Tô Lạc mời Ngồi Nghe Tiếng Gió vào tổ đội.
〔 Tổ Đội 〕Hạ Lãnh Nguyệt: tôi hiện tại thanh danh rất thối.
〔 Tổ Đội 〕Ngồi Nghe Tiếng Gió: * trợn mắt*
〔 Tổ Đội 〕Hạ Lãnh Nguyệt: nói đúng ra là tôi vứt vợ bỏ con, bội tình bạc nghĩa, thủy tính dương hoa gạt người trang bị, v.v.v, nhưng, trên thực tế, tôi ở một tháng trước có một cuộc thi không thể online, bang có một em gái nói muốn mượn acc đi tăng máu, anh có tin không?
〔 Tổ Đội 〕Hạ Lãnh Nguyệt: Hơn nữa cô ta còn làm cho tôi thân bại danh liệt chính là muốn quang minh chính đại bắt cóc lão công tôi, nhầm, là chồng trước. Thật là khó mà tin được phải không?
Ngồi Nghe Tiếng Gió không trả lời, Tô Lạc tiếp tục trồng đậu trong đội ngũ, không ngừng đánh chữ.
〔 Tổ Đội 〕Hạ Lãnh Nguyệt: Trang bị trên người acc này đều là nhờ em gái kia gạt được, cũng chính là lão công đương nhiệm acc này làm cho, tôi sau khi online nói sẽ trả lại, nhưng tôi là học sinh, sẽ mất nhiều thời gian. Vì vậy, tiếng xấu này còn phải đeo trên lưng khoảng mấy tháng nữa.
〔 Tổ Đội 〕Hạ Lãnh Nguyệt: Nói tóm lại, hiện nay tôi có tiếng xấu có nợ nần áp thân, anh xác định còn muốn tôi phụ trách sao? (1)
〔 Tổ Đội 〕Ngồi Nghe Tiếng Gió: . . . .
〔 Tổ Đội 〕Ngồi Nghe Tiếng Gió: thảm như vậy, kia tạm thời cho cô làm tình nhân của tôi cũng được.
〔 Tổ Đội 〕Ngồi Nghe Tiếng Gió: [ Cua Chân Dài ], [ Cua Vàng Nhỏ ]’ [ Cua Mai Lớn ], danh vọng đủ rồi tôi không cần bán nữa, bây giờ còn có rất nhiều trong túi.
Tô Lạc không hiểu, đây là định làm gì a? Làm tiệc cua?
〔 Tổ Đội 〕Ngồi Nghe Tiếng Gió: Cái chai, những thứ này là toàn bộ gia sản của tôi, cô tách ra ba cái thành một tổ bán với giá 1G, những người làm nhiệm vụ sư môn sẽ mua, tích tiểu thành đại cũng là tiền.
Cái chai(*), cái chai, em gái anh!
Mặc dù Tô Lạc tức giận nhưng lúc này, trong lòng cô rất xúc động, không cần phải nói ra.
Năm phút đồng hồ sau, Tô Lạc từ chối không được đành phải chấp nhận sự giúp đỡ của Di Kiếm. Thế là bao đồ vốn trống không của cô lập tức “tràn đầy sức sống”, dựa vào ý kiến của Di Kiếm, đem ba con cua chia ra một nhóm treo lên bày bán, tuy hơi phiền phức nhưng lại khiến cho Tô Lạc cười đến mức hai mắt đều cong lên, thật tốt a, nhặt được một cái tình nhân đáng yêu thế này, ôi chao, trong đất hoang này, còn có thể tìm được một người chơi câu cá tinh khiết, ngây thơ lại còn ngốc thế này sao, đồng thoại a~
〔 Tổ Đội 〕Hệ thống: Ngồi Nghe Tiếng Gió xem bói được 5 điểm, bình thường!
〔 Tổ Đội 〕Hệ thống: Ngồi Nghe Tiếng Gió xem bói được 5 điểm, bình thường!
. . . .
Cái gì RP thế này? Liên tục 5 điểm!
〔 Tổ Đội 〕Hạ Lãnh Nguyệt: anh đang làm gì vậy?
〔 Tổ Đội 〕Ngồi Nghe Tiếng Gió: xem bói, tôi quyết đinh trên 5 điểm đi câu cá kiếm tiền, dưới 5 điểm đi chiến trường.
Tô Lạc lại cười.
Đúng lúc này, sao băng bay qua, trời giáng thiên châu!
Tô Lạc xoay người lên ngựa, hét lớn, chúng ta đi nhặt thiên châu đi, sau đó đánh ngựa chạy đi, khi đi đến thần thạch, vừa quay đầu lại đã thấy Di Kiếm rất bình tĩnh nằm bẹp trên đất, sau đó một cái thiên tai tiểu yêu 70 cấp xuất hiện bên cạnh người anh ta, làm cho Tô Lạc rơi lệ đầy mặt.
〔 Tổ Đội 〕Ngồi Nghe Tiếng Gió: này này, cái chai, có một thiên châu rơi bể chân tôi rồi!
Amen. . .
Nhặt thiên châu là cách phát tài nhanh nhất trong Thiên Hạ II, nhặt được thiên châu có thể đến chỗ NPC danh vọng thương nhân đổi nhật toản, nguyệt toản, và nâng cấp trang bị. Cho nên trời giáng thiên châu tương đương với trời rơi bánh mì, vì nhặt bánh nên thường xuyên phát sinh chuyện chảy máu giết người.
Bởi vì lúc này cô người ở ngự đình viên, mà trên đường có rất nhiều thiên châu rơi xuống, cho nên cô đánh ngựa chạy như điên, cuối cùng trên mặt đất thấy được một vật thể lấp lánh màu xanh, làm cho cô xúc động bay qua.
Đang định nhặt lấy thì bị mình bị tấn công, đúng theo nghĩa đen.
Ai nha, nhặt thiên châu tối nhất là che đậy người chơi, cô làm sao lại quên mất a?
Tô Lạc vội vàng nhấn F11, phát hiện người đâm cô là một em gái Băng Tâm 65 cấp. Cô nàng đang đứng ở vị trí thiên châu rơi xuống, nếu không phải vừa rồi F11 nhìn không thấy người, Tô Lạc cũng phát hiện không được viên thiên châu này, nhưng mà thiên châu hôm này là Thất Nhãn, tức là 70 cấp trở lên mới có thể nhặt được, cho nên, em gái Băng Tâm 65 này đi nhặt là không có khả năng.
Rõ ràng là cô nàng là vì người khác nhìn trân châu, nhưng thiên châu là vật vô chủ trong đất hoang, ai nhanh tay người đó được Tô Lạc chưa từng mở đỏ giết người, nhưng cô lại bị em gái Băng Tâm này đâm mấy cái thì quả thật là không cần phải nói thêm.
Nếu như cô nàng chịu cùng cô nói chuyện một chút, có lẽ Tô Lạc có thể sẽ bỏ qua hạt châu này, nhưng em gái này lại trực tiếp mở đỏ thật sự là không có phẩm hạnh. Vì vậy Tô Lạc không quan tâm đến cô nàng, tiếp tục nhặt châu.
Lúc này, em gái Băng Tâm có vẻ là quyết tâm không bỏ qua nên hết quăng độc lại đi đâm mấy kiếm, mặc dù không mất bao nhiêu máu nhưng cũng liên tục cắt đứt cô nhặt châu. Người bình thường gặp phải tình huống như vậy thì đáng lẽ phải tránh sang một bên để khỏi bị giết nhưng em gái Băng Tâm lại cố chấp như vậy, giống như cùng cô có thù giết vợ cướp con, liếc nhìn qua bang phái của cô nàng, Oa, Tô Lạc hiểu ra một chút.
Oa, đúng là bang phái trước đây của cô.
Em gái Băng Tâm này tên là Nhược Tương Tích.
Tô Lạc khi còn ở trong Oa chưa từng nhìn thấy acc này, chắc là sau này nhập bang, bạn bè của Đường Thiển Thiển đều như nhau, nếu đã không biết tự lượng sức mình dưới độc thủ mà Tô Lạc tự nhận mình không phải là cái gì thánh mẫu, vì vậy rất vui vẻ tiễn cô nàng đi tây phương cực lạc.
Ngay khi em gái Băng Tâm bỏ mạng ngã xuống đất thì có hai bóng người chạy tới, Tô Lạc tập trung nhìn vào, đúng là Thanh Nhiên và Đường Thiển Thiển.
〔 Trước Mặt 〕 Thanh Nhiên: tại sao lại giết người của bang tôi?
〔 Trước Mặt 〕 Đường Thiển Thiển: cô có bản lĩnh thì giết tôi a, cô đụng đến acc nhỏ bọn tôi làm gì?
Tô Lạc nhìn Thất Nhãn trước mắt, hết sức sầu muộn, MD, chỉ là nhặt thiên châu làm sao lại nhảy ra lắm chuyện như vậy chứ! Thanh Nhiên và Đường Thiển Thiển cũng mắt mù sao, cũng không phải {chữ đỏ}, rõ ràng là em gái Băng Tâm màu đỏ trước, bây giờ còn chạy tới chất vấn, đúng là não tàn. Nếu đã nhìn tôi không vừa mắt, trực tiếp mở đỏ không phải là xong sao, cần gì vẽ vời nhiều chuyện như vậy a, nghĩ rồi lại nghĩ, vừa rồi Đường Thiển Thiển cũng mang đội tru giết cô, bây giờ ngồi trên lưng ngựa u oán chất vấn, chẳng lẽ là diễn kịch cho Thanh Nhiên xem?
Được rồi, hai vị thần tiên các người đã cao cao tại thượng như vậy, vậy để tiểu dân nhặt thiên châu trước.
Sau khi Tô Lạc nhặt xong thiên châu liền thản nhiên lên ngựa rời đi, phía sau cũng không có người đuổi theo, một đường vui sướng đi xuống, bởi vì mất quá nhiều thời gian nên những thiên châu khác đều đã thành của người khác, thật là nghẹn muốn chết a!
Khi đã đi xa một lúc lâu, cô thu được một tin tức nói chuyện riêng.
〔 người lạ 〕 Thanh Nhiên nói với bạn: Hạ Hạ, nhẫn nại là có hạn.
Tô Lạc nao nao, đúng vậy, cô thở dài.
Bị vu tội, bị hắt nước bẩn, bị ép trả một khoản nợ mà mình không vay, bị diễn đàn bôi đen, bị bôi đen nhân phẩm . . . .
Nhẫn nại, là có hạn.
[ Thế Giới] Nhược Tương Tích: Hạ Lãnh Nguyệt cô đoạt thiên châu giết acc nhỏ, buồn nôn!
[ Thế Giới ] Túy Hoa Âm: Ai nha, đều dựa vào cởi quần áo kho tàu rồi, hiện tại nhặt thiên châu để làm chi? Muốn làm trắng hình ảnh, muốn giải thích mọi người rằng là nhặt thiên châu để làm giàu?
[ Thế Giới ] Đường Thiển Thiển: Tích Tích là chúng ta liên lụy đến em rồi, Hạ Lãnh Nguyệt cô muốn gì thì cứ hướng về phía tôi, đừng viện cớ giết acc nhỏ bang chúng ta!
Thế Giới vừa ra, ai dám phong!
Tô Lạc nở nụ cười.
Ý tứ của cô nàng là cô nhìn Đường Thiển Thiển không vừa mắt, cho nên kiếm cớ giết acc nhỏ trong bang bọn họ. Nếu không thì người nhặt thiên châu nhiều như vậy, cô lại chỉ giết người trong bang Oa?
Ôi chao, chiêu này hay thật.
Tô Lạc cười mà không nói, chỉ híp mắt nhìn màn hình, các ngươi đã bất nhân cũng đừng trách ta vô nghĩa.
Ban đầu vốn định toàn tâm toàn ý đi trả nợ, hiện tại, cuộc sống lại có thêm một mục tiêu mới, giết người đi lẻ của các ngươi, có qua có lại mới toại lòng nhau a~
(*) cái chai: một cách nói khác của tình nhân hoặc là vợ (vì ở câu (10 đoạn phụ trách Tô Lạc có nói là 你确定还要我负责做咱的托油瓶?, dịch ra là “có muốn tôi phụ trách làm bình dầu không?”, đoạn này mình không hiểu bình dầu là cái gì nhưng về sau bạn Gió lại gọi Tô Lạc là cái chai ~ cái chai~nên mình đoán thế)
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...