Máu Của Bầu Trời
Hải An không phản bác lại, vì đây là vấn đề quá xa xôi.
Cục lông tiếp tục bào chữa.
- Sự [Huỷ diệt] đã được ấn định từ rất lâu rồi.
Ngay từ lúc ba nguồn năng lượng va chạm nhau thì sự [Huỷ diệt] đã được bắt đầu.
Lần này lũ điên kia thật sự chơi lớn.
Một là bọn chúng thắng, bọn chúng sẽ dùng nền văn minh của các ngươi làm cái giá đổi lấy khả năng chạy ra khỏi phạm vi của sự [Huỷ diệt].
Hai là tất cả đều chôn xác chung với nhau.
Cách nói chuyện của cục lông đã thay đổi, nó nghiêm trọng hơn, nó trực tiếp hơn và không mang theo yếu tố nịnh nọt.
- Thời gian không còn nhiều cho đến khi sự huỷ diệt trở nên hoàn thiện.
Con người các ngươi bị lũ điên đó che mắt gần cả thế kỷ.
Kế hoạch chạy thoát một mình của chúng đã đến giai đoạn cuối.
Hải An vẫn giữ im lặng.
Cục lông lại thở dài, hơi thở lần này đầy nặng nề và mệt mỏi.
- Người đã nói đúng, bọn ta là chủng tộc sống phụ thuộc vào lũ điên đó, bọn ta cảm thấy vui vẻ khi nhìn chúng gặp rắc rối.
Nhưng khi rắc rối đã lan đến dưới chân,… thì bọn ta đã không còn vui vẻ được nữa rồi.
Bọn ta cũng muốn sống sót.
Hải An lúc này không cau mày cũng chẳng tỏ ra thích thú.
- Vì lũ điên kia đã nắm trong tay sự tin tưởng của những người quan trọng nên bọn mày mới quyết định đi thuyết phục và kêu gọi lòng dân?
- Phải!!
Ánh mắt của cục lông tràn đầy hy vọng.
Nó cảm thấy cuối cùng Hải An đã hiểu được nó và nhiệm vụ của nó.
- Nhưng đáng tiếc mày chọn sai người.
Tao không có hứng thú tham gia.
Hải An với gương mặt bình thản, ánh mắt tĩnh lặng.
- Đừng khẳng định ngay như thế, ta biết ngươi có nhiều điều thắc mắc.
Ta sẽ giải đáp hết tất cả.
Sau dó thì ngươi hẳn suy nghĩ về câu trả lời.
Cục lông cảm thấy có hy vọng nên nó sẽ làm tất cả để mở rộng và củng cố hy vọng đó.
- Nếu ngươi thắc mắc về vấn đề sức mạnh hay vốn liếng thì đừng lo! Ta có thể chia sẻ sức mạnh cho ngươi.
Đây là sức mạnh ta không sử dụng được nhưng có thể cho ngươi và bạn bè của ngươi.
Sau khi có sức mạnh chúng ta sẽ gầy dựng từ dưới đáy để chạm tới đỉnh.
Lần này Hải An lên tiếng, giọng nói của cậu không gợn lên chút cảm xúc nào.
- Thật sao? Không thể sử dụng nhưng lại có thể chia sẻ? Cứ nói thẳng ra là bọn mày cần cơ thể của con người đi.
Sau khi cơ thể nhận được sức mạnh, tao không tin là chủng tộc thích chơi lén sau lưng như bọn mày lại không có thủ đoạn dự phòng.
Nếu sự hợp tác gãy mất, bọn mày sẽ chiếm lấy cơ thể sao? Hay là việc chia sẻ sức mạnh ngay từ đầu cũng là một trò lừa đảo?
Cục lông trố mắt nhìn con người trước mặt.
Phải biết trước khi tới đây nó đã sinh sống ở khu vực cao cấp.
Tiếp xúc với vô số kiến thức của con người nhưng mà khi nói chuyện với Hải An thì nó cảm thấy mớ kiến thức đó hình như hơi vô dụng.
Hải An chỉ mới 14 tuổi.
Nhưng tâm trí của cậu lại không non nớt và ngây thơ như thế.
Nơi cậu sinh hoạt và lớn lên cùng anh trai và mẹ là ngay tại khu vực số 10 này.
Khu 10 không tệ hại tới mức chạm đáy như Hạ khu nhưng nó lại chính là một trong những khu vực phức tạp nhất của thành phố.
Nơi này tập trung đủ các loại hình tệ nạn.
Không chỉ có lừa đảo và trộm cướp, nó còn tồn tại hẳn một cái thế giới ngầm cho các ông trùm tay to mặt lớn.
Mẹ cậu lại bận bịu cả ngày, chắc chắn sẽ không thể bảo vệ chu toàn cho cả hai anh em.
Vậy nên từ nhỏ cậu đã có nhiều lần tiếp xúc với bọn lưu manh đó.
Nghe thì có vẻ đầy tai hại nhưng cũng nhờ vậy mà Hải An biết bản thân nên làm gì để sống sót trong một xã hội phức tạp.
Cần phải “An phận” một chút, “Biết điều” một chút.
Sống “Da nghi” một chút, và thật nhiều thật nhiều “Cẩn thận”.
Hải An lắc đầu, cậu bắt lấy cục lông đỏ trên bàn.
Chẳng chờ đợi câu trả lời, Hải An mang cục lông đỏ ra ngoài cửa.
Cậu thả nó ở đó.
- Đi đi… trước khi tao đổi ý.
Cục lông đỏ nhìn Hải An đóng cửa.
Nó bắt đầu lẩm bẩm trong khi nhảy nhảy trên hành lang.
- Con người nào cũng có đầu óc đáng sợ như vậy sao? Nếu lôi kéo được con người này thì mọi thứ sẽ dễ dàng hơn nhiều… đáng tiếc.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...