Editor/ Beta: Nê
————
"200, chưa tới 200."
Nửa ngày sau, Hạ Dạ thu hồi răng nanh lại, liếc nhìn thiếu nữ đã cầm lòng không đậu mà phát tình, trái tim khô khốc bình tĩnh của hắn bắt đầu sinh động hiếm thấy.
Máu tươi nhỏ giọt trên ngực thiếu nữ, hắn không mang theo ý sắc tình mà liếm sạch sẽ.
Lúc cúi đầu, chóp tai thon dài trắng như tuyết lộ ra giữa những sợi tóc màu đen.
Tiên Tiên tay mắt lanh lẹ, há mồm cắn tai hắn.
Cơ thể Hạ Dạ chấn động, ánh mắt đều tan rã trong nháy mắt.
Chóp tai là nơi mẫn cảm nhất của ma cà rồng.
Một loại cảm giác xa lạ lập tức quay cuồng trong cơ thể lạnh băng của hắn, như có một mồi lửa bắt đầu bốc cháy.
"Nhả ra." Mắt Hạ Dạ trầm xuống, lạnh giọng uy hiếp thiếu nữ.
"Không buông." Nàng mơ hồ nói: "Lỗ tai Hạ Dạ mềm thật đấy, siêu ~ đáng~ yêu~"
"......" Mặc kệ là huyết tộc nào được khen là đáng yêu, thì chính là đang giẫm đạp tôn nghiêm của họ.
Bọn họ rõ ràng là sinh linh cường đại, ưu nhã, xinh đẹp nhất trên thế giới này.
Hạ Dạ đưa tay lên cổ thiếu nữ, chỉ cần dùng một chút lực, cô gái dám vũ nhục hắn như nàng sẽ mất đi sinh mệnh.
Nhân loại bao gồm thiên sứ đều rất yếu ớt trước mặt huyết tộc, không khác gì con chó con mèo cả. Cho nên lúc các huyết tộc khác chọn nuôi dưỡng nhân loại, thì hắn lại buông tha con người mà chọn nàng.
Chỉ là không thể nói điểm mấu chốt với sủng vật làm lương thực được.
Cảm nhận được sát khí trên người nam nhân, Tiên Tiên nâng ánh mắt xinh đẹp lên, nàng vươn cái lưỡi như thú con liếm láp vành tai hắn.
"Hạ Dạ muốn giết người ta sao, vậy ngài sẽ mãi không thể tìm thấy tiểu thiên sứ nào như em đâu."
"Hơn nữa....."
Giọng nàng uyển chuyển trong sáng, mang theo tiếng rên yếu ớt, vẫn chưa hết phát tình.
Nàng dùng hai chân quấn lấy người đang ông, đôi tay thân mật ôm lấy hắn: "Cho dù có chết, em cũng muốn cắn đứt lỗ tai của Hạ Dạ, mang theo tai ngài cùng nhau.... Lên thiên đàng, ngài nghĩ em sẽ nói xuống địa ngục sao? Không đâu, bởi vì em là thiên sứ mà."
Hàm răng nhẹ nhàng ma sát vành tai, như đang tìm kiếm chỗ hạ miệng.
"Liliane, lá gan của em thật sự rất lớn, thật sự làm ta ngoài ý muốn đó." Trên người ma cà rồng không có độ ấm, Hạ Dạ cảm nhận thân thể nóng rực của cô gái, cuối cùng đưa tay về phía eo nàng, để nàng gần mình hơn nữa.
Giữa hai người không có một khe hở.
Hắn hung ác mà há mồm cắn cổ thiếu nữ, răng nanh lạnh băng khiến nàng rùng mình.
Hạ Dạ tức giận rồi.
Kết quả của sự tức giận là Tiên Tiên mất 800ml máu, tay chân nàng mất lực rũ xuống, đồng tử trống rỗng phóng lớn hơn.
Mà tối nay có thể là đêm no nê nhất từ lúc Hạ Dạ chào đời.
Hương vi ngọt ngào ngon trong miệng và môi răng hắn vẫn chưa tiêu tan, thậm chí lúc này tim hắn còn đập nhanh hơn, thân thể lạnh băng có độ ấm, thoả mãn tới cực điểm.
Làm sao bây giờ, có hơi không bỏ được tiểu lương thực này nếu nàng chết đi.
Hạ Dạ bắt đầu nghĩ lại.
Có phải do hắn không chịu đựng được tiểu lương thực không.
Đêm đó, Hạ Dạ sai người hầu chăm sóc thiếu nữ, còn mình thì đến nhà một thuộc hạ huyết tộc.
Vị kia thuộc hạ nuôi dưỡng rất nhiều nhân loại, nhân loại trở thành lương thực vô cùng trung thành, không hề keo kiệt cho máu khi chủ nhân cần.
Quan hệ hài hoà giữa chủ tớ như vậy hình thành thế nào vậy?
Lòng mang sự nghi hoặc, Hạ Dạ liếc thuộc hạ Andre.
Andre nói: "Đại nhân, máu ngon không dễ tìm đâu, ngài phải cực kỳ dung túng thức ăn! Để nàng luôn luôn vui vẻ, như vậy nàng mới sản xuất ra máu ngon! Vậy thì hai người ở bên nhau mới vui vẻ như trên thiên đường được."
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...