Editor: Mi Mặt Mèo
******************
Mùi Long Tiên Hương nồng nặc tràn ngập trong cánh mũi Hạ Diệc Sơ, người ôm nàng lồng ngực rộng lớn mà ấm áp, khiến đáy lòng Hạ Diệc Sơ không tự chủ được cảm thấy an tâm vô bờ.
"Bảo hộ công chúa, ngươi làm rất tốt." Thanh âm lạnh lẽo như cũ phát ra từ phía trên.
Hạ Diệc Sơ nỗ lực hé mắt, nghiêng đầu thấy một người trẻ tuổi, mặc trang phục thị vệ, quỳ gối trước mặt.
"Đây là thuộc hạ nên làm."
"Ngươi tên gì?" Hạ Diệc Sơ yếu ớt hỏi.
Hẳn ngẩng đầu nhìn Hạ Diệc Sơ một cái rồi lại cúi đầu: "Hồi công chúa, thuộc hạ là Phó Diệc Sinh"
Thân thể Hạ Diệc Sơ từ trên xuống dưới đều không thoải mái, cực kỳ khó chịu. Hạ Diệc Sơ hỏi như thế là đã nỗ lực chống đỡ lắm rồi. Nghe được câu trả lời, hai mắt nàng nhắm lại, gục ở trong lòng ngực Hoàng đế.
- ----------------------------------------
Lần nữa khôi phục ý thức, Hạ Diệc Sơ đỉnh màn màu hồng phấn, hoa văn tinh xảo, lại nhắm hai mắt lại.
Hạ Diệc Sơ tiếp thu nhiệm vụ ở thế giới này.
Lần này, nàng xuyên vào một người tên là Quân Nhật An ở Đại Lan quốc, do một nữ tử Hoán Y Cục sau một đêm thừa hoan với Hoàng đế mà sinh ra.
Nữ tử Hoán Y Cục có địa vị thấp nhất trong cung, dường như đều là nô lệ hoặc do nô lệ sinh ra.
Hoàng đế lúc ấy uống say, trong lúc lơ đãng lại coi trọng mỹ mạo của một nữ tử Hoán Y Cục, đã cưỡng bách nàng. Chờ hôm sau tỉnh rượu, nhìn nữ tử dưới thân, vô cùng chán ghét. Sau đó trở về tẩm cung, cho nàng một danh hiệu Tiệp dư rồi không bao giờ quay lại nữa.
Nữ tử Hoán Y Cục được Hoàng thượng thừa hoan khiến các phi tần khác ghen ghét, khi dễ nàng. Mà lúc này nàng lại phát hiện ra mình có mang.
Tổ tiên của nàng thật ra là Thái y trong cung, bởi vì tham dự vào tranh đấu hậu cung của các phi tần, nhận hối lộ, bị Hoàng thượng tra xét ra, nên triệt chức vị, nam tử buộc sung quân ra biên cương, nữ tử bị đưa vào Hoán Y Các làm việc. Vì vậy, nàng cũng biết một ít y thuật.
Khi mang thai, nàng không vội nói ra mà nghĩ cách làm sao để cho đứa nhỏ được bình an sau này. Suy nghĩ kỹ, nàng quyết định giả ngây giả dại, cuối cùng bị giam lỏng trong cung của chính mình.
Khi vào Hoán Y Các, còn có một lão ma ma chính là bà vú của Hoán Y Cục. Cho nên, nàng lợi dụng địa vị Tiệp dư của mình mà mang theo lão ma ma này vào trong cung của mình. Hai người giấu trời giấu đất, ở trong cung chăm sóc nhau.
Nàng hoài thai mười tháng, sinh ra một cặp song thai long phượng.
Nàng biết mình không có gia thế, không dám cầu Hoàng thượng sủng ái, chỉ cố gắng nuôi nấng hai đứa nhỏ.
Đến lúc lão ma ma qua đời, nàng không thể nào không nói cho Hoàng thượng biết sự tồn tại của hai đứa con.
Thế nào mà các phi tần khác cũng biết được, tìm mọi cách bôi đen, cho rằng hai đứa nhỏ là do nàng vụng trộm sinh ra. Hoàng Thượng giận giữ, nàng tự sát để chứng minh mình trong sạch.
Sau đó, Hoàng Thượng bắt tay hai đứa nhỏ lấy máu nhận thân. Kết quả, hai luồng huyết châu dung hợp, đúng thật là huyết mạch Hoàng thất.
Vậy là hai đứa nhỏ trở thành Tam Công chúa và Ngũ Hoàng tử.
Lúc ấy, mọi người đều không thể ngờ tới, đứa nhỏ kia không một chỗ dựa, cung nữ thái giám đều có thể tùy ý khi dễ, mười mấy năm sau, lại trở thành người trên vạn người.
Thân phận này của Hạ Diệc Sơ chính là Tam Công chúa Quân Nhật An.
Hoàng thượng bây giờ chính là Ngũ hoàng tử khi xưa, Quân Ngôn Dục.
Có lẽ bởi vì chuyện đau buồn trải qua lúc nhỏ mà Quân Ngôn Dục giờ là Hoàng đế nhưng hậu cung vẫn không một bóng người.
Hắn không có gia tộc chống đỡ, có thể đánh bại Thái tử và các hoàng tử khác, đều bởi vì hắn có chỗ mưu mô cùng quyết đoán.
Lúc mới đăng cơ, cũng có không ít đại thần muốn đem con gái mình vào vị trí Hoàng hậu để dễ bề thao túng sau này. Nhưng Quân Ngôn Dục đem hết các chứng cứ phạm tội của bọn họ giở ra, xử lý theo quốc pháp hết. Từ đó, không một ái dám nhắc đến việc nạp phi cho Quân Ngôn Dục.
Quân Ngôn Dục lạnh nhạt vô tình lại có một điểm yếu duy nhất. Chính là Quân Nhật An, em gái cùng mẹ của hắn. Đối với tiểu muội muội này, hắn sủng ái đến tận trời.
Dù là của ngon vật lạ trong nước hay bảo bối ngoại tộc tiến cống, hắn đều sai người đem đến cho Quân Nhật An. Mà Quân Nhật An cũng không hề sợ vị ca ca mặt lạnh này, thường xuyên tìm Quân Ngôn Dục chơi đùa, uống trà, thậm chí còn xuất cung đi chơi cùng nhau.
Cũng chỉ có mình Quân Nhật An có thể ồn ào nhốn nháo bên cạnh Quân Ngôn Dục cho đến khi hắn không thể tập trung xử lý chính vụ, phải đáp ứng các yêu cầu vô lý của nàng mới thôi.
Nếu là người khác, có lẽ đã sớm bị kéo ra ngoài chém.
===============================
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...