Sau khi trở về Xuyên phủ , buổi tối Cẩn Du phân phó Thúy Nhi chuẩn bị một bàn rượu cùng thức ăn , lại nghe được rằng phu nhân đã phân phó bếp chuẩn bị sẵn cho nàng cùng Xuyên Hạo . Dù cảm thấy kỳ lạ trong lòng nhưng Cẩn Du vẫn cao hứng dù sao thì cũng bớt việc trong kế hoạch . Trở lại phòng chuẩn bị mọi thứ suôn sẻ , nàng mặc một chiếc y phục mới màu hồng nhạt tôn lên làn da trắng trắng nõn.
Dù không tính là dung mạo tinh xảo lại tôn lên vẻ mềm mại của nàng .Cẩn Du nhìn nhìn , vô cùng hài lòng với hiệu quả này . Xuyên Hạo theo thường lệ trở về, vừa đúng giờ cơm tối, nhìn trên bàn bát đĩa, nhướng mày hỏi: "? Hôm nay là ngày gì" "Đây là phu nhân đặc biệt chuẩn bị cho thiếu gia , người không thích sao? ”Cẩn Du trong phòng ra tới , tư thế ưu nhã để cho Xuyên Hạo nhìn chằm chằm . “Có chuyện gì vậy?” Cẩn Du nâng tay áo, nhìn từ trên xuống của bản thân, không phát hiện ra điều gì không ổn. Có điều trong lòng nàng lại rõ ràng bởi vì hôm nay chính mình ăn mặc rất đặc biệt. “Không có chuyện gì.” Mặc dù Xuyên Hạo cảm thấy hôm nay Cẩn Du rất không bình thường nhưng hắn không nói gì, hắn ta là muốn xem người phụ nữ này giở trò gì. Mấy ngày nay kể từ khi kết hôn, hắn mới thấy rõ sự bướng bỉnh của nữ nhân này, tiểu gia hỏa này không làm được gì để lấy lòng người ta,tuy nhiên .... Đành ngồi xuống bàn , hướng Cẩn Du vẫy tay : “Lại đây?” Cẩn Du do dự , rốt cuộc nhấc chân bước tới. Xuyên Hạo nắm lấy tay Cẩn Du , ôm nàng vào lòng , cuộn một lọn tóc trong tay . “Hôm nay nghĩ như thế nào lại quần áo như thế ?” Trước kia nàng thường xuyên mặc đồ trắng. “ Đại thiếu gia không thích sao?” Cẩn Du nhướng mày nhìn hắn . Xuyên Hạo không khỏi cau mày, trước đây nghe nàng gọi mình là thiếu gia thì không có cảm giác gì lắm, nhưng hôm nay lại cảm thấy chói tai , “Gọi ta là phu quân .” Cẩn Du chớp mắt, tự hỏi tại sao hắn lại đột nhiên nói ra câu này. Xuyên Hạo nắm tóc Cẩn Du , dùng sức. Cẩn Du da đầu đau xót , cau mày nói: “Phu quân !” Giọng nói dịu dàng khác thường. “Ừ.” Nghe được câu trả lời hài lòng, Xuyên Hạo hài lòng buông ra, “ Còn chưa nói cho ta biết , sao hôm nay đột nhiên thay đổi quần áo?” “ Phu quân không thích sao?” Cẩn Du nhìn hắn . Khóe môi của Xuyên Hạo cong lên, "Nàng thích thì làm sao mà ta không thích được? Phu nhân , ta rất thích!" Cẩn Du cười cười, lấy ra một cái khăn lụa lau lên mặt Xuyên Hạo, "Mặt của phu quân sao giống như một chút bẩn? " Xuyên Hạo nắm lấy tay Cẩn Du ," Chỉ là một chuyến thành lây dính chút bẩn Không ngại.
" " Là.
" Cẩn Du gật đầu, khóe mắt liếc nhìn bàn ăn , khóe mắt đảo một vòng , cầm ly rượu đưa lên môi Xuyên Hạo ,nói“Hôm nay phu quân vất vả , mau tới, uống một ly đi.” Xuyên Hạo chỉ nhìn Cẩn Du không lên tiếng.
Cẩn Du nhìn nụ cười trên mặt hắn càng trở nên quyến rũ động lòng người đột nhiên cảm thấy có chút sợ hãi. "Phu quân , như thế nào ..." Chưa kịp nói xong, Xuyên Hạo đã nắm lấy tay nàng , ly rượu trong tay rơi xuống đất. “ Hạ độc?” Xuyên Hạo nhìn chằm chằm khuôn mặt Cẩn Du , nụ cười trên khóe miệng càng thêm quỷ dị. " Làm sao có thể đâu !” Cẩn Du giả bộ bình tĩnh mỉm cười, “ Phu quân hiểu lầm rồi, ta chỉ muốn hầu hạ người dùng bữa.” “ Hầu hạ ta".
Xuyên Hạo nhướng mày,“ Không bằng như này hầu hạ.
”, Đột nhiên cúi xuống cắn môi Cẩn Du. Cẩn Du sửng sốt, vội vàng đẩy Xuyên Hạo ra nhưng với sức lực của Xuyên Hạo, Cẩn Du đâu là đối thủ của hắn , nàng chỉ có thể để cho Xuyên Hạo tùy ý gặm cắn trên môi mình , nức nở không nói nên lời. Đột nhiên, Xuyên Hạo toàn thân chấn động , từ từ nới lỏng xiềng xích trên người nàng , nói đúng hơn là không thể cử động được . “Nàng hạ độc ta ?” Xuyên Hạo vẻ mặt không thể tin được, trong mắt tràn đầy kinh ngạc nhìn Cẩn Du , làm sao có thể , hắn rõ ràng đã đề phòng nữ nhân này . Cẩn Du đứng lên khỏi người Xuyên Hạo , sửa sang cổ áo bị hắn làm cho rối tung , lạnh lùng nhìn Xuyên Hạo đờ đẫn . “ Như thế nào , kỳ quái?” Quay đầu cười đắc ý , sau đó quay đầu nhìn về phía Xuyên Hạo, “Hẳn là ngươi đang nghĩ, rõ ràng còn chưa uống hết rượu trong tay ta , tại sao lại trúng thuốc tê đâu ? ” Xuyên Hạo nhìn Cẩn Du không lên tiếng, lần đầu tiên nhìn thấy khuôn mặt Cẩn Du xuất hiện nụ cười tà ác không hợp với tính tình dịu dàng của nàng như vậy , hắn rất kinh ngạc nhưng lẫn chút chờ mong. "Ta biết ngươi mỗi lần trước khi ăn đều dùng kim bạc thử độc, ta làm sao có thể ngu ngốc như vậy.
Xác thực ta bỏ uống thuốc trong rượu, nhưng đề phòng, ta cũng chuẩn bị một thứ khác." Nhìn chằm chằm Xuyên Hạo bất chấp mọi tà ý trong mắt , " Ngươi đoán được là gì không?” Xuyên Hạo nheo mắt lại, đột nhiên nghĩ đến chiếc khăn lụa mà Cẩn Du đã lấy ra trước đó,“ Chiếc khăn tay của nàng .” Cẩn Du nhịn không được vỗ vỗ tay,“Thông minh, không hổ là thiếu gia , đúng vậy.” “Nàng muốn làm gì?” Xuyên Hạo cũng bình tĩnh lại, nhìn Cẩn Du , ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống nàng . “Làm gì, đương nhiên là làm những gì phu quân thích nhất.” Cẩn Du cười ngọt ngào. “Ngươi dám .” Xuyên Hạo nheo mắt , hét lớn khi nghe những lời này . “Có dám không, phu quân, ngươi sẽ biết ngay.” Nói xong liền xoay người bước vào phòng trong lấy ra cây roi mà trước đó Xuyên Hạo đã đánh nàng..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...