tiêu Tiếu Cầm, ở nhà càng cực lực lấy lòng Tiêu Tiếu Cầm, không có việc gì liền giúp Tiêu Tiếu Cầm làm trái cây thập cẩm, làm tình yêu bữa sáng gì gì đó...
Tiêu Tiếu Cầm nếu không ăn, Đào Vũ Vi liền sẽ trưng ra vẻ mặt mất mát, đáng thương cực kỳ ngồi ở một bên, giống như im hơi lặng tiếng mà kể khổ, ngươi vì sao không tiếp nhận lòng tốt của ta đối với ngươi, ngươi thật sự chán ghét ta như vậy sao?
Người trong nhà đều khen Đào Vũ Vi hiểu chuyện, mà ánh mắt nhìn Tiêu Tiếu Cầm lại giống như nhìn đứa con gái nổi loạn đang vô cớ gây rối.
Anh trai Tiêu Tiếu Phong thường xuyên giáo dục Tiêu Tiếu Cầm, nói Tiêu Tiếu Cầm ánh mắt quá thiển cận, trách cứ Tiêu Tiếu Cầm không hiểu chuyện.
Mà mẹ Tiêu cũng ở bên tai Tiêu Ái Cầm nhắc mãi, cảm thấy thái độ của con gái cực kỳ không ổn.
Ở trong lòng mẹ Tiêu, chính là do mình quá nuông chiều con gái, mà Đào Vũ Vi lại hiểu chuyện đáng yêu, ai đúng ai sai, liếc mắt một cái liền biết.
Ba Tiêu tuy không nói gì, nhưng ánh mắt nhìn cô tràn đầy thất vọng, Tiêu Tiếu Cầm không phải nhìn không hiểu.
Tiêu Tiếu Cầm: "......"
Mà Đào Vũ Vi bởi vì chuyện người con trai mà Tiêu Tiếu Cầm thích quay ra theo đuổi cô, liền tìm Tiêu Tiếu Cầm để giải thích, nói không phải như vậy, nói nhất định phải tác hợp bọn họ ở bên nhau, hoàn thành tâm nguyện của Tiêu Tiếu Cầm..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận