Đáng lẽ Nguyễn Phương Hoa nên uống nàng cái này chén trà nhưng bây giờ bị Cẩn Du nói như vậy , ngược lại giống như chính mình mặt dày ở lại đây chờ nàng kính trà , lẽ nào như vậy . Vừa nghĩ đến đây, Cẩn Du đã đi tới trước mặt nàng , cung kính quỳ xuống đưa lên một ly trà: “ Nguyễn di nương , mời uống trà.” Nguyễn Phương Hoa hít một hơi thật sâu , chậm rãi tiếp nhận ly trà trong tay Cẩn Du , nhấp một ngụm ,“ Tỷ tỷ thật là may mắn, có một cái biết điều con dâu , muội muội ta thực hâm mộ .” Nói xong cũng không có để Cẩn Du đứng dậy . " Muội muội nói đùa.
Đây không phải là tỷ tỷ may mắn mà là Xuyên Hạo nhà ta mới phải.
Có một thê tử hiểu chuyện như vậy , ta về sau cũng sẽ đỡ lo lắng hơn.
Hơn nữa, Hạo nhi là cái chung thủy người , Cẩn Du thân thế trong sạch.
Sau này cũng không lo trong nhà xuất hiện thứ gì bừa bãi lộn xộn người nữa.
”Ôn Lan nhu nhu nói ra , nhưng trong lời nói lại ám chỉ Nhuyễn Phương Hoa là người bừa bãi lộn xộn . Cẩn Du cúi đầu thật sự muốn cười, không ngờ phu nhân dáng vẻ nhu nhược yếu đuối , nói chuyện cũng không nể mặt như vậy . Xuyên phủ từ trên xuống dưới người không ai không biết Nguyễn Phương Hoa xuất thân từ thanh lâu , một đôi tay ngọc vạn người gối , nửa mảnh môi son vạn người nếm trải , về sau gặp được Xuyên phủ lão gia , mê hoặc khiến lão thần hồn điên đảo.
Vì nàng chuộc thân đưa về Xuyên phủ . Chẳng qua, người trong Xuyên phủ đều biết chuyện của Nguyễn Phương Hoa cho nên cũng không ít người sau lưng nàng bàn tán , châm chọc . Đến nay nàng cũng không có nổi một đứa con , mọi người nghi ngờ là do trước đó phá thai quá nhiều hoặc là lão gia sợ nữ nhân này cho hắn đội nón xanh , cho nên không cho nàng có thai. Hôm nay, Ôn Lan đã nói điều này trước mặt mọi người , như thế nào Nguyên Phương Hoa không tức giận được . “ Ngươi ,” Nguyễn Phương Hoa đứng dậy nhìn chằm chằm vào Ôn Lan .'Phang ', nàng ta bộ dáng như muốn dốc sức liều mạng ,nhưng lại kìm lại được , nhìn xuống Cẩn Du bộ dạng vẫn nhu thuận như trước , tức giận không có chỗ phát tiết " Dù thế nào cũng chỉ là một cái thị thiếp mà thôi , chẳng lẽ đại thiếu gia còn có thể đem nàng lên làm chính vị ( từ thiếp lên làm vợ ).
” Nghe vậy , Cẩn Du kinh ngạc nhìn nàng, những người khác trong phòng cũng kinh ngạc nhìn nàng. Nguyễn Phương Hoa đột nhiên phản ứng lại những gì mình vừa nói, khuôn mặt diễm lệ trở nên đen kịt, nàng đây cũng là tự mắng bản thân mình . Dịch Cẩn Du là thiếp, nàng cũng chỉ là thiếp, không ai cao quý hơn ai. Nói như vậy với Dịch Cẩn Du tương đương với mắng chính mình, đều là tại tiện nhân này , nghĩ rồi hung hăng trừng mắt Cẩn Du . “ Còn không tránh ra cho ta .” Nguyễn Phương Hoa oán giận nói. Cẩn Du chậm rãi đứng dậy, vỗ nhẹ y phục , động tác vô cùng ngạo mạn . Nguyễn Phương Hoa trực tiếp đi vòng qua nhưng vẫn va phải Cẩn Du bả vai ,đi lên phía trước cũng không quay đầu nhìn lại , lại bị lời nói của Cẩn Du dừng lại . “ Nguyễn di nương , ta thế nhưng là cái điềm xấu đâu , đụng phải ta mọi người đều chết.
Về sau di nương nên đi lại cẩn thận.”Nguyễn Phương Hoa dừng bước chân , bỏ đi không ngoảnh lại. Nhìn thấy Nguyễn Phương Hoa tức giận rời khỏi , tâm trạng của Ôn Lan cũng tốt hơn một chút, bước nhanh đến bên cạnh Cẩn Du , lo lắng nắm tay nàng quan tâm hỏi:"Cẩn Du , ngươi không sao chứ ?, Nguyễn Phương Hoa vừa rồi không có đối với ngươi sao chứ ? " " Cảm ơn mẹ đã quan tâm, ta không sao.
" Cẩn Du nhẹ nhàng đáp lại. Trước mặt Ôn Lan, không để cho Nguyễn Phương Hoa mặt mũi bởi vì Ôn Lan hiện tại là Xuyên phủ đương gia chủ mẫu , nếu đắc tội Ôn Lan về sau sẽ không có ai vì mình lên tiếng . Hơn nữa, Nguyễn Phương Hoa ,nữ nhân này đổ tội giết chết tiểu thiếu gia cho nguyên chủ , suýt chút hại nguyên chủ bị đánh chết , nếu nàng tiếp nhận thân thể nguyên chủ cũng tự nhiên vì nàng báo thù . “ Cẩn Du , nói thật cho mẹ biết, Hạo nhi đối với ngươi tột cùng làm cái gì ? Ngươi có bị thương không?” Ôn Lan nắm lấy tay Cẩn Du , nhìn nàng chăm chú. Cẩn Du sửng sốt, xem ra Ôn Lan là cái hiểu lý lẽ , thế nhưng nàng lắc đầu, “Mẹ ,ngươi quá lo lắng , phu quân không đối với ta làm cái gì .” Rốt cuộc, nhiều chuyện không bằng bớt một chuyện . “Vậy thì sao sắc mặt tái nhợt như vậy, trước đây không phải như vậy!” Ôn Lan không phải người dễ gạt . "Thật ra là cái này," Cẩn Du xấu hổ cúi đầu, "Là bởi vì ta một ngày không ăn gì, cho nên rất đói ..." Ôn Lan hồi lâu không có phản ứng lại , chờ phản ứng lại , nàng vội vã vẫy tay với bà tử ở bên cạnh. " Nhanh đi truyền lệnh xuống , ta cũng là hồ đồ , quên mất chuyện này.” Ôn Lan quay đầu nhìn Cẩn Du ,“ Có điều Hạo nhi cũng là cái hỗn tiểu tử , còn không làm người sắp xếp cho ngươi đồ ăn , chờ đợi cho hắn trở lại ta nhất định phải dạy dỗ hắn ." 'Mẹ, nó không phải là lỗi của phu quân , mà còn vấn đề của ta .'Cẩn Du vội vàng khuyên nhủ , nàng mới không dám để Ôn Lan vì mình ra mặt giáo huấn cái kia biến thái Xuyên Hạo , đến lúc đó không chừng hắn còn đối phó chính mình đâu . Ôn Lan hài lòng gật đầu khi thấy Cận Du đang bảo vệ Xuyên Hạo. Nha đầu này không tệ , xem ra là cái đỡ lo , sau này chính mình cũng yên tâm rồi. Cẩn Du thực sự rất đói bụng , vì vậy ngay khi thức ăn được bưng lên, bưng chén uống liền một chén cháo lớn , sau đó từ từ nhai, không dám ăn quá no một lúc, sợ rằng thân thể gầy yếu này sẽ không chịu nổi. Sau đó, nàng bắt đầu ăn một ít rau xanh, cuối cùng là một ít thịt đỏ . Ôn Lan nhìn Cẩn Du dạng này , liền nhìn nàng thân hình gầy yếu , trong lòng thương tiếc , vì vậy quyết định mỗi ngày chuẩn bị một bát cháo yến sào cho Cẩn Du để bồi bổ cơ thể. Động thái này khiến mọi người trong nhà ghen tị, cũng trở thành ngòi nổ để Minh Tú hãm hại Cẩn Du một lần nữa..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...