Trầm Mộc Bạch vốn cho là hệ thống ở thời khắc mấu chốt vẫn có tác dụng, nhưng là trong nháy mắt này, cô thật sâu cảm nhận được, hệ thống chính là một cái hệ thống gân gà.
Thế là cô rất là bi phẫn nói, "Mi còn làm được cái gì? Mi trừ bỏ có thể tuyên bố nhiệm vụ, mi chẳng thể làm gì khác?"
Hệ thống "Không có tôi, cô sẽ chết."
Trầm Mộc Bạch, "..
Cái kia ta là không phải còn muốn lễ phép cảm ơn mi một lần?"
Hệ thống nói không cần.
Trầm Mộc Bạch cảm thấy, cô và hệ thống, sớm muộn cũng điên lên một cái.
Chu mặt sẹo đã nhận ra thiếu nữ cùng những người khác phản ứng có chút khác biệt, tỉnh táo quá phận, đồng thời nhìn không ra cô đang suy nghĩ gì.
Khóe miệng cong lên một cái cười nhạo, ông ta mắt lộ ra khinh thường, "Mày còn trông cậy vào Tô Hoài Ngôn có thể thành công đem mày cứu ra ngoài, tao cho mày biết, cái này là không thể nào."
Chu mặt sẹo lúc nói những lời này, đáy mắt lóe ra thần sắc điên cuồng quỷ quyệt, cả người đều có vẻ cử chỉ điên rồ.
Trầm Mộc Bạch âm thầm nuốt nước miếng một cái, cảm thấy có loại dự cảm bất thường.
Hệ thống an ủi, "Tô Hoài Ngôn trên đầu thanh tiến độ đã đạt tới 99%, chỉ cần đến 100%, cô liền có thể lập tức thoát ly cái thế giới này."
Trầm Mộc Bạch hỏi, "Vậy hắn thì sao?"
Hệ thống "Tô Hoài Ngôn là nam chính của thế giới này."
Trầm Mộc Bạch nghe rõ, thế giới nhân vật chính là không dễ dàng sẽ chết như vậy, lúc đầu tâm có chút nhấc lên lại buông xuống.
Chu mặt sẹo rất nhanh lại khôi phục nguyên trạng, nhìn chằm chằm Trầm Mộc Bạch, trong miệng chậm rãi nói ra đủ loại ân oán phát sinh lúc trước ông ta và Tô Hoài Ngôn.
Thì ra lúc Tô Hoài Ngôn mới vừa lên cấp hai sau đó không lâu, không chỉ có trong trường học đắc tội không ít người, ngay cả ra ngoài trường lưu manh trên đường cũng nhìn hắn khó chịu.
Nhưng là từ khi hắn đem một nhân vật lợi hại bức đến tuyệt lộ, thanh danh truyền ra về sau, phần lớn người cũng không dám đánh chủ ý.
Trong đó lại bao gồm một cái tên là Hoàng Dương Nhân, người này là phụ tá đắc lực của Chu mặt sẹo, Hoàng Dương Nhân coi trọng trong trường học một nữ sinh đặc biệt đẹp, đối phương lại đối với gã biểu thị rất chán ghét.
Vốn là muốn bá vương ngạnh thương cung, nhưng không nghĩ đến cô gái này còn có chút địa vị, sinh ra một chút tâm cố kỵ Hoàng Dương Nhân liền đem chủ ý đánh tới nam sinh mà nữ hài thích, chính là trên người Tô Hoài Ngôn.
Hoàng Dương Nhân này chính là tâm lý biến thái vặn vẹo, hắn hết sức ghen tỵ lại không cam lòng.
Huống chi nghe nói sự tích của Tô Hoài Ngôn, người khác đối với hắn sùng kính cùng kiêng kị, càng ngày càng cảm thấy không phục, thế là liền để cho Chu mặt sẹo xuất mã.
Chu mặt sẹo mới đầu cũng là ôm tâm tính đùa giỡn một chút, lại không nghĩ rằng nhiều lần ở chỗ Tô Hoài Ngôn như đụng phải cái đinh.
Ông ta xem như người bản xứ lại là nhân vật nổi danh nhất, sở dĩ sẽ đáp ứng Hoàng Dương, thứ nhất là bởi vì gã là thuộc hạ của mình, thứ hai chính là bởi vì Tô Hoài Ngôn để cho ông ta cảm nhận được cảm giác nguy cơ địa vị bị uy hiếp, dù cho đối phương chẳng qua là một học sinh trung học.
Lại cảm nhận được Tô Hoài Ngôn người này khó đối phó vô cùng, Chu mặt sẹo liền nghĩ ra một chiêu âm hiểm, chính là làm cho đối phương nghiện ma túy.
Ông ta biết rõ chỗ lợi hại hút cái đồ chơi này, bởi vì ông ta cũng là một trong đó.
Cho nên càng đặt xuống quyết tâm, muốn gài bẫy cho Tô Hoài Ngôn tiêm vào cái đồ chơi này, từ đó nghiện ma túy, sau đó tùy ý ông ta bài bố.
Nhưng không nghĩ đến lúc đó, từ trước đến nay ông ta đều xài bình thường lại cũng không được ông ta có một ngày sẽ bị một thằng oắt con bẫy ngược lại.
Vốn cho là tính toán Tô Hoài Ngôn thành công, không nghĩ tới kết quả người chân chính bị tính kế lại là ông ta.
Sau đó Chu mặt sẹo an vị trong nhà tù, trong đó không thể thiếu công lao của Tô Hoài Ngôn.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...