Mau Xuyên Công Lược Boss Phản Diện Nam Thần
An Ý bị hôn mê nên cô không biết chuyện gì xảy ra cả
Sau khi đưa Lục Cẩn Hiên về phòng Tiêu Yến My mệt mỏi ngã vào vai của Thẩm Ngôn nói
* Ngôn, anh chắc bác sĩ Cố sẽ sống sao?"
Thẩm Ngôn nhíu mày hắn biết Tiêu Yến My không ác như trong tiểu thuyết nói nữ xứng không có ai ác cả nhưng vì tình yêu nên hắc hoá nhưng một phần cũng là lỗi của nam chủ Lục Tử Kiệt vì phụ lòng quá nhiều cô gái nên kết cục là SE
Hắn nhớ hắn đâu có làm gì, nhưng tại sao đột nhiên Lục Cẩn Hiên boss của vị diện này yêu tha thiết Lữ Anh Mai sao cuối cùng anh ta lại đi yêu nữ xứng Cố Nhi Băng?
Mà cô nữ xứng này không phải yêu Lục Tử Kiệt đến chết đi sống lại sao? Sao giờ lại đi yêu Lục Cẩn Hiên
Nhưng mảnh ghép không có hồi kết làm Thẩm Ngôn đau đầu
Anh đang suy tư nghe thấy Tiêu Yến My hỏi nên thản nhiên nói
* Em yên tâm, em họ anh sẽ không chết *
Thấy Thẩm Ngôn nói vậy Tiêu Yến My yên tâm dựa vào vai anh mà ngủ thiếp đi
Nguyên một ngày Tiêu Yến My vất vả chăm sóc cho An Ý nên đã mệt lả
Thẩm Ngôn đau lòng, hắn thật ra là một người nhiệm vụ giả khi hoàn thành nhiệm vụ sẽ rời đi thế giới này nhưng hắn không làm được hắn không biết tại sao hắn lại đi yêu một nữ xứng vừa ngốc vừa bạo lực này haizz
Khi suy nghĩ xong Thẩm Ngôn bế Tiêu Yến My lên xe và chở cô ấy về nhà nghỉ ngơi kèm theo một tờ giấy để nhắc nhở cô ấy hắn hôn lên trán Tiêu Yến My và mở cửa phòng đi ra ngoài
Thẩm Ngôn nhìn lên bầu trời xa xăm mà thở dài nếu hắn cứu Cố Nhi Băng thì nhiệm vụ này cũng sẽ chấm dứt nhưng chưa xong, nguyên chủ nói phải cho Cố Nhi Băng hạnh phúc nên hắn vẫn phải ở lại
1 phần là vì nhiệm vụ
1 phần là vì cô gái ngốc kia
Thẩm Ngôn nặng nề mở khoá cửa xe ra lái xe một mạch đến bệnh viện
Hắn xuống xe dạo bước vào bệnh viện đi đến phòng của An Ý
Thẩm Ngôn bước vào thấy khuôn mặt tái nhợt của cô mà thở dài
Đột nhiên
488 thanh âm vang lên
* { Ký chủ cậu muốn làm gì?}
Thẩm Ngôn cười
* Đương nhiên là đi cứu Cố Nhi Băng!!*
488 "...."
* { Ký chủ nếu cậu cứu cô ấy lỡ cô ấy phát hiện cậu là nhiệm vụ giả thì tiêu đấy }
Thẩm Ngôn nói
* Ngươi có vấn đề chỉ có ta mới nhìn được ngươi thôi còn người bình thường nhìn được ngươi sao?*
488 ngốc lăng ra
* { Ký chủ nếu muốn cứu nữ xứng thì vui lòng bỏ ra 100 tích phân mua bột chữa trị đi }
* Bột?*
488 đắc ý nói
* Bột này ký chủ chỉ cần bỏ một ít vào nước lạnh sau đó quậy lên và đưa cho nữ xứng uống cô ấy sẽ ngủ một ngày và ngày hôm sau sẽ tỉnh lại và khoẻ mạnh như thường }
* Thần kỳ vậy sao? Hệ thống các ngươi cũng xuất sắc quá chứ *
488
* { Đều đó là đương nhiên sao ký chủ đồng ý không nếu trừ 100 tích phân thì ký chủ còn lại 200 tích phân sợ gì không làm?*}
Thẩm Ngôn không do dự nói
* Đổi đi *
488 thanh âm vang lên
* Tích đã đổi thành công *
Trong khi 1 người 1 hệ thống đang nói chuyện An Ý đã nghe hết tất cả cô ngạc nhiên
Thầm kêu hệ thống
* 4869 hình như ta mới nghe một sự việc kinh khủng?*
4869
* Đương nhiên bổn hệ thống cũng bị giật mình không ngờ Thẩm Ngôn là nhiệm vụ giả }
An Ý cũng ngỡ ngàng không kém
Đờ mờ vậy mà cô cứ tưởng Thẩm Ngôn là trọng sinh ai ngờ hắn ta cũng là nhiệm vụ giả giống cô cảm giác khi gặp đồng hương cô cảm giác có hơi kỳ quái
* Vậy giờ ta phải làm sao cơ thể ta yếu quá * cô nói
4869
* Ký chủ cứ yên tâm, Thẩm Ngôn đã lấy tích phân đổi đạo cụ để cứu sống cô }
An Ý bừng tỉnh ra hỏi
* Sao hắn lại cứu ta?*
4869
* Bởi vì đó là nhiệm vụ nguyên chủ Thẩm Ngôn giao cho hắn ta!!*
An Ý xem như đã hiểu sau khi cô hết bệnh cô phải đi nói chuyện với Thẩm Ngôn mới được
Một bên hệ thống và Thẩm Ngôn chả hay biết gì
Hắn ta đổ nước vào ly và lấy bột pha vào quậy lên đã xong
Khi xong nghe thấy giọng nói vang lên hắn đã biết cô tỉnh lại
* Anh họ đây là đâu *
Thẩm Ngôn đi đến trước mặt cô
* Đây là bệnh viện em bị Lữ Anh Mai bắt cóc đã hôn mê 1 tuần rồi *
An Ý kinh ngạc cô vậy mà bị nữ chủ hại hôn mê 1 tuần lễ cơ trời ạ nữ chủ cũng quá cao siêu đi (・o・)
Thẩm Ngôn thấy An Ý không nói mà trầm mặc nên lo lắng hắn biết cơ thể cô yếu nên giả bộ lấy ly nước lạnh
* Băng Nhi em uống nước đi chắc em khát lắm uống xong thì ngủ cho khoẻ *
An Ý dù biết ly nước này đã có đạo cụ của hệ thống giúp cô trị liệu cô vẫn uống
* Cảm ơn anh họ * cô cười đáp
Nụ cười như hoa làm Thẩm Ngôn cũng ngẩn ngơ và lẩm bẩm
Giờ hắn đã biết vì sao Lục Tử Kiệt và Lục Cẩn Hiên lại yêu cô gái nữ xứng này rồi đến mức ngược thảm nữ chủ
Hắn thấy cô uống xong mà yên lặng đắp chăn cho cô và mở cửa phòng bệnh đi ra ngoài
Khi Thẩm Ngôn đi
Ở phía xa xa trong chỗ tối một người đàn ông ăn mặc tây trang sạch sẽ bước ra người đó không ai khác là
Vị nam chủ lâu ngày không gặp Lục Tử Kiệt
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...