< Người Lạ > Dạ Chủ Dạ nói với bạn: Ngày trước là anh không quý trọng, cho anh một cơ hội nữa được không?
Dòng chữ nói chuyện riêng này giống như có thiên thạch từ trên trời rơi xuống đập bể nhà, làm cho Tô Lạc 囧 囧 không sao kêt hết, sau đó chuyển tay, logout.
Rất máu chó, quá máu chó rồi, tại sao mấy chuyện máu chó này lại toàn chạy đến bên người cô vậy, chẳng lẽ kiếp trước cô giết hạo thiên khuyển?
【 Thế Giới 】 Dạ Chủ Dạ: Hoan Ca, trước đây là em chờ tôi, bây giờ đổi lại là tôi chờ em!
Acc Thiên Cơ logout rồi, acc Băng Tâm còn đang ở, Tô Lạc chán nản nhìn dòng chữ Thế Giới trên đầu, rất muốn nói cho Dạ Dạ rằng thật ra Hoan Ca là Hạ Lãnh Nguyệt, nhưng với danh tiếng hiện tại của Hạ Lãnh Nguyệt, nếu như có thêm vụ này nữa thì không biết mọi chuyện sẽ phát triển thành cái gì nữa, Tô Lạc lắc đầu, nghĩ hẳn là nên nói chuyện với Khinh Ca một chút, có chuyện gì, chính cô nàng đi giải quyết. Dạ Dạ đòi cưới chính là Hoan Ca trước đây, cùng Tô Lạc không liên quan.
Vì thế lên QQ nhắn tin cho cũng là đá chìm đáy biển, hơn nữa tình trạng biến mất còn kéo dài mấy ngày, mà mấy ngày này, Hoan Ca cũng không login, dẫn đến khoáng thạch trong quốc khố thiếu trầm trọng. T T. . .
Sự biến mất của Khinh Ca vẫn chưa khiến cho ai tỏng bang phản ứng gì, bị cầu hôn Hoan Ca lại được đông đảo cô nương nhắc tới, một là nói rằng có Hoan Ca thật là tốt, không có khoáng thạch làm nhiệm vụ sư môn thật là khổ mà; hai là một cái bát quái lớn như vậy phát sinh trong nhà mình, trong bang không có ai biết chi tiết, không phải quá mất mặt sao? Hơn nữa cái kia Dạ Dạ mặc kệ có phải là thích Hoan Ca thật không, nhưng mỗi ngày đều lên Thế Giới đau khổ chờ đợi vài lần, thật cảm động lòng người a, thật đó!
Tô Lạc xúc động, nếu mấy người biết được trước đây Hoan Ca chờ đợi lâu tới mức nào đau khổ tới mức nào thì chắc chắn sẽ không nói như vậy.
Có điều, Khinh Ca biến mất, chắc chắn sẽ có người bị ảnh hưởng, mà người đó không phải ai khác, tự nhiên là cùng cô nàng thanh mai trúc mã lưỡng tiểu vô sai – tiểu đồ đệ Ngày Đó Minh Nguyệt rồi.
Ngày Đó Minh Nguyệt vẫn bị vây trong tình trạng vô cùng lo lắng không yên. Đồng thời mấy lần chạy vào trong đội của Tô Lạc muốn nói lại thôi sau cùng chỉ nói một câu chào sư phụ rồi chạy mất, làm cho tâm tư bát quái của Tô Lạc giống như liệt hỏa hừng hực thiêu đốt, cuối cùng, có một ngày nọ với tâm hồn yêu bát quái và sức tưởng tượng vô cùng máu chó, đang trong một lần tiếp xúc đã đi đến đột phá.
< Tổ Đội > Ngày Đó Minh Nguyệt: Chào sư phụ.
< Đội Trưởng > Hạ Lãnh Nguyệt: Chị đang hái thuốc, em không định câu sau sẽ là “gặp lại sau, sư phụ” đấy chứ!
< Tổ Đội > Ngày Đó Minh Nguyệt: . . .
< Đội Trưởng > Hạ Lãnh Nguyệt: Muốn hỏi chuyện về Khinh Ca phải không?
< Tổ Đội > Ngày Đó Minh Nguyệt: ( biểu tình trừng mắt ) ừm, sư phụ, Khinh Ca có phải là nghỉ chơi rồi không?
Cái này nha, cô cũng không chắc nữa, Khinh Ca là một cô gái mạnh mẽ, bằng không cô nàng sẽ không chơi tiếp, bây giờ sẽ không bởi vì chuyện như vậy, không nghe mình giải thích, chỉ là lần trước đang nói chuyện thì đột nhiên biến mất, Tô Lạc lại có những lo lắng, Tiểu Minh Nguyệt và cô nàng như hình với bóng, nếu như thật sự không chơi nữa, sợ rằng sẽ khó chịu một hồi.
Đang lúc cô đang phân vân nên động viên tinh thần đồ đệ như thế nào thì phát hiện tiểu đồ đệ ngày thường ít nói ít cười giống như bị châm lửa, bùng nổ.
< Tổ Đội > Ngày Đó Minh Nguyệt: Hoan Ca là lão bà của Khinh Ca, nhưng bọn họ rất ít chơi cùng một chỗ.
< Tổ Đội > Ngày Đó Minh Nguyệt: Có phải là vì thế mà Dạ Dạ chen chân vào không?
< Tổ Đội > Ngày Đó Minh Nguyệt: Bạn gái ngoài đời và người trong trò chơi quan hệ rất mỏng, cho nên Khinh Ca buồn, cùng Hoan Ca không chơi nữa? Định bù đắp tình cảm lại?
< Tổ Đội > Ngày Đó Minh Nguyệt: Liệu có phải vậy không nhỉ?
Ai u mẹ ơi, đồ đệ em là biên đạo máu chó kịch a, tình tiết như vậy cũng nghĩ ra, quá giỏi a!
< Tổ Đội > Ngày Đó Minh Nguyệt: Cũng tốt.
Hả?
Tô Lạc cảm thấy hai chữ “Cũng tốt” này đã khơi gợi lên sự tò mò của cô. Đây là giọng điệu cỡ nào tiếc hận mà thương cảm a.
< Tổ Đội > Ngày Đó Minh Nguyệt: Nhưng tại sao cậu ấy lại im lặng rời đi nha?
< Tổ Đội > Ngày Đó Minh Nguyệt: Cho dù không chơi, cũng nên nói một tiếng mới đúng.
Thì ra mấy ngày này tiểu đồ đệ xoắn xuýt việc này a. Tô Lạc suy nghĩ một chút, đánh chữ trong đội.
< Đội Trưởng > Hạ Lãnh Nguyệt: Đúng nha, nếu cậu ta không chơi, chắc chắn sẽ cho em biết, cho nên, lần này biến mất hẳn là có chuyện gì, ví dụ như mất mạng, chuẩn bị thi, em không cần phải nghĩ ngợi lung tung.
< Tổ Đội > Ngày Đó Minh Nguyệt: Thật?
Tô Lạc nặng nề gật đầu, tiếc là tiểu Quỷ Mị bên trong màn hình căn bản không có khả năng nhìn thấy động tác của cô, nhưng câu tiếp theo mà Tiểu Minh Nguyệt nói ra suýt nữa làm cô đập đầu xuống bàn luôn, làm cho cô không biết nên khóc hay cười.
< Tổ Đội > Ngày Đó Minh Nguyệt: Nhưng mà em lại rất mâu thuẫn, lại không muốn cậu ấy chơi tiếp.
< Tổ Đội > Ngày Đó Minh Nguyệt: Sư phụ, em cảm thấy em thích cậu ta rồi! Một nhân vật vui chơi, hơn nữa, còn là con trai. Sư phụ, làm sao bây giờ?
Sặc ——
Tô Lạc tỉnh ngộ, thảo nào mấy ngày này tiểu đồ đệ đều muốn nói lại thôi, thì ra là khó mà mở miệng! Tuổi trẻ của cậu thiếu niên, mối tình đầu, kết quả đối tượng lại là một acc nam trong trò chơi, hơn nữa sau khi được các cô nương trong bang dạy dỗ về BL đam mỹ mỗi ngày, làm cho cậu chàng nhận ra xảm xúc của mình đối với Khinh Ca hình như không chỉ đơn giản là bạn thân, tình huống gần hệt như là trong đam mỹ các nàng, cho nên đối với tình cảm của mình có chút bồn chồn lo sợ, lúc này mở lòng ra nói, không biết đã dùng hết bao nhiêu dũng khí!
Tô Lạc quyết định bán đứng Khinh Ca để cứu vớt tiểu đồ đệ của mình!
< Đội Trưởng > Hạ Lãnh Nguyệt: Đồ ngốc! Khinh Ca là nữ, em không nhận ra à?
< Tổ Đội > Ngày Đó Minh Nguyệt: A? Thật hay giả?
< Đội Trưởng > Hạ Lãnh Nguyệt: Sư phụ của cậu có một đôi tuệ nhãn, còn có thể nhìn nhầm sao, là cậu ngốc, người ta ở cạnh cả ngày mà lại nhìn không ra! Khinh Ca là nữ chơi acc nam, tục xưng nhân yêu biết không!
Tô Lạc vốn tưởng rằng được tin tức này, tiểu đồ đệ sẽ xoắn xuýt không trả lời lại, có thể yên tâm đi yêu, ai ngờ câu tiếp theo lại làm cô khóc không ra tiếng luôn.
< Tổ Đội > Ngày Đó Minh Nguyệt: Vậy thật ra Hoan Ca là nam, bởi vì bọn họ ngoài đời là người yêu của nhau, để tránh cho chọc hoa đào trong internet, cho nên mới cố ý thay đổi giới tính? Kia Dạ Dạ chẳng phải là so với em còn bi kịch, nhưng mà, nói như vậy thì tình cảm của bọn họ rất sâu, Khinh Ca sẽ không trở về nữa.
< Tổ Đội > Ngày Đó Minh Nguyệt: Cho dù là vẫn chơi, biết cô ấy là nữ, càng không thể thích cô ấy tiếp, so với lúc trước càng khó chịu.
< Đội Trưởng > Hạ Lãnh Nguyệt: Vì sao không thể thích?
< Tổ Đội > Ngày Đó Minh Nguyệt: Sư phụ, chen chân vào tình cảm của người khác là không được.
Tô Lạc: “. . .”
Khinh Ca và Hoan Ca ngoài đời là một đôi trời sinh, chắc chắn là Khinh Ca để lộ ra, có lẽ là nói đùa cũng không chừng, kết quả tiểu đồ đệ coi là thật, vì vậy dẫn đến đau khổ giãy dụa, thích và không được thích!
Tô Lạc nghiến răng, nếu đã bán đứng rồi, dứt khoát bán triệt để đi!
< Đội Trưởng > Hạ Lãnh Nguyệt: Thật ra Hoan Ca và Khinh Ca cũng không phải cái gì một đôi, em đừng nghĩ nhiều.
< Tổ Đội > Ngày Đó Minh Nguyệt: Làm sao chị biết?
Tô Lạc cắn tay áo nói: “Bởi vì acc Hoan Ca là do vi sư lên!”
Kênh Tổ Đội lập tức yên lặng, mấy phút sau, tiểu đồ đệ mới phản ứng lại.
< Tổ Đội > Ngày Đó Minh Nguyệt: Sư phụ, vậy Dạ Dạ là theo chị cầu hôn? Sư nương làm sao bây giờ?
Kháo, lúc này cậu không phải nên vui vẻ vì có thể thích Khinh Ca sao? Làm sao bát quái đến đầu lão nương rồi? Gần mục thì đen gần đen thì rạng, đi theo một đám bát quái nữ lâu ngày, cũng trở thành người không phân biệt được nặng nhẹ rồi sao!
Tô Lạc oán hận, cuối cùng đem nguyên nhân hậu quả mọi chuyện nói ra cho cậu chàng, tiểu đồ đệ tính tình đơn giản, nói không chừng có một ngày sẽ bị Linh Dực đem đi bán cũng nên, nhưng giải thích đứng lên ngồi xuống cũng rất mệt. Sau khi kể xong Tô Lạc nhấn mạnh thêm một câu, Khinh Ca là một cô gái trọng tình cảm, đồ đệ ngươi phải cố gắng!
Lần này kết quả của hướng dẫn tâm lý là Ngày Đó Minh Nguyệt từ trong thất bại hoàn toàn khôi phục lại, hăng hái muốn đi chiến trường, mà Tô Lạc lại xốc hết vốn liếng, còn lật hết bụng dạ ra mà cam đoan, Khinh Ca nhất định lại trở về!
Aiz. . .
Hướng dẫn Tâm lý làm xong, còn có rất nhiều chuyện chưa làm, trong đó có cả viêch hứa nguyện trên cầu ô thước.
< Nguyên Lão Bang > Hạ Lãnh Nguyệt: Linh Dực đâu, đi hoàn nguyện.
Sau chuyện lần trước, bọn họ đã nắm tay giảng hòa, chỉ có điều mấy ngày này bởi vì acc Hoan Ca không online, cho nên kiếm tiền đại nghiệp chủ yếu đặt ở trên người acc Băng Tâm, cùng Linh Dực tiếp xúc không nhiều, chủ yếu là Linh Dực thỉnh thoảng nói chuyện phiếm quấy rầy.
Hệ thống: Hạ Lãnh Nguyệt đem hoa hứa nguyện nộp vào quốc khố.
Hệ thống: Hạ Lãnh Nguyệt đem mộc miên nộp lên quốc khố.
Hệ thống: Hạ Lãnh Nguyệt đem mộc miên nộp vào quốc khố.
Hệ thống: Nguyên Lão Hạ Lãnh Nguyệt đem hoa hứa nguyện chỉ định cho Vũ Nhiên.
Hệ thống: Nguyên Lão Hạ Lãnh Nguyệt đem mộc miên chỉ định cho mọi người.
. . .
< Bang Chủ > Hắc Chủ Quyển Quyển: Chị dâu đúng là cần kiệm trì gia.
< Bang > Hoàng Hôn Xinh Đẹp: Có chị dâu đang, sư môn không lo.
Hạ Lãnh Nguyệt được khen mặc dù không đến mức lâng lâng, nhưng trong bụng cũng ngọt như mật, cô sớm đã đem nơi này coi là nhà, vì bọn họ phục vụ cũng là chuyện có thể cũng là niềm vui, nhưng niềm vui này cũng không kéo dài quá lâu.
< Người Lạ > Vũ Chi Đồng nói với bạn: Vũ Nhiên đã sống riêng với cô tròi, cô còn mặt dày trộm lên acc anh ấy huỷ bỏ ở riêng, nếu không có tình cảm thì làm gì mà quấn quít lấy người ta không tha? Hạ Lãnh Nguyệt, lúc đầu tôi đối với cô không có thành kiến, nhưng cô bây giờ lại muốn thông đồng đệ nhất Di Kiếm, lại không buông tha Vũ Nhiên là có ý gì?
< Người Lạ > Vũ Chi Đồng nói với bạn: Còn ở trong bang giả vờ làm người tốt, muốn tìm kiếm đồng tình? Cô đã một thân kho tàu rồi, chẳng lẽ còn muốn gì từ trên người Vũ Nhiên?
Tính tình không lạnh không nóng của Tô Lạc trong nháy mắt giá trị sĩ khí toàn bộ cuồng bạo! Mẹ nó!
Cô là cọng hành nào hả, lão tử khi nào thì lên acc Linh Dực hủy bỏ ở riêng?
A!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...