Bạch Tiên Tiên mở mắt ra, xung quanh bao bọc một mảnh âm u, chỉ có cửa sổ nhỏ ở mái nhà lộ ra chút ánh sáng hiếm hoi, nhưng cũng nhờ nó nàng nhận ra nàng đang ở một cái kho hàng.
Nói đúng hơn, nàng bị trói, cột vào một kho hàng âm u ẩm ướt.
"Ngân Hà, ngươi ở đâu?"
Nghe thấy Bạch Tiên Tiên đang gọi, Ngân Hà nhanh chóng xuất hiện, đương nhiên chỉ có hai người bọn họ có thể nghe được thanh âm vang lên: "Nương nương, chúc mừng người, người bị bắt cóc, nơi này là kho hàng ở vùng ngoại ô của thành phố A.
"
Ánh mắt Bạch Tiên Tiên sáng ngời, hệt như hồ ly nhìn thịt: "Còn Diệp Đình Thu thì sao? Hiện tại là đoạn nào của cốt truyện?"
Thân là một yêu phi nương nương đã từng can thiệp một triều chính của cả quốc gia, đương nhiên vô cùng thông minh, nàng rất nhanh học được từ ngữ trong miệng của Ngân Hà.
Ngân Hà: "Ngày hôm qua là ngày đầu tiên người bước vào Diệp gia, hôm nay trên đường người đi học, Diệp Đình Thu phái người bắt cóc người, nhưng không sao, nương nương không cần hoảng, một lát hắn sẽ đóng vai anh hùng cứu mỹ nhân, sẽ tới cứu người, dùng cách này để bước vào thế giới nội tâm của người.
"
Bạch Tiên Tiên bừng tỉnh: "Về sau ta toàn thân tâm tín nhiệm hắn, hắn liền hại ta, cầm tù ta, tra tấn ta, phân giải ta?"
Ngân Hà: "Đúng vậy, nương nương.
"
Rắc ——
Kho hàng cửa phòng đột nhiên bị người đẩy ra.
Bạch Tiên Tiên lập tức hỏi vấn đề cuối cùng: " Anh trai tiện nghi của ta khi nào tới?"
Ngân Hà: "Người chờ một lát.
"
Tiến vào lại là một nam nhân đeo khẩu trang trắng che khuất mặt, trong tay cầm một cái ống tiêm để uy hiếp nàng.
Hắn nhìn nàng cười khặc khặc: "Uy, nhóc con, ta cho phép ngươi gọi điện thoại người nhà xin tiền chuộc, để anh trai ngươi nhận điện thoại, nếu một lát sau anh trai ngươi không lấy tiền chuộc tới thì! ! Hừ hừ.
"
"Ông đây liền đem ngươi bán nước ngoài đi, bé gái da thịt non mịn giống ngươi, chắc chắn mấy lão già sẽ thích.
"
Bạch Tiên Tiên biết, nhìn người này nói liến thoắng, dọa nạt nàng nhưng thật ra là đàn em của Diệp Đình Thu.
Diệp Đình Thu là Diệp gia người thừa kế, Thái Tử gia của thành phố A, có thể so được với Thái Tử của vương triều Đại Chu.
Bạch Tiên Tiên lặng lẽ rơi nước mắt, thân thể 18 tuổi dậy thì hoàn mỹ bị dây thừng trói chặt, thật tăng thêm cảm giác tình thú nha.
"Ngươi, ngươi có thể hay không buông ra ta một chút, ta bị dây thừng trói, đau quá.
"
Nửa ngày trời, nàng nâng lên khuôn mặt nhỏ mỹ lệ.
Thật là tính tiểu thư.
Hắn chuẩn bị ra cửa bĩu môi, quay đầu.
Chỉ thấy thiếu nữ kiên cường đối mặt hắn, một đôi mắt phượng làm nàng đột nhiên toát ra một khí chất thanh mị, tuy rằng tóc mái quá dài làm nàng có chút tối tăm, lại cũng không tổn hại nhan sắc.
Bé con vừa xinh đẹp lại mềm mại như này lại bị Thái Tử gia trêu chọc.
Là đàn em Diệp Đình Thu, hắn đương nhiên biết ý tưởng của Diệp Đình Thu, trong lòng đột nhiên sinh ra một ít thương tiếc đối với Bạch Tiên Tiên.
"Khụ khụ, ngươi đừng trốn, chờ anh trai ngươi tới, ta có được tiền chuộc sẽ tha cho ngươi.
" Hắn không tự chủ đi đến trước mặt thiếu nữ, vì nàng mà cởi bỏ dây thừng, mỗi một câu đều không quên Diệp Đình Thu, nhắc nhở Anh trai Bạch Tiên Tiên sẽ đến cứu nàng.
"Thật tốt nha.
" Bạch Tiên Tiên cười ngoan ngoãn, khi dây thừng vừa rơi xuống đất, chân giơ lên, đột nhiên đá mạnh giữa hai chân của người đàn ông.
Người đàn ông gào lên như sói tru một tiếng, hốc mắt dường như muốn nứt ra, theo bản năng lùi lại, rồi sau đó kinh hoàng phát hiện mũi tiêm trong tay chính mình bị thiếu nữ đoạt đi.
Châm ống tuy rằng chỉ là mê dược, nhưng là bị một nhóc con cầm ở trong tay, cũng trở nên vô cùng đáng sợ!
Bạch Tiên Tiên qua Ngân Hà biết tác dụng của kim tiêm, nàng liền hừ lạnh một tiếng không cần nghĩ ngợi mà chọc lên người đàn ông.
Người đàn ông khiếp sợ nhìn Tiên Tiên, thì ra con thỏ nhỏ nóng nảy cũng cắn người!
Hắn trong đầu xẹt qua một suy nghĩ cuối cùng, Rầm một tiếng té xỉu trên mặt đất.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...