Trương Giai Giai không tình nguyện nhận lấy.
Trầm Mộc Bạch chú ý tới, hai người này thời điểm nháo, Mã Xương Vĩ thỉnh thoảng nhìn một chút, trên mặt mặc dù không có biểu lộ gì, nhưng ánh mắt là không lừa được người.
Ông ấy nhận biết hai người Trương Giai Giai? Cô không khỏi nghĩ nghĩ.
Đã ăn đồ ăn xong, mấy người bắt đầu ở trong nhà xưởng tìm xăng, nhưng trừ bỏ một chút rác rưởi, lại là không có thu hoạch gì.
Mã Xương Vĩ lộ ra rất là thất vọng, "Nhìn đến chúng ta chỉ có thể ra ngoài tìm xăng."
Trương Giai Giai nói, "Ra ngoài tìm? Địa phương quỷ quái này làm sao tìm được?"
Trầm Mộc Bạch đứng dậy đeo túi xách nói, "Cô muốn một mực ở lại đây?"
Trương Giai Giai lập tức không nói.
Tào Tần Hoa thấy cô đeo cái gì, cũng nhấc cái túi lên theo, "Mọi người vẫn là cầm đồ vật ra ngoài đi, nếu như tìm được xăng cũng không cần trở về."
Hà Dịch cầm đồ của mình, trầm mặc như trước đi theo phía sau cùng.
Đám người ra khỏi công xưởng, tận lực hướng địa phương khả năng có dấu vết người ở.
Nhưng là rừng núi hoang vắng, chung quanh không phải cây thì chính là cỏ dại, một đường đi tiếp, mấy đầu đường nhỏ phân nhánh ra, không biết thông hướng địa phương nào.
Mã Xương Vĩ đi ở đằng trước "Chúng ta chưa quen thuộc đường nơi này, cũng không cần chia ra hành động, mặc dù hiệu suất thấp một chút, nhưng tốt xấu có thể ở một chỗ, nếu là lạc đường, coi như không dễ tìm."
Tào Tần Hoa đồng ý với Mã Xương Vĩ, "Mã thúc nói đúng, mọi người nhất định phải theo sát."
Nhưng đi hơn phân nửa ngày, đừng nói là trạm xăng dầu, liền cái công trình kiến trúc đều tìm không đến.
Trương Giai Giai đi không được rồi, đứng ở tại chỗ một hồi, bắt đầu khóc lên, "Đây rốt cuộc là nơi quái quỷ gì, em không muốn chết, đại học em còn không có học xong, em không muốn chết."
Không có người trách cứ cô ta, đám người trong lòng thật nặng, nhưng Tào Tần Hoa lại lộ ra điểm thần sắc xấu hổ, "Hay là trước nghỉ ngơi một hồi đi, đợi chút nữa lại tiếp tục tìm."
Mã Xương Vĩ nhẹ gật đầu, sau đó ở trên người lấy ra thuốc đưa tới trên miệng, mở bật lửa ra.
Trầm Mộc Bạch tìm tảng đá sạch sẽ ngồi xuống, Tình Tình cũng chen tới, bờ môi hơi khô, thấy cô nhìn qua, ánh mắt có chút hi vọng nhìn sang.
Cô thở dài một hơi, lấy ra một bình nước đưa tới.
Mặc dù là đứa bé gái, nhưng có lẽ là trực giác hiện tại quan hệ hoàn cảnh, Tình Tình uống một ngụm nhỏ, ngay sau đó đem nước trả lại cho cô.
Trầm Mộc Bạch đem nước bỏ vào trong túi, hỏi hệ thống nói, "Cái thế giới này nhiệm vụ là cái gì, nhiệm vụ mục tiêu sẽ không phải là Hà Dịch đi?"
Hệ thống một hồi lâu mới trả lời, "Thế giới tuyến sụp đổ loạn quá nghiêm trọng, mục tiêu không cách nào khóa chặt, trước hết tìm tới nam chính xác nhận thân phận của hắn."
Trầm Mộc Bạch vừa định nói chút gì, đã nhìn thấy Hà Dịch đứng dậy, hướng về một phương hướng khác đi đến.
Cô không khỏi đứng lên nói, "Hà Dịch, anh đi đâu?"
Những người khác nghe được, cũng không khỏi ngước mắt.
Mã Xương Vĩ thuố run c lên, trầm giọng nói, "Tiểu huynh đệ, một mình cậu muốn đi đâu?"
Trương Giai Giai liếc mắt.
"Tôi đi bên kia nhìn xem." Hà Dịch cũng không quay đầu lại nói.
"Cậu đừng đi xa." Tào Tần Hoa lên tiếng nhắc nhở một câu.
Hà Dịch không để ý tới hắn ta, trực tiếp hướng về phía trước đi đến.
Trương Giai Giai tức giận nói, "Anh để ý đến cậu ta làm gì, liền để một mình cậu ta tìm đường chết tốt rồi."
Tào Tần Hoa cười cười.
Hà Dịch sau khi rời đi, Trầm Mộc Bạch nhìn theo phương hướng Hà Dịch rời đi, cẩn thận suy tư.
Tổng cộng sáu người, đối với ba người khác, cô tự nhiên là càng thêm khuynh hướng Hà Dịch là nam chính, chỉ là hiện tại hệ thống cũng không có âm thanh, cô cũng không dám xác định đến cùng phải hay không.
* * *
Mọi người đoán thử nam chính là ai nhé!
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...