Editor: Mặc Quân Tịnh Túc
Mấy ngày sau, Hạ Diệc Sơ rất thuận lợi làm bài kiểm tra cuối kỳ đầu tiên của mình ở thế giới này.
Bởi vì hệ thống cho cô thêm kỹ năng "Đã gặp qua là không quên được", Hạ Diệc Sơ rất là dễ dàng vượt qua đợt kiểm tra. (ta cũng muốn kỹ năng đó T_T)
Mà sau khi Hạ Diệc Sơ thi xong, chuyện về Tô gia và Chu gia còn có Hàn gia cũng bị lan truyền đến ồn ào huyên náo, mặc kệ là trên mạng hay là ngoài đời, hơn nữa phán quyết của tòa đối với ba đại gia tộc đó rất nhanh đã có, hai vị chủ nhân của Tô gia đều đã tự sát, không ở nằm ở trong phán quyết, chỉ là toàn bộ tài sản bọn họ sung công cho nhà nước.
Mà hai người đứng đầu Chu gia và Hàn gia, đều nhận hình phạt ở tù nhiều năm, thậm chí có không ít tài sản và lợi nhuận bị chính phủ chặn lại, nguyên bản bốn đầu sỏ của N thị chỉ trong thời gian nửa tháng, cũng chỉ có Cố gia một mình độc đại, ba gia tộc khác đã hoàn toàn xuống dốc.
Bất quá, Cố Thâm cũng tự nhiên cũng hiểu rõ đạo lý cây to đón gió, sau khi ba gia tộc đó ngã xuống, Cố Thâm cũng âm thầm nâng đỡ vài gia tộc nhỏ đi lên, tuy rằng bọn họ căn cơ còn thấp, thực lực không bằng Cố gia, nhưng cũng ít nhất sẽ không để Cố gia chính diện nghênh địch.
Chờ Cố Thâm vội xử lý xong hết mọi chuyện, Hạ Diệc Sơ thi cuối cũng đã xong.
Cố Thâm nhớ tới lời nói vào buổi tối ngày đó của hắn với Hạ Diệc Sơ, ở trong lòng suy nghĩ một chút, để thư kí đi đặt vé máy bay cho hai người và khách sạn, tính toán mang Hạ Diệc Sơ đi ra ngoài du ngoạn mấy ngày.
Cùng ngày, cơm chiều qua đi, Cố Thâm nói chuyện này cho Hạ Diệc Sơ biết.
"Nhanh như vậy? Sáng mai là phải xuất phát sao?" Thần sắc Hạ Diệc Sơ có chút kinh hách, bởi vì hệ thống nói cho cô biết, nhiệm vụ lập tức phải hoàn thành.
"Ân, dù sao cháu đã bắt đầu nghỉ, chú mấy ngày nay cũng được nghỉ, mặc dù có chút tiếc nuối là không thể ra nước ngoài, nhưng là đi vài tỉnh lân cận để thay đổi tâm tình thì vẫn là có thể." Cố Thâm ngồi ở bên người Hạ Diệc Sơ, ánh mắt vốn lãnh lệ giờ đã trở nên ôn hòa, bên trong cặp mắt phượng kia giờ phút này cũng là ôn nhuận như nước, toàn thân đều tản ra hơi thở mềm mại
"Vâng, chú nghe lời chú nhỏ." Hạ Diệc Sơ gật gật đầu, đối chuyện này không hề có sức chống cự, đồng thời, Hạ Diệc Sơ cũng ở trong đầu hỏi: "Hệ thống, hiện tại nhiệm vụ tiến triển thế nào?"
"Hồi ký chủ, đã hoàn thành 98%, còn dư lại 2% chưa hoàn thành." Hệ thống 233 ở trong đầu Hạ Diệc Sơ đáp lời.
Lông mi Hạ Diệc Sơ khẽ run, không có trả lời.
Cô quay đầu nhìn thoáng qua ngồi Cố Thâm ở bên người mình, trong lòng hơi trầm xuống, theo lý mà nói, Tô Thanh và ba nhà kia đều đã nhận được báo ứng, hơn nữa hiện tại Cố gia cũng là một nhà độc tôn, tại sao nhiệm vụ này còn thiếu 2%, rốt cuộc là không đúng ở chỗ nào......
Ngay lúc này, di động của Cố Thâm đặt ở trong túi tiền đột nhiên vang.
Cố Thâm đưa điện thoại di động từ túi tiền móc ra, nghe điện thoại, càng nghe lời nói của người bên kia, thần sắc Cố Thâm cũng càng ngày càng âm trầm.
"Đã biết, không cần chờ ngày mai, tôi hiện tại đi qua." Cố Thâm nói với người ở bên kia, ngay sau đó, cúp điện thoại.
"Chú nhỏ, làm sao vậy? Có cái gì chuyện quan trọng cần phải xử lý sao?" Hạ Diệc Sơ mở miệng hỏi.
"Không có việc gì, chỉ là có một văn kiện cần chú tự mình ký tên mà thôi." Cố Thâm bắt lấy bàn tay mềm mại của Hạ Diệc Sơ, nhéo nhéo, nói: "Cháu lên lầu ngủ trước đi, chú ra ngoài một chút, rất mau sẽ trở về tới."
"Cháu cũng muốn đi ra ngoài cùng chú." Thần sắc Hạ Diệc Sơ cố chấp nói, không biết tại sao, từ lúc nghe thấy tiếng chuông điện thoại từ túi tiền của Cố Thâm, trong lòng cô liền sinh ra một dự cảm xấu.
"Vậy được rồi." Nhìn Hạ Diệc Sơ bướng bỉnh như vậy, khóe môi mỏng lạnh của Cố Thâm xẹt qua một ý cười sủng nịch, mang Hạ Diệc Sơ cùng nhau đi.
Lúc này, trong lòng Cố Thâm vẫn luôn nghĩ tương lai còn dài, một ngày nào đó, hắn sẽ đem người thiếu nữ này hoàn toàn thuộc về sở hữu của mình, nhưng không có nghĩ đến, lần đi này, chính là trời đất xa cách.
Hạ Diệc Sơ đi theo Cố Thâm tới công ty, hiện tại thời gian là buổi tối, hơn 8 giờ, công ty còn có một ít nhân viên ở lại làm việc tăng ca, chưa tan tầm.
Cố Thâm mang theo Hạ Diệc Sơ trực tiếp đi tới lối đi riêng dành cho tổng tài, ở phía trước bọn họ, đã có một người phụ nữ mặc áo sơmi màu trắng, bộ váy màu đen bó sát người ngang đầu gối, trên mặt trang điểm nhẹ đứng ở chỗ cửa chờ hai người.
Người nọ chính là người vừa mới gọi cho Cố Thâm, thư kí, nhìn Cố Thâm đến, cô ấy gật gật đầu với Hạ Diệc Sơ ở phía sau Cố Thâm, đi theo phía sau Cố Thâm và Hạ Diệc Sơ đi vào văn phòng.
Trong lúc hai người kia nói chuyện thảo luận, Hạ Diệc Sơ đứng ở cửa sổ sát đất, đánh giá cảnh đêm nơi thành thị lộng lẫy hoa mỹ.
Cho đến hơn mười phút sau, Cố Thâm mới làm rõ mọi chuyện, rồi đuổi thư kí ra ngoài, hắn nhìn thoáng qua Hạ Diệc Sơ đứng ở cửa sổ sát đất, từ phía sau ôm lấy cô.
"Chú nhỏ, chuyện của chú đã xử lý xong rồi sao?" Hạ Diệc Sơ mở miệng hỏi.
Thanh âm thiếu nữ cố ý thả nhẹ, mang theo một hương vị mềm mại, làm người ta có cảm giác đặc biệt thư thái.
"Ừ." Cố Thâm có chút lười nhác đáp lời, nghiêng đầu hôn cổ và vành tai Hạ Diệc Sơ.
"Chúng ta đây về nhà đi, cháu mệt rồi." Hạ Diệc Sơ nói, cô bình thường là 9 giờ đi ngủ, thời gian này cũng sắp đến 9 giờ rồi, dù cô không muốn vậy, nhưng thân thể này cũng mệt nhọc.
Hai chữ "Về nhà" trong miệng Hạ Diệc Sơ, quả thực là cách lấy lòng Cố Thâm cao siêu nhất, hắn cong mắt cười cười, buông lỏng thân thể Hạ Diệc Sơ ra, một tay chạy xuống, thuận tay kéo lấy tay Hạ Diệc Sơ, nói: "Đi, Hoãn Hoãn, chúng ta về nhà."
Tâm tình Cố Thâm vui vẻ, không chỉ có mang theo Hạ Diệc Sơ rời tập đoàn Cố thị, còn thiện tâm để những nhân viên vốn phải ở lại tăng ca được phép trở về.
Hai người tay cầm tay, đi thang máy tới lầu một, Cố Thâm lái xe chở Hạ Diệc Sơ trở về.
Dọc theo đường đi, Hạ Diệc Sơ đều quay đầu nhìn cảnh đêm ngoài cửa sổ gào thét chạy qua, bất an trong lòng lúc ra khỏi cửa giờ phút này cũng giống như dần dần biến mất, giống như là ảo giác của Hạ Diệc Sơ.
Nhưng, ở thời điểm Hạ Diệc Sơ sắp quên dự cảm xấu này thì bên cạnh xuất hiện một ánh sáng chói mắt lao tới, trong lòng Hạ Diệc Sơ cả kinh, cơ hồ không hề nghĩ ngợi, cô đã ở trong đầu ra lệnh cho Hệ thống 233: "Hệ thống, sử dụng kỹ năng đông cứng thời gian."
Cơ hồ là lời Hạ Diệc Sơ vừa dứt, bốn phía đột nhiên biến thành một mảnh vàng rực, trước mặt Hạ Diệc Sơ, tất cả mọi thứ, mặc kệ là người hay vật, toàn bộ đều bị đóng băng dừng lại, xe hơi đang chạy băng băng nháy mắt tạm dừng, ngay cả muỗi bay lượn trong trời đêm cũng dừng ở giữa không trung.
Cùng lúc đó, thanh âm hệ thống cũng ở trong đầu Hạ Diệc Sơ vang lên: "Theo thẩm định, đây là cố ý mưu sát, kỹ năng đông cứng thời gian khởi động, bắt đầu đếm ngược 10 giây, 10, 9, 8......"
Hạ Diệc Sơ có chút mờ mịt, nhìn hình ảnh vạn vật dừng trước mắt, không kịp nghĩ kỹ về thâm ý trong lời nói của hệ thống, đứng dậy, nhanh chóng mở cánh cửa xe bên cạnh Cố Thâm ra, dùng hết toàn lực cả đời đẩy Cố Thâm từ ghế điều khiển ra ngoài.
Thời gian 10 giây, bất quá cũng chỉ là cái chớp mắt.
Chờ Cố Thâm khôi phục tri giác, nhìn thấy, chính là bản thân đang rơi xuống mặt đất và cảnh tượng trước mắt này làm hắn khắc ghi cả đời.
Cố Thâm không thể tin tưởng, mở to hai mắt, Hạ Diệc Sơ lại cong mắt cười với hắn, há mồm không tiếng động nói ba chữ, rồi chiếc xe tải lớn kia trực tiếp đụng phải Hạ Diệc Sơ đang ngồi ở trong chiếc xe hơi màu đen, sau đó đè chiếc xe đen ở dưới lốp.
Hình ảnh cuối cùng mà Hạ Diệc Sơ nhìn thấy chính là vẻ mặt hoảng sợ của Cố Thâm, sau đó đã bị sự đau đớn tột cùng làm cho hôn mê bất tỉnh.
Thanh âm Hệ thống 233 ở trong đầu Hạ Diệc Sơ bắt đầu: "Tiến độ hoàn thành nhiệm vụ 100%, kiểm tra đo lường, tình cảm của ký chủ đối với thế giới này quá nặng, rút ra toàn bộ cảm tình của ký chủ đối với thế giới này."
================================
Lại thêm một cái kết SE nữa
Và, từ nay thì tạm biệt nhé, hẹn gặp lại m.n vào tháng sau
Chúc mọi người vui vẻ, hạnh phúc và an lành
Cảm ơn đã ủng hộ nhóm dịch trong suốt thời gian vừa qua!
========================================
Thông báo lại: Loa loa loa, thưa chư vị huynh đài trên Đảo Cú hiện nay, tại hạ có một thông báo vô cùng quan trọng muốn công bố với chư vị: trong tuần này tại hạ sẽ đăng full thế giới thứ 2 của bộ MAU XUYÊN HỆ THỐNG: CÔNG LƯỢC LANG TÍNH BOSS. Nào, chư vị có vui không nào?🤩🤩🤩 Nhưng đổi lại, tại hạ sẽ ngưng làm bộ này trong 1 thời gian, tới ngày 16/4/2018 sẽ tiếp tục gồng gánh bộ này nha!🤭🤭🤭😀😀😀 (có thể lâu hơn thời gian dự tính, về sau sẽ có thêm thông báo chính xác hơn trên Fanpage {Đảo Cú})
LÝ DO: để lấp hố những bộ truyện tại hạ đã lỡ tay đào trong suốt thời gian qua và để tập trung học tập trong khoảng thời gian tới! Thấy tại hạ chăm ngoan chưa, mau khen tại hạ đi, khen đi...😍😍😍
Mong chư vị hài lòng với quyết định này của tại hạ.
Cảm ơn!
P/s: Fanpage "Đảo Cú – Nơi những con cú ngôn tình hội" vẫn hoạt động như bình thường nhé! Đừng quên like fanpage và ủng hộ những bộ khác cho nhóm dịch. Cảm tạ!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...