Ngay khi tôi nhẹ nhàng gỡ cái băng urgo khỏi hậu môn Moko, cô vẫn không mở mắt.
Reiko đang cuộn tròn trong một cái chăn trên sàn bếp, Kei và Yoshiyama đang nằm trên giường, Kazuo đứng cạnh dàn máy nghe nhạc, tay vẫn nắm chặt cái Nikomat, Moko nằm sấp trên thảm, ôm cái gối. Có một vệt máu mờ mờ trên cái urgo tôi vừa bóc ra, chỗ bị thương mờ ra và khép vào mỗi khi cô thở, làm tôi nhớ đến cái ống cao su.
Mồ hôi lấm tấm trên lưng cô có mùi chất nhầy tiết ra từ vùng kín.
Khi Moko mở đôi mắt vẫn còn lủng lẳng mi giả, cô toét miệng cười với tôi. Rồi cô rên rỉ khi tôi đặt tay vào giữa mông cô và xoay người cô.
"Cậu may đấy vì hôm nay trời mưa, mưa rất tốt cho việc lành vết thương, tớ chắc rằng không đau lắm đâu vì đã có mưa."
Vùng kín của Moko nhớp nháp. Tôi lau sạch nó bằng giấy mềm, và khi tôi ột ngón tay vào, cặp mông trần của cô run lên nhè nhẹ.
Kei mở mắt và hỏi: "Này, cậu đã ở lại cả đêm qua với con đĩ đó à?"
"Câm mồm, đồ ngu, cô ấy không phải là người như thế", tôi vừa nói vừa đập tất cả những con côn trùng nhỏ bay xung quanh.
"Tớ không thèm để ý đâu, Ryu, nhưng cậu phải điều độ giữ sức, như Jackson nói đấy, mấy gã con trai ở đây làm chuyện ấy rất tệ, cậu sẽ chết dần chết mòn đấy." Kei chỉ mặc độc một chiếc quần lót và đang pha cà phê; Moko duỗi tay ra, nói: "Này, cho tớ xin điếu thuốc, một điêu Sahlem vị bạc hà nhé."
"Moko, gọi là Saylem, không phải Sahlem", Kazuo bảo cô ta, ngồi dậy.
Yoshiyama dụi dụi mắt, nói to với Kei: "Cà phê của anh không sữa nhé." Rổi hắn quay sang tôi – ngón tay tôi vẫn đang để ở hậu môn Moko – và nói: "Đêm qua khi các cậu đang thác loạn ở trên gác, tớ đã có một cơn hưng phân tột độ, cậu biết không, cực kỳ hưng phấn ấy. – Này, Kazuo, cậu cũng ở đó mà, cậu có thể xác nhận cho tớ, phải không nào?"
Không trả lời cậu ta, Kazuo ngái ngủ nói: “Cái đèn flash của tớ đâu rồi, ai đã giấu nó?”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...