Khi Tô Lạc sống lại từ màn hình đen trắng, một đám người giống như thiên thần buông xuống đạp bằng mọi chông gai xông tới chém qua như thái rau, đem năm người bang Oa thay nhau nằm xuống đất, mà trong đoàn người này có hai người quen, một người là Ngồi Nghe Tiếng Gió, một người là Dạ Chủ Dạ.
Đợi sau khi làm sạch đám người kia, Băng Tâm của bọn họ còn nghĩ dùng Thất Tinh Hoán Hồn kéo Tô Lạc dậy, Tô Lạc nói cảm ơn rồi lên ngựa chạy đi, nhìn Ngồi Nghe Tiếng Gió, thấy thế nào đều cảm thấy chột dạ.
Bọn họ không phải là lấy lòng mình đấy chứ?
Chờ khi cô an toàn truyền tống quay về khu vực, ngay khi vừa tìm được một NPC sửa chữa trang bị, bất ngờ thấy được một câu máu chó đầm đìa vọt lên trên Thế Giới.
【 Thế Giới 】 Nhược Tương Tích: Chẳng trách Thất Dạ muốn cùng Hạo Nguyệt xung đột, thì ra là xông quan giận dữ vì hồng nhan, Hạ Lãnh Nguyệt cô thật là lợi hại, thông đồng một người không tính, bây giờ còn có bang chủ của Dạ Mị làm chỗ dựa cho cô, tôi sợ nha!
【 Thế Giới 】 Đường Thiển Thiển: Đầu tiên là tam Vũ U, sau đó là làm hại Dạ Chủ Tử xóa acc rời đi, không biết người bị hại kế tiếp là ai đâu?
【 Bang 】 Vũ Nhiên: Chuyện gì vậy?
【 Nguyên Lão Bang 】 Hạ Lãnh Nguyệt: Vừa rồi bọn họ luân đồ đệ và Khinh Ca, tôi đi hỗ trợ kết quả bị giết mấy lần, sau đó người của Dạ Mị đem bọn họ giết.
【 Bang 】 Vũ Nhiên: Cô kêu Dạ Mị giúp?
【 Nguyên Lão Bang 】 Hạ Lãnh Nguyệt: Không có a, đúng lúc gặp phải đi.
Vũ Nhiên nói với bạn: Tôi ở trong YY, cô cũng không gọi một tiếng!
Ách?
Vừa rồi là cô vội vàng khuyên bảo tiểu đồ đệ, quả thật không nghĩ đi gọi người giúp đỡ, dù sao trước kia cô đã chết cũng là không rên một tiếng đứng lên, đánh nhau vân vân, có thể không phiền toái người khác liền không phiền người nha!
Bạn nói với Vũ Nhiên: Vừa rồi một mực cùng đồ đệ nói chuyện, thằng bé có chút bảo hủ cho nên tôi nói chuyện hơi nhập tâm. Cũng không phải việc hệ trọng gì, gọi anh làm gì.
Vũ Nhiên nói với bạn: Cho nên cô kêu Ngồi Nghe Tiếng Gió đúng không.
Tô Lạc đầy bụng oan ức, cô chưa hề nghĩ đến việc gọi ai được không!
Bạn nói với Vũ Nhiên: Không có, đã nói là không gọi người rồi.
Tô Lạc có chút tức giận, cho dù là lên Thế Giới, cô thấy biến cũng không sợ hãi, hoàn toàn không để ở trong lòng, quay đi quay lại đều là bọn họ muốn hắt bát nước bẩn lên người, dùng cũng tiền của bọn họ, thích làm gì thì cứ làm.
Nhưng Ngồi Nghe Tiếng Gió nói chuyện riêng qua, một cái biểu tình tìm ra manh mối, Tô Lạc trở về một cái mặt mếu, hai bên cũng không liên lạc. Vốn tưởng rằng chuyện nay chỉ là chút chuyện nhỏ, nào ngờ chút chuyện nhỏ này lại được phóng đại vô cùng vô tận.
Bạn Linh Dực giận dỗi, không để ý tới cô nữa.
Không gọi cô đi chiến trường, trò chuyện cũng không phản ứng, lên YY hỏi cũng giả vờ không nghe được, ngay cả nhiệm vụ hoa cầu nguyện mỗi ngày, cho anh ta, anh ta cũng không hoàn nguyện.
Cứ thế, chiến tranh lạnh giằng co một tuần.
Tô Lạc thỉnh thoảng đi chiến trường, nhìn thấy phía sau Linh Dực có một Băng Tâm đuổi theo tăng máu cho hắn, Băng Tâm kia không có bang, trang bị không tệ, không biết là đóa hoa từ nhà ai bay tới. Trong bang thỉnh thoảng sẽ có cô nương cùng cô kề tai nói nhỏ, sơ ý chính là chị dâu, hai ngày này em nhìn thấy có một Băng Tâm đi theo Vũ ca nha, hai người không có chuyện gì chứ!
Tô Lạc bình tĩnh lắc đầu, không có.
“Đó là đó là, chị dâu ngự phu có cách!”
Thật ra không phải thế, bọn họ vốn là quan hệ vay mượn, hơn nữa cô cũng không phải là một người có đủ trách nhiệm tăng máu, Linh Dực thay đổi mục tiêu, cũng là bình thường, lúc đầu, anh ta cần cũng chỉ là một thầy thuốc tăng máu mà thôi.
Cái kia thầy thuốc đi theo là một Tiểu Bạch, Linh Dực tài đại khí thô, nói không chừng, qua vài ngày thì cho cô nàng này biến thành kho tàu gì gì đó, chờ mình trả hết tiền, sẽ không có gì gút mắt nữa.
Mặc dù nghĩ vậy, nhưng đáy lòng vẫn có chút thất lạc, nhưng ngồn gốc từ đâu, cô cũng không dám nghiên cứu kỹ.
Chiến tranh lạnh của họ kéo dài đến buổi tối thứ năm, nếu nói kỹ hơn nữa thì là 2 giờ khuya.
Khi đó số người online trong bang không nhiều, Tô Lạc bởi vì cuối tuần không ngừng điện cho nên còn online, mà Linh Dực lại là dưỡng nhan logout đúng 12 giờ, đáng lẽ cả bang một mảnh yên tĩnh, mãi đến khi một cái bang xin đột ngột nhảy ra. Lúc đó quan viên online chỉ có hai, một người là bang chủ Hắc Chủ Quyển Quyển, người kia tự nhiên chính là Tô Lạc
【 Bang Chủ 】 Hắc Chủ Quyển Quyển: Vũ Chi Đồng? Nữ Băng Tâm 76, tên hình như hơi quen.
【 Bang Chủ 】 Hắc Chủ Quyển Quyển: Mọi người ai quen?
【 Bang Chủ 】 Hắc Chủ Quyển Quyển: Không phải là cái kia Băng Tâm sao!
Băng Tâm nào, Tô Lạc tự nhiên biết rõ, nữ Băng Tâm đi theo Linh Dực hàng ngày, thường xuyên có người báo cáo đề cập với cô, Tô Lạc muốn không biết cũng khó.
【 Bang Chủ 】 Hắc Chủ Quyển Quyển: Chị dâu, ok không?
Tô Lạc khẽ thở dài một cái, đem Vũ Chi Đồng bỏ vào bang, sau đó, còn làm trái lương tâm, đang kênh bang đánh một cái chào đón.
【 Bang 】 Vũ Chi Đồng: (mặt cười) Chào mọi người.
< Bạn Tốt > Hắc Chủ Quyển Quyển: Ai!
Một tiếng ai đại biểu cho điều gì, Tô Lạc có lẽ trong lòng biết rõ ràng, chỉ là tình cảm trong trò chơi này, không thể nói a, ví dụ như Quyển Quyển bọn họ không phải tốt lắm sao, cho nên những quan niệm bi quan không thể nói, huống chi, cô và Linh Dực, kỳ thật cũng không phải là yêu thích gì.
Đem acc cuối cùng làm xong Bảo giám, Tô Lạc logout đi ngủ.
Ngày thứ hai ngủ thẳng đến lúc mặt trời lên cao, đứng lên rửa mặt xong xuôi mới lên mạng, acc vừa mới đổ bộ, lập tức nhận được tổ đội mời, nhấn vừa nhìn, ồ, dĩ nhiên là Linh Dực.
Tô Lạc nheo mắt, chẳng lẽ là muốn ngả bài.
Cô theo tiềm thức nhấn mở chữ Hỉ cạnh ảnh chân dung nhân vật, bất tri bất giác đã kết hôn 50 ngày, thật sự là thổn thức không thôi a.
< Đội Trưởng > Vũ Nhiên: Cô cho Vũ Chi Đồng vào?
Thông tin mời vào bang và đá ra bang sẽ được ghi lại trong sự kiện của bang phái, ai cũng có thể nhìn thấy Nguyên Lão Bang Hạ Lãnh Nguyệt mời Vũ Chi Đồng gia nhập bang phái, cho nên Tô Lạc trợn mắt khinh thường nhìn lại, thản nhiên lên tiếng.
< Tổ Đội > Hạ Lãnh Nguyệt: Ừ
Hệ thống: Vũ Nhiên xin ở riêng, năm ngày sau hai người có thể tổ đội đến ly hôn.
Tô Lạc: “. . .”
Được rồi, như vậy cũng tốt, mặc dù trong lòng có chút khó chịu, nhưng Tô Lạc cái gì cũng không nói, chỉ im lặng rời khỏi Tổ Đội, lúc đầu định bụng login rồi đi chà ngọc, hiện tại không có tâm tình, một mình chạy đến Tùng Cực Uyên ở U Châu, cuộn mình ở dưới tàng cây mà cô yêu thích.
Cô có thể ẩn thân ở đây, ấm lạnh tự hiểu.
Không biết qua bao lâu, trong không gian nhỏ hẹp này lại nhiều hơn một người, ngồi xếp bằng ở bên cạnh người cô, giống như thường ngày.
【 Trước Mặt 】 Hạ Lãnh Nguyệt: . . .
【 Trước Mặt 】 Ngồi Nghe Tiếng Gió: ( xấu hổ )
Tô Lạc giật giật khóe miệng, không phản ứng lại anh ta, mà là đang trong máy tính chọn mấy bài hát buồn bắt đầu xem, sau đó chống cằm nhẩm theo. Sau đó lại là một khoảng im lặng, lại qua hồi lâu, mới thấy Ngồi Nghe Tiếng Gió tiếp tục mở miệng.
【 Trước Mặt 】 Ngồi Nghe Tiếng Gió: Cái Chai, tâm tình không tốt?
【 Trước Mặt 】 Hạ Lãnh Nguyệt: Không có.
【 Trước Mặt 】 Ngồi Nghe Tiếng Gió: Vậy trốn ở chỗ này làm gì?
Tô Lạc: “. . .”
【 Trước Mặt 】 Hạ Lãnh Nguyệt: Đang cùng lão công chơi trốn tìm.
Cô thật sự không muốn dính dáng thêm chút tin tức máu chó nào nữa, nếu đã cảm thấy hành động Ngồi Nghe Tiếng Gió đối với cô khác thường, nên đem mấy vấn đề ái muội này bóp chết từ trong nôi.
【Trước Mặt 】 Ngồi Nghe Tiếng Gió: Ừm, rất có tình thú.
Nói xong, bạn Di Kiếm này liền lên ngựa chạy đi, mà Tô Lạc, cũng chỉ nhẹ nhàng thở dài.
Mà lúc này, một cái nói chuyện riêng bất ngờ nhảy ra, làm cô cả người chấn động.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...