Trương Vũ nói xong câu đó tức khắc liền hối hận, bởi vì hắn cảm giác được bà xã nhà mình chăm chú nhìn chằm chằm hắn.
" Như thế nào? Em giúp anh sinh một đứa không tốt?" Tử Tuệ một bên cười một bên nói.
" Không có không có! Anh không có ý nghĩ đó, bà xã sinh cho anh một đứa, anh đã hạnh phúc lắm rồi." Trương Vũ cười cười hôn Tử Tuệ.
Mãi đến sau một giờ, tâm tình Tử Tuệ mới tốt.
Vương Tiêm trên gường cũng đã tỉnh lại, thấy hai đứa nhỏ nằm bên cạnh mình, trên tươi cười không ngăn được, cười cười lại khóc lên.
" Vương Tiêm, bà xã, đừng khóc, anh đau lòng." Tử Bạch thấy Vương Tiêm khóc lên hoảng loạn không thôi.
" Hừ, sinh con chỉ mình em sinh, anh ở bên ngoài chỉ nghe thôi." Vương Tiêm bĩu môi.
" Vương Tiêm, cậu thật là sai rồi." Trương Vũ dỗ xong bà xã mình, đứng ra vì Tử Bạch chứng minh:" Khi cậu bên trong sinh con kêu lên, hắn cũng ở bên ngoài kêu, giống như cậu ở bên trong sinh, hắn ở bên ngoài cũng sinh."
" Ông xã." Vương Tiêm hôm Tử Bạch một cái, Tử Bạch tiến lên ôm cô.
Hắn nhỏ giọng ở bên tai Vương Tiêm nói: "Mười tháng này anh chính là bị bỏ đói, hôn một cái cũng không thỏa cơn thèm được."
" Anh!" Vương Tiêm đỏ mặt đẩy nam nhanh trên người ra.
Tử Bạch thực hiện được ý đồ rời đi, ngoài miệng mang theo tươi cười.
Ở bệnh viện một tuần, Vương Tiêm muốn về nhà, lúc về, bác sĩ cùng Vương Tiêm nói chuyện:"Tôi đã đỡ đẻ nhiều ca, nhưng mới thấy được người đàn ông đau lòng vì cô, lúc cô sinh xong, ánh mắt chồng cô còn chưa xem đứa nhỏ mà khẩn trương đến chỗ cô, cô sinh long phượng thai hắn là người cuối cùng biết."
Cho nên trở về lúc sao, Vương Tiêm rất nghiêm túc thưởng cho Tử Bạch, lúc ấy là ở trên gường khen thưởng.
Tử Bạch bởi vì lần đầu thấy Vương Tiêm nhiệt tình như vậy, làm cho sáng hôm sau lần đầu hắn đi làm trễ.
Lại 5 năm trôi qua, công ty của Tử Bạch có mặt ở khắp nơi, ở nước ngoài cũng có hơn mười công ty con, sản nghiệp của hắn rất lớn nhưng hắn lại là thê nô.
Thấy tổng tài đại nhân mỗi ngày đều nỗ lực làm việc, nhưng bất luận có cuộc họp quan trọng gì cũng sẽ nói, cách một tiếng phải gọi nên ngưng luôn cuộc họp, cái này mọi người đều biết, nhất định đó là gọi cho tổng tài phu nhân.
Có một lần, cũng đang có cuộc họp, đột nhiêu đồng hồ báo thức của tổng tài vang lên, tất cả mọi người đều tự giác cúi đầu gõ bàn phím.
Ngồi tại đây mọi người đều là tinh anh, ở bên ngoài tùy tiện có thể hơn người, cũng là những người đi theo Tử Bạch rất lâu, bọn họ đối với Tử Bạch là vừa yêu vừa hận.
"Uy, bà xã, em đang ở đâu vậy?" Tử Bạch đứng lên đi ra ngoài,"Cái gì? Đi dạo phố? Bây giờ anh đến đón em, trên đường nhiều xe rất nguy hiểm, không cần anh đón? Có bạn ở đó? Nam hay nữ a?"
Âm thanh này to lớn truyền khắp phòng họp, tất cả mọi người có điểm ngượng ngùng không thôi.
Ở công việc rất nghiêm túc, tổng tài cao lãnh đối với bà xã hắn có tính chiếm hữu rất mạnh.
Còn có một lần, bọn họ tiếp đãi một người đầu tư rất khó ứng phí, ở lúc quan trọng nhất, tổng tài cần gọi điện thoại, lập tức lấy điện thoại đi ra ngoài, mặt người đầu tư kia đen vô cùng, đều theo chân bọn họ kháng nghị, cuối cùng không thể nhịn được, người đầu tư muốn đi.
Nhưng lúc này tổng tài đi vào, đại gia nội tâm là tổng tài đại nhân, ngươi tức phụ không chạy, sinh ý muốn bỏ chạy.
Nhưng không hơn mười phút, người đầu tư ra với biểu tình mang ý cười nồng đậm.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...