Nhạc Ly về tới không gian vừa mới quen thuộc lại xa lạ này.
Sau khi nàng đi đến nước Ngụy thu thập vật tư, đến khoảng ngày thứ hai thì được truyền tống về, lúc đó nàng còn đang đi dạo trên đường, vừa mới ngồi nghỉ ở quán nước gần đó.
Thì chỉ chớp mắt, nàng đã đứng ở trong không gian.
- Thụ Thụ đã lâu không gặp.
Nhạc Ly vui vẻ chào hỏi.
Cũng may nàng đã chuẩn bị tinh thần có thể rời đi bất cứ lúc nào khi ở cổ đại, luôn tìm chỗ ít người.
A Nhất giám sát nàng cũng bị nàng thỉnh thoảng sai đi mua đồ, chính là vì sẽ biết có lúc này, nếu bỗng nhiên biến mất trước mặt người khác, sẽ không tốt, vì ở đây con người chưa tiếp xúc với những chuyện kì lạ này.
- Đây là phần thưởng nhiệm vụ lần này.
Thụ Thụ lọc đi phần hồn phách bị ô nhiễm, con người có thất tình lục dục, hồn phách cũng sẽ bị nhiễm.
Nếu không muốn Nhạc Ly bị ảnh hưởng bởi tình cảm, tính cách của khách hàng.
Sau mỗi lần nhận được hồn phách sẽ được tinh lọc.
Nhạc Ly cảm thấy mình vừa ăn một thứ gì đó, cảm giác mát lạnh như kem.
Sau đó thân thể cảm nhận được năng lượng lan tràn khắp người.
Nàng muốn ngủ một giấc, tinh thần có điểm mệt mỏi.
Thụ Thụ nhìn Nhạc Ly chìm vào trong giấc ngủ liền lẳng lặng quan sát chờ khi nào Nhạc Ly tỉnh, có thể bắt đầu nhiệm vụ mới.
Nhạc Ly không biết mình ngủ bao lâu, những chuyện trải qua ở cổ đại giờ đã trở thành quá khứ.
Bây giờ nàng không còn ở nơi đó.
Những sự việc sẽ diễn ra đến thế giới đó nàng cũng quản không được.
Mọi thứ đều đang tiếp diễn, nàng cũng nên tiếp nhiệm vụ tiếp theo.
- Lần này, đây chính là người hứa nguyện mới, ước nguyện đó là muốn con trai mình có người chăm sóc, muốn sau này lớn lên có thể trở thành người tốt.
Thụ Thụ thấy Nhạc Ly đã tỉnh, trạng thái tinh thần không tồi, cũng không muốn dong dài nên bắt đầu nói nhiệm vụ kế tiếp.
- Không vấn đề.
Bắt đầu thôi.
Nhạc Ly thấy nhiệm vụ lần này so với lần trước tốt hơn nhiều.
Chỉ là chăm sóc trẻ con thôi mà, không có vấn đề gì lớn.
Với lại đây là hiện đại a, nàng có điểm nhớ hiện đại tiện nghi rồi.
Sau này Nhạc Ly mới biết suy nghĩ lúc đó của mình quá ngây thơ rồi.
- Bắt đầu truyền tống, ba, hai, một!
Nhạc Ly mở mắt ra thấy mình đứng ở trên một đường cao tốc.
- Cứu con tôi với, ai cứu con tôi với.
Bỗng có tiếng kêu cứu ở đâu đây.
Nhạc Ly đi theo tiếng đó, thì thấy một người phụ nữ đang nằm giữa vũng máu với chiếc bụng bầu.
Nhạc Ly không kịp nghĩ nhiều chạy đến bên người phụ nữ đó.
- Đại tỷ, tỷ cố chống cự, ta gọi xe cứu thương.
Nhạc Ly đỡ người phụ nữ đó lên, dựa vào chiếc lan can bên đường.
Bây giờ đang là buổi tối, ở chỗ này ít người qua lại, nếu nàng không bị truyền tống đến đây, thì kết quả như thế nào thật khó mà nói.
- Tôi gọi xe cứu thương rồi.
Nhạc Ly ban đầu định lục túi lấy điện thoại, mới nhớ ra, mình vừa ở cổ đại, làm gì mang.
Chỉ có thể hỏi một tiếng người phụ nữ, dùng chiếc điện thoại đó gọi cấp cứu.
- Đại tỷ, ban đêm tỷ mới đi siêu thị về sao.
Trong khi chờ đợi xe cấp cứu đến, Nhạc Ly cố gắng trò chuyện với người phụ nữ đó, để tránh bị mất máu quá nhiều mà ngất đi.
Xe cứu thương đến rồi.
Nhạc Ly cũng đi theo cùng đến bệnh viện.
Bệnh viện đa khoa Quốc Không
- Người nhà chờ ở ngoài, chúng tôi phải cấp cứu.
Y sĩ ngăn chặn Nhạc Ly khi cô định tiến vào.
Nàng chỉ có thể chờ ở ngoài hành lang.
"Cạch"
Phòng cấp cứu được mở ra.
- Bác sĩ?
- Chúng tôi rất lấy làm tiếc, không thể giữ được tính mạng của bệnh nhân, tuy vậy khi được cấp cứu.
Cô ấy đã cố dùng sức để sinh đứa bé ra.
Hiện giờ đứa bé rất yếu vì là sinh non, chúng tôi đã đưa vào phòng chăm sóc đặc biệt.
Cô có thể đến thăm.
Bác sĩ nhìn Nhạc Ly đầy ái ngại lắc đầu.
- Rất lấy làm tiếc.
Nói thật, nàng vừa mới gặp được người phụ nữ đó, không phải người quen thân, nên cảm tình không quá buồn.
Cô chỉ cảm khái vận mệnh vô thường, đứa bé kia chính là người cô sẽ phải nuôi nấng.
Nhìn qua kính vào phòng đặc biệt, đứa trẻ bé nhỏ, da nhăn nheo.
Liệu cô có thể chăm sóc tốt được cho đứa bé không? Nhạc Ly vu vơ thầm nghĩ.
Năm năm sau.
Nhạc Ly đang bày quán bán đồ ăn vặt trước cổng trường tiểu học.
Hôm nay lại một ngày kết thúc sớm.
Mấy năm nay nàng vì phải nuôi nấng Nhạc Duệ mà phải bận trước bận sau.
Lát nữa còn phải đi đón Nhạc Duệ từ nhà trẻ về.
Nhạc Duệ chính là đứa bé mà Nhạc Ly phải chăm sóc.
Mẹ đứa trẻ là người nàng đưa đến bệnh viện lúc đó - Cẩm Tử.
Khi đó Cẩm Tử được xác định đã chết, muốn liên lạc với người nhà để đưa nàng về an táng.
Nhạc Ly mới phát hiện ra, nàng là cô nhi, ngày cả chồng của nàng cũng là cô nhi.
Mà chồng nàng cũng vì tai nạn mà mất vào nửa tháng trước khi Cẩm Tử cũng gặp tai nạn mà chết.
Từ những đồ vật mà Cẩm Tử để lại, nàng không hề có biện pháp nào liên hệ những người quen của Cẩm Tử.
Thật kỳ lạ, đến cả một người bạn để liên lạc cũng không có.
Cô đã phải đến đồn cảnh sát làm chứng minh, cũng như một số thủ tục về việc nhận nuôi Nhạc Duệ.
Khi làm chứng minh, cô đã phải nói dối mình là người thân từ vùng núi sâu, mới ra thành phố.
Và chưa có chứng minh thư.
Tiểu Nhạc Duệ đang đứng ngoan ngoãn trước cổng trường chờ Ly a di đến đón.
Hắn chào từ biệt các bạn nhỏ khi có người nhà đến đón họ.
Ly a di rất bận nên đến đón hắn muộn cũng không sao.
Hắn là đứa trẻ ngoan ngoãn, sẽ không để a di phải phiền lòng.
Hắn mới sẽ không khóc nhè khi người nhà đến đón muộn như Tiểu Bao Tử đâu.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...