Editor: Mi Mặt Mèo
******************
Nhà giàu cường thế không bị bắt tội lại còn tiếp tục uy hiếp, nếu Lê Manh không đồng ý, mẹ Lê sẽ đi theo cha Lê.
Ngày nọ, tên nhà giàu kia đến, Lê Manh không phản kháng chỉ mời hắn uống tách trà.
Vừa uống xong, tên nhà giàu thống khổ lăn lộn trên mặt đất, miệng không ngừng chửi bậy.
Cửa trước cửa sau đều đã được Lê Manh khóa lại, người bên ngoài muốn vào cứu cũng mất thời gian. Tên nhà giàu bị uống thuốc trừ sâu nếu không chết mẹ Lê cũng sẽ chém chết hắn. Sau đó hai mẹ con cùng uống thuốc trừ sâu tự tử. Hơn nữa, bếp ga với khóa ga cũng mở...
Một tiếng nổ vang, một hồi hỏa hoạn, che dấu hết thảy...
Hận ý trong lòng Lê Manh quá mức rồi.
Hạ Diệc Sơ nhíu mày, dựa vào lưng ghế phái sau, chỗ trái tim âm ỉ đau.
Xe taxi chậm rãi dừng lại, tài xế quay đầu lại báo đã đến, lại thấy sắc mặt cô tái nhợt, mồ hôi lạnh chảy ướt trán khiến hắn hơi hoảng.
"Quý khách, cô không sao chứ" Tài xế chần chừ hỏi.
"Không sao." Hạ Diệc Sơ áp chế phun trào trong lòng, trả tiền rồi xuống xe.
Cô xuyên qua tuyến thời gian này có chút chậm. Nguyên chủ đã bị Ôn Bạch Nguyệt bội đen. Hơn nữa, cô ấy còn vạch trần ý xấu của Ôn Bạch Nguyệt trước công chúng.
Hiện tại, trên mạng đều mắng Lê Manh là tiểu tam.
Lê Manh cùng đường, thanh danh hao tổn, bị công ty đưa đi tiếp đãi các phú thương... Như vậy thật không phải chuyện tốt nhưng nếu không làm thì phải đền hợp đồng, cô không có khả năng.
Cứ để cho người đại diện sắp xếp thì sớm muộn cô sẽ trở thành món đồ chơi dưới thân của mấy phú thương kia, việc này với Lê Manh là không thể chấp nhận.
Chi bằng, cô tự mình tìm một kim chủ.
Kim chủ mà Lê Manh nhắm tới chính là Quân Tử Lâm thế gia hiển hách, bối cảnh khổng lồ, lớn lên soái khí lại nhiều tiền.
Thay vì dựa vào mấy thương nhân lớn tuổi, có ngày sẽ bị vợ người ta xử lý thê thảm thì thôi chọn một người trẻ tuổi, ít ra cũng không lo phương diện này. Sau này, không yêu thì bỏ đi.
Lúc ấy, Lê Manh không biết quan hệ giữa Quân Tử Lâm và Ôn Bạch Nguyệt. Quân Tử Lâm vẫn nói mình độc thân, Ôn Bạch Nguyệt lại không một chữ nhắc đến cái tên Quân Tử Lâm.
Sau khi hỏi thăm, Lê Manh biết Quân Tử Lâm sẽ xuất hiện ở khách sạn kia, mới trang điểm tỉ mỉ đi tìm người.
Bởi vì có quan hệ với Ôn Bạch Nguyệt, nên từ lâu Quân Tử Lâm đã không ưa Lê Mạnh, bây giờ nhìn cô ta làm trò trước mặt, Quân Tử Lâm ác liệt không chừa cho cô chút mặt mũi nào.
Lê Manh sắc mặt tái nhợt trốn vào toilet. Cô chỉ nghĩ được nhiều lắm vị đại thiếu gia này không thích mình thì thôi, không ngờ còn mạt sát nặng lời như vậy.
Đầu óc Lê Manh tê rần, cả người mất di ý thức. Cô bị hạ dược rồi đưa lên giường tay phú thương kia.
Đời trước, khi tỉnh lại Lê Manh đã mất đi trinh tiết, sau lại bị Quân Tử Lâm phong sát, cuối cùng không chết tử tế được.
Hạ Diệc Sơ lắc đầu, đi vào tiểu khu xa hoa này, dựa theo ký ức nguyên chủ đi vào thang máy một tòa nhà, bốn thành viên nhóm nhạc ở đây, trong một căn hộ công ty cấp.
Thang máy dừng ở lầu mười sáu, Hạ Diệc Sơ lấy chìa khóa ra mở cửa phòng. Lập tức một bao đồ bay tới trước mặt cùng giọng nữ khinh miệt vang lên:
"Lê Manh! Đồ tiểu tam câu dẫn bạn trai Bạch Nguyệt! Cô còn mặt mũi trở về sao?"
- --------------------------------------------
Cửa phòng được người bên ngoài mở ra, bên trong trống rỗng, quần áo đặt trên tủ đầu giường cũng không còn. Tần Qua đứng ngây ngốc nhìn một vòng, đặt bữa sáng còn nóng hổi lên bàn, trong lòng ngơ ngẩn không hiểu vì sao.
Nàng... đã đi rồi...
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...