Mật Vụ Mỹ Nhân Kế

Giữa màng đêm tĩnh tờ thì ngọn lửa đỏ hừng, phất phới từ Phường 13 như một kỳ quan rực rõ giữa thành phố Saigon. Sắc thái như buổi hoàng hôn đến muộn, nó đang hung hãn, an nhiên nuốt trọn lấy phần trên của tòa nhà 14 tầng.

Trước cửa Sky High là vô số xe cứu hỏa, xe cảnh sát. Trên đầu xe là những ánh đèn xanh, đỏ, lấp lánh. Thân xe đang vang ra những âm thanh chấn động, in õi liên hồi. Trong lúc đó, vô vàn cảnh viên đang giúp đỡ mọi người thoát hiểm một cách trật tự, an toàn nhất.

...

22:55

-        Anh à! Để nó lại đó nó sẽ chết đó - Tóc Dài lo lắng, vừa chạy vừa nói với Bụng Phệ.

-        Kệ nó..nếu..ở lại..thì tao với..mày sẽ chết chung! Đừng lo, lính cứu hỏa ..sẽ có cách cứu nó! - Bụng Phệ nói không ra hơi.

-        Tầng 13 sắp cháy hết rồi! Cứu gì nữa mà cứu!!! - Tóc Dài nhăn nhó nhưng vẫn chạy xuống.

Ả khựng lại khi tình cờ nghe được mẩu chuyện của hai kẻ chạy nạn đằng trước mình.

Một suy nghĩ xuyên qua đầu ả. Ả chợt nhớ ra khi nãy Tóc Vàng đã khéo cô ra khỏi thang máy, là ở tầng 13. Trước khi suy nghĩ tiếp thì chân ả đã bắt đầu chen chút qua biển người chạy nạn, quay ngược lên lầu, dù không biết người chúng nói có phải là cô hay không.

Ả chạy thật nhanh, bước lên những bật thang tưởng chừng như vô tận.

...

22:57

Tình thế ở sảnh Sky High vẫn còn hỗn loạn. Một số cảnh viên đang hì hục giúp đỡ anh em của đội đặc nhiệm đang còn kẹt lại trong thang máy. Cũng may họ kẹt lại ở tầng 1 nên còn thời gian để cứu, nếu không sẽ rất nguy hiểm. 

Liam vừa kéo cửa, vừa cứ khẩn khoảng nói vào earphone. Mồ hôi anh nhễ nhại, hai mắt đỏ ngầu.

-        Thanh Hà, anh nhất định sẽ cứu em. Em phải cố lên! Thanh Hà, em có nghe được anh nói không? Em đừng bỏ cuộc!

...

23:00

Tầng 13.

Mỗi tầng lầu của Sky High được chia thành hai khu, phải và trái. Mỗi khu có 13 phòng, tổng cộng là 26 phòng mỗi tầng. Mỗi phòng được lấy ký hiệu dựa vào số thứ tự từ phải qua trái.

...

Cuối cùng, ả cũng dừng lại. Thở dốc, hai tay chống đầu gối lấy lại sức. Ả ngẩng mặt lên, một giây sững người khi thấy khung cảnh trước mắt. Đám lửa loen lỗ khắp nơi, chiếm hữu gần hết cả tầng lầu. Một số bức tường đã có dấu hiệu muốn đổ vỡ. Khói bay mịt mù, làm ả ho mấy cái liền vì sặc khói. 

Nguyên khu bên phải của tầng 13 đã chìm trong biển lửa.

Thật nhanh, ả xoay đầu nhìn toàn bộ hoàn cảnh trước mặt mình thêm một lần nữa, để quyết định xem mình sẽ phải bắt đầu từ đâu.

Bất chợt! mắt ả sáng lên, hướng về căn phòng nằm giữa tầng 13, đánh dấu sự chia cách giữa khu phải và trái. Căn phòng gây sự chú ý bởi nó là căn phòng duy nhất có cánh cửa đang mở tan hoang. Phòng 1313.  Phòng 1 đến 12, khu bên phải, đã cháy gần hết. Ngọn lửa bá đạo không có vẻ gì sẽ buông tha cho căn phòng tiếp theo. Nó vẫn đang nhanh chóng lan tràng, ở mức độ vô cùng háo thắng và ngang tàn.

Trước khi lý trí đưa ra quyết định thì ả đã chạy nhanh đến cánh cửa phòng đang mở.

...

23:03

Toàn bộ người của Hitman và Darknite đã thành công thoát thân khỏi Sky High.

Khi đã ngồi trên xe, Đại Vinh quay qua hỏi Tư Hói.

-        Ủa, Kiều đâu?!

Tư Hói đang nheo mắt nhìn ngọn lửa dữ tợn trước mặt mà không khỏi lo lắng.

-        ..Dạ, lúc nãy chạy được đến tầng 6 thì Kiều Ca dặn em phải bảo vệ anh. Ca nói rồi quay ngược lên lầu.

-        Cái gì!? Quay ngược lên trên? Để làm gì!?? - Đại Vinh lớn tiếng.

-        Em cũng không biết nữa! Đáng ra lúc đó dù có chuyện gì em cũng phải ngăn cảng Ca lại mới đúng! - Tư Hói tự trách khi thấy ngọn lửa đã cháy gần hết hai tần trên của Sky High mà vẫn không thấy bóng dáng ả đâu.. 

...

23:04

Phòng 1313.

Căn phòng không nhỏ, cũng không quá to, được trang bị khá đơn giản với chủ đề trắng và đỏ. Đối diện cửa chính là chiếc ghế sofa màu đỏ thắm, bao phủ chiếc bàn vuôn cùng màu. Ở sát tường được kê một chiếc giường màu trắng . Phía đầu giường được trang trí bởi những thanh sắt màu xám, bắt ngang, đơn giản và khá bắt mắt. Cạnh đó là một giang cửa sổ nhỏ, bàn trang điểm màu trắng và một chiếc ghế cùng màu.


..

Ả một tay che miệng, tay kia quơ tan làn khói trước mặt mình. Khi màng khói bị xua đi thì ả lại một lần nữa đứng sững người.

Trước mặt ả là một cô gái, khuôn mặt và thân hình dù ả chỉ mới tiếp xúc nhưng không lẫn vào đâu được.. 

Là cô..cô gái đã qua đêm với ả đêm qua..Cô đang nằm bất động trên chiếc giường trắng được bao bọc bởi một làn khói mờ ảo, phủ quanh bởi những ngọn lửa nhấp nhô, nóng bỏng.

Ngọn lửa kia như cơn sóng trào, đã lan vào phòng 1313 trước khi ả đến!

Trước mặt ả là một người con gái nhỏ nhắn, chỉ còn mỗi áo ngực và chiếc quần trong trên người. Bộ đồ lót bằng ren trắng, vừa vặn, tinh tế nhấn nhá những ưu điểm trên thân thể cô. Những mảng da thịt trắng mịn màng, nhấp nhô, xuyên qua lớp màng ren mỏng càng làm cô thêm phần quyến rũ.. dịu dàng.

Cô nằm trên chiếc giường trắng xóa, suối tóc đen huyền phủ mênh mang..

..như nàng bạch tuyết giữa biển lửa..

Đôi hàng mi cong khép nhẹ, hệt như đang say sưa với một giấc mơ huyền hoặc..

..khác với sự hỗn loạn và khẩn khoảng của mọi thứ xung quanh, những đường nét trên khuôn mặt mảnh mai bình yên đến lạ. .

Cô gái ấy .. 

Cổ tay nhỏ nhắn bị giam giữ bởi chiếc còng sắt lạnh, siết vào thành giường không lối thoát. Chiếc còng tuy có thể che khuất những vết giằn co ở cổ tay cô, nhưng nó vô dụng trước những giọt máu đang từ từ nhỏ xuống, làm thành một vệt đỏ thẫm trên tấm drape giường không tì vết. Cổ tay cô đang rỉ máu, minh chứng cho sự vùng vẫy trong vô vọng trước khi cô ngất lịm đi..

Xuống dưới một chút..

..là thân thể chi chít những lằng roi rươm rướm máu, không trừ bất cứ bộ phận nào..

Người con gái ấy nằm bất động..

..một bên dây áo ngực đã bị ai đó thô bạo kéo xuống, buông hững hờ quá bờ vai.

Cô gái ấy thật đẹp..

..như một bức tranh bi thảm.. có lửa, có máu, có cả đau thương..

Một vẻ đẹp.. khiến người khác quặn lòng, đẹp đến xót xa..

...

23:05

Bọn người của Darknite đã tập hợp đông đủ, chỉ còn chờ mỗi ả.

-        Đại Vinh, chỗ này không tiện ở lâu, cảnh sát đến đông lắm rồi. Khi tình thế bớt căng thẳng bọn họ sẽ bắt đầu đem người về sở để lấy lời khai, phiền lắm đó. - Một người trong đám Darknite lên tiếng khi thấy Đại Vinh vẫn chưa ra lệnh cho anh em rời khỏi hiện trường.

Đại Vinh trầm tư một lát rồi trả lời.

-        Thôi được. Anh em hãy quay về hết đi. - Đại Vinh quay qua Tư Hói - Mày dẫn thêm một số anh em ở đây đợi Kiều. Không thấy người thì phải thấy xác. Rõ chưa?!

-        Dạ, em biết rồi Đại Vinh. - Tư Hói trả lời.

...

23:06

Giữa làn khói trắng ma mị, trong chiếc áo vest đen huyền, ả hiện diện anh hào như một thiên thần của bóng đêm, đối lập với mọi thứ xung quanh.

 Ả vội vàng đến bên cô, khẩn khoảng gọi tên cô.

Nhưng cô vẫn chìm trong một giấc mơ vô chừng, càng ngày thì càng sâu.

Thấy vậy, ả dáo giác nhìn xung quanh, cố gắng tìm một thứ gì đó trong phòng để giải cứu cô, nhưng điều đó thật khó khăn để thực hiện trong hoàng cảnh này. Căn phòng trọ vốn không có vật dụng gì sắt bén để ả có thể cắt chiếc còng, hay bẻ đôi thanh sắt ở đầu giường. Trong khi đó, cô vẫn nằm bất động, một tay vẫn bị chiếc còng sắt giam giữ.

Ả đưa tay lên tìm hơi thở của cô. Không rõ. Có lẽ hơi thở của cô yếu đến nỗi ả không cảm nhận được, hoặc..có lẽ cô không còn hơi thở nữa.

Lúc này đây, ả có quyền chọn lựa. Ả có thể bỏ cô lại và chạy thật nhanh ra khỏi đó để bảo tồn mạng sống của mình. Cô có là gì của ả đâu?! Chỉ qua là tình cờ gặp mặt 1-2 lần, đâu có lý do gì ả phải xá mạng vì cô. Chỉ việc ả chạy lên đây đã là vô lý rồi! ..Nếu cứ nấn ná ở lại, chắc chắn ả cũng sẽ chết..

Ả vốn là người thiên về lý trí và chưa bao giờ bị cảm xúc chi phối. Cho dù một người có lý trí bình thường, hoặc ngu dốt nhất cũng biết mình phải chạy thật nhanh trong hoàn cảnh này!

nhưng..lúc này đây..

..nhìn cô nhỏ bé như vậy.. cô ướt sũng như vậy..nhìn cô với những vết thương ruớm máu trên người..nhìn cô ..nhìn cô thì ả lại không đành!


Nếu vậy, ả phải nhanh tay! Ngọn lừa hừng hực, đã lang vào chiếc rèm trên cửa sổ, những bức tường trong phòng nhen nhúm lửa cũng bắt đầu suy yếu. Không cần suy nghĩ, ả vội cầm chiếc ghế gỗ ở bàn trang điểm lên, dùng hết sức đập vào thành giường. Mắt ả đanh lại. Hai tay cứ đập liên tiếp và những thanh sắt màu xám xịt, thứ duy nhất đang ngăn cản ả cứu cô ra khỏi chốn địa ngục này.

..

Ngọn lửa đã len vào bàn trang điểm, chỉ còn cách chiếc giường cô nằm vài bước chân. Mồ hôi ả túa ra như tắm. Hết nhìn ngọn lửa, lại nhìn cô.

-        AHHH!! - Ả tức giận hét lớn, tay vung chiếc ghế với hết sức bình sinh, đập mạnh vào thành giường. 

*BAMM!*

Chiếc ghế gỗ gãy ngang, thanh sắt ở thành giường cũng khúm núm thuần phục trước sức mạnh của ả. Nó bắt đầu co rúm lại, nứt nẻ!

Ả hì hục, nhanh chóng lấy chân đạp liên tiếp vào chỗ rạn nứt.

*RÁCKKKKK!!*

Một tiếng động giòn tan. Cuối cùng thì thành giường củng gãy đôi! Ả nhào đến, tháo phần còng dính vào thanh sắt ra. Cổ tay của cô tuy vẫn còn đeo một bên còng nhưng không còn bị giam giữ nữa. Ả vội cởi chiếc áo khoát bên ngoài của mình, phủ lên người cô, rồi bế cô vào lòng chạy ra khỏi căn phòng đầy lửa.

*BOOMMMMMMMM!!*

Một tiếng động lớn nổ ra. Phần bên phải của tầng 14 đã sập, đè bẹp toàn bộ phía bên phải của tầng 13.

Cũng may! nó xãy ra chỉ vài giây sau khi ả và cô vừa thoát khỏi phòng 1313, căn phòng mà bấy giờ chỉ còn lại một đóng đổ nát, hoang tàn.

Ả, chân vẫn chạy, tay vẫn ôm cô, nghe âm thanh thót tim đó thì chỉ vừa kịp xoay đầu nhìn những bức tường đổ sụp xuống. Mọi thứ bên phải của tầng 13 nay chính thức trở thành một mớ vỡ vụn. Khói từ lửa, khói bụi từ bê tong bể càng làm mọi thứ trở nên mịt mù, không khí nặng nề, dầy đặc hơn bao giờ hết. 

Trong chớp mắt, ả ôm cô chặt hơn, chạy thật nhanh đến cầu thang bộ ở phía bên trái. Hai bên hành lang là lửa và lửa, hơi nóng như muốn xé nát da thịt người ta.

*BOOOMMMM*

Ả ôm cô chạy đến đâu thì ngay tức khắc cánh tường đằng sau họ sụp đỗ.

*BOOMMMMMMMMM*

Lại thêm một chấn động nữa. Bức tường phía sau ả đã sập, lần này ả không may mắn như vậy. Bức tường đổ thẳng vào chân ả, khiến cả người ả vấp ngã, quỵ mạnh xuống sàn nhà. Tay ả không kiềm được đã làm rơi cô ra đất. Ả nằm sắp, nhăn mặt đau đớn vì đôi chân dài đã bị kẹt lại dưới mảng bê tông.

Thân thể của cô tuy văn ra, nhưng chỉ nằm cách ả một cái với tay.

Có lẽ, sự bất động của cô cũng là một ưu điểm, ít ra trong lúc này, cô sẽ không cảm nhận được những vết thương của thể xác.

...

23:10

Tư Hói giữ khoảng 10 anh em ở lại. Hắn ra lệnh cho bọn họ chia ra tìm tông tích của ả. Trước khi đi, hắn còn dặn bọn họ phải hành sự thật khôn ngoan. Quang trọng là đừng gây chú ý với phía cảnh sát. Nếu tìm được thì thông báo ngay và gặp nhau ở chiếc xe Lexus đậu bên đường, đối diện Sky High.

Không gặp không về!

...  

23:11 

Đội mật vụ vẫn còn kẹt lại ở thang máy, nhưng tình hình đã khả quan hơn. Cánh cửa thang máy cũng đã hé mở dần dần, sắp đủ lớn để cho mọi người thoát khỏi.

Cảnh viên và lính cứu hỏa đang hối hả giúp mọi người di tản một cách an toàn nhất, không chỉ những người ở Sky High mà còn nhưng nhà dân, chung cư, quán xá chung quanh. Theo dự đoán của nhà chuyên môn thì tòa nhà Sky High sắp không trụ được lâu nữa, nó sẽ sụp đỗ hoàn toàn!

...

23:12

Ả đau đớn nhăn mặt, người đã ướt đẫm mồ hôi. Tay, chân, và trán ả cũng bị thương, rướm máu vì những va chạm. Ả cố gắng nhấc mình ra khỏi tản bê tong nhưng vô dụng. Nó đang dè bẹp bắp đùi và phần chân dưới của ả.

*BOOOMMMMM*

Thêm một tiếng động xé trời. Thêm một bức tường đã sập.

Không lẽ, ả và cô sẽ bị chôn vùi trong đóng tro tàn này sao..?

Khói lửa mịt mù, thắng thế nên càng hung hãn hơn bao giờ hết. Chúng chỉ còn một khoảng cách rất gần, nhưng hơi nóng thì không buông tha cho một ai, vẫn giữ tợn, hung hăn như muốn nuốt chửng mọi thứ xung quanh. 

..Ả xoay đầu nhìn hoàng cảnh phía sau, rồi bất giác nhìn bức tường trên chân mình. Ả cảm thấy chân mình đang bắt đầu tê dại đi, toàn thân kiệt sức, nhưng điều đó không khiến ả chú tâm bằng người con gái đang nằm sống soài trước mắt. Trán cô lại có thêm một vết thương vì cú rớt xuống sàn nhà.


Nhìn cô, ả lại cảm thấy có lỗi, thấy nhói lòng. 

Có lẽ, cô và ả chỉ có thể đến đây thôi..

Ả nhăn mặt, cố gắng nhích người mình ra phía trước, dù mỗi di chuyển của ả lúc này khó khăn và đau đớn vô cùng.

 ...

23:14

Đại Vinh đang trên đường quay về Villa Hắc Tĩnh thì trầm ngâm, nói với Năm Sẹo, một đàn em lâu năm ở Darknite.

-        Mày có thấy lạ không? Tại sao trước không cháy, sau không cháy, đến lúc tao và Kiều bàn thảo xong với Vĩnh Long thì Sky High bị cháy?

-        Anh Vinh có phải quá đa nghi không, có thể đó chỉ là một sự trùng hợp ?

-        Hừm! Mày sai rồi. Trong giới giang hồ này, mọi việc điều có chủ tính!

-        Nếu có người dám ra tay đốt Sky High, hẳn hắn ta gan to bằng trời. Ai lại dám động chạm cả Darknite và Hitman cùng một lúc chứ?? - Năm Sẹo thắc mắc.

-       Hoặc nó làmộtngườirấtngungốc. Điều tra cho tao, ai đứng đằng sau vụ cháy này! - mắt Đại Vinh đanh lại.

-        Dạ

...

23:15

Sau một lúc cố gắng..

..cuối cùng, ả cũng đến được gần cô hơn. Ả khẽ nắm lấy bàn tay của cô. Bàn tay nhỏ nhắn của người con gái ấy đã bắt đầu lạnh, ả mong cho cô chút hơi ấm..nếu cả hai phải ra đi như vậy, ít ra, cô sẽ không phải cô đơn.

..

Không biết có  phải là ảo giác không, nhưng ả cảm giác được một cái siết tay, rất khẽ. 

Ả ngạc nhiên nhìn cô, người con gái vẫn nằm bất động. Không thể nào là ảo giác được, cái siết tay dù rất nhẹ nhàng nhưng nó là thật.

Cô.. cô vẫn còn sống!?

*BOOOMMMMMM*

Thêm một bức tường đã bị sập. Lần này tiếng động ở sát bên. Những mãnh vụng của bê tong, lớn nhỏ, văn tung tóe khắp nơi!

Ả giựt mình xoay đầu nhìn lại. Rồi lại nhìn cô..nhìn cô.. ả không cam lòng! Không được! Vì cô, vì ả, ả không cho phép bản thân mình buông xuôi!

Nghĩ vậy, ả cũng siết tay cô, thay cho một lời an ủi, thay cho một câu trả lời. Cái nắm tay của ả vẫn như từ trước đến giờ, vẫn kiên định, vẫn dịu dàng.

..

23:16

Đội mật vụ đã thành công thoát ra ngoài gần hết, chỉ còn chừa một người vẫn kẹt lại..Bé Bự. Em ấy không tài nào nép mình như mọi người để xuyên qua khe hở mà đội cứu hỏa đã cất công kéo ra.

-        Bự ơi, cố lên!!!! - Gà Con và Đầu To nắm lấy tay Bé Bự, ra sức kéo. 

Vô dụng. Bụng ẻm bự quá không qua nổi khe cửa.

-        Áaaaa, đau đau tui ! - Bé Bự la oai oái, cánh tay mũm mĩm bị kéo ra hết cỡ. Phải chi kéo chân cũng đỡ, thân hình em sẽ cân đối hơn.

-        Trời ơi! Tui đã nói bà diet đi mà không nghe! -  Đầu To nhăn mặt, trách móc.

-        Hiu hiu hiu, Tui biết lỗi của tui rùi. Tui hứa, tui thề, tui sẽ không tham ăn nữaa. Đừng bỏ tui ở lại! Tui chưa lấy chồng mà, tui chưa muốn chết! - Bé Bự khóc òa, cũng tội nghiệp ghia. 

-        Gì?? thật không? - Đầu To tròn mắt, hỏi.

-        Thiệt..! - Em hứa.

-         Dự là tối nay khu này sẽ được ăn món heo quay! - Gà con nói để giảm bớt áp lực, tay vẫn kéo.

-        Đâu? - Bé Bự ngừng khóc, hai mắt tí hí sáng rỡ.

Cũng đói chớ, nãy giờ kẹt trong đây em đã kịp ăn uống bồi bổ gì đâu. :( 

-        Trời, là bà đó!!! 

*BOOOOOOM*

Tiếng sụp đổ bên trên khiến cả ba hết hồn. Bự run rẫy.

-       Chúa ơi! Con biết rồi! con hứa sau vụ này con sẽ giảm cân! - Bự tỉnh ngộ, năng nỉ đấng tối cao cho em thêm một cơ hội làm lại cuộc đời. 

...

23:16


Ả nhanh chóng lấy lại tinh thần, xoay mình nhìn chung quanh. Một ý nghĩ lóe lên trong đầu. Cái gì quá lớn, không di chuyển được thì có thể làm nhỏ lại kia mà! Ả nhanh tay bắt lấy một tản bê tong vừa sức, như một cục đá cỡ bự vừa văn ra khi bức tường phía sau sụp đỗ. Nắm giữ lấy nó bằng hai tay. Ả xoay mình, đập liên hồi vào mảng bê tông đang đè lên chân mình. Mỗi cái đập của ả khiến đôi chân cảm thấy đau buốt vô cùng, nhưng ả vẫn không màng mà tiếp tục lấy tay phả vào mảng bê tông.

-        AHHHHHHH!

Một tiếng động lớn vang lên. Ả nhếch miệng cười, mừng rỡ. Miếng bê tông cuối cùng cũng bể ra thành từng mảnh nhỏ. Ả không màng đến bàn tay đang chảy máu, nhanh nhẩu quăn những miếng bê tông trên chân mình qua một bên. 

Khi đã hoàng toàn tự do, à lết người, đến bên cô. Lần này, ả bỏ cô lên vai mình, nghiến răng nhấc bổng, và nhanh chân lê đến cầu thang bộ ở cuối con đường.

Con đường rất ngắn nhưng dài vô tận vì sự di chuyển của ả đã không còn được nhanh nhẹn như lúc đầu.

Hình như ông trời cũng không nỡ, cuối cùng, ả cũng đã đến được cầu thang bộ.

*BOOOOOOOOOM*

Bức tường sụp đổ ngay nơi ả và cô vừa nằm.

Ả không còn quay đầu lại, chỉ cố nghiến răng, chân lê thật nhanh xuốn những bật thang bất tận. Mỗi bước đi khiến ả đau đớn vô cùng, lại cộng thêm sức nặng của cô trên vai càng làm mọi việc muôn phần trắc trở. Ả mím môi, mồ hôi đã thấm ướt áo, ả kiệt sức. Dù vậy, nhưng ả sẽ không bao giờ bỏ cô lại. Ả chỉ cần biết như vậy là đủ và cứ thế cấm đầu chạy xuống.

...

23:16

Liam đã thoát ra ngoài. Anh như con thú hoang vừa được xổng chuồng, phụt ra khỏi cửa thang máy, và tìm cách đi ngược dòng người để tìm Thanh Hà. Anh biết rõ cô đang ở đâu!

-        Sếp! Không được! Theo báo cáo thì tầng 13 đã sập toàn bộ rồi! Bây giờ Sếp có lên thì cũng đã muộn! - Trí khẩn khoảng kéo Liam lại. Tép và Trung cũng đến giúp một tay, nắm giữ lấy Liam.

-        Buông ra! Buông ra! Ai cho các anh ngăn cản cấp trên hả! - Liam mất bình tĩnh, vùng vẫy, muốn thoát khỏi vòng tay của thuộc hạ của mình. Chuẩn bị dùng võ.

-        Sếp!! tòa nhà sắp sập rồi!!! chúng ta phải rời khỏi đây ngay lập tức! - Tép nói lớn.

-        Đem anh ta ra khỏi đây mau! - Ông Chánh,  từ lúc nào đã xuất hiện và ra lệnh thêm người đến để kéo Liam ra khỏi đó.

-        Thầy ơi!! Thanh Hà có chuyện rồi! Tôi biết rõ cô ấy đang bị kẹt ở đâu! Anten định vị trên áo của Thanh Hà đang ở đây! Tôi chỉ cần lên đó là được! Thầy, tôi xin...!!!- Anh vội vàng lớn tiếng, vùng vãy khi bị khéo đi, hai mắt anh đỏ ngàu. Tay vẫn cầm chiếc máy định vị và earphone.

...

23:17

Những tiếng động kinh hoàng và liên hồi đang nổ ra. Bé Bự vẫn còn kẹt trong thang máy. À không, mà là kẹt giữa khe hở, muốn ra cũng không được, vào trở lại cũng không còn cách nào. Hai người lính cứu hỏa đứng hai bên, kéo hai cánh cửa. Gà con và Đầu To đứng đằng trước, kéo tay em.

-        Tòa nhà sắp sụp rồi! - Một cảnh viên hét lớn.

Bé Bự mệt quá, mồ hôi túa ra, thở hì hục.

-        Thui! Đừng kéo tui nữa! Mấy người chạy đi..qua tiệm Quickly kế bên mua cho tui ly trà sữa khoai môn..Tui nguyện chết ở đây! hiu hiu - Bé Bự than khóc, muốn buông xui. Nhưng trước khi chết vẫn muốn được làm một con ma no. :( - ờ.... - Bự chưa kịp nói hết câu. 

-        Sao? Suy nghĩ lại rồi hả? - Đầu To hỏi, tay vẫn kéo. Anh biết Bé Bự chỉ là nhất thời muốn bỏ cuộc. 

-        Không, ý tui là sẵn tiện ..mua luôn hai cái bánh bơ nhân chà bông nha.. Dặn order cho Baby Bự là người ta biết rùi! - Bự khóc nức nở, nghĩ đến việc đây là lần cuối nàng sẽ được ăn bánh ngọt và uống trà sữa thì không khỏi đau lòng. 

-        Chúng tôi sẽ không bỏ bà lại đâu! - Gà Con kiên quyết, kéo tay Bự mạnh hơn, làm em lại la lên vì đau.

-        Không được rồi. Cứ như vậy cũng không phải cách. Giờ tôi đếm 1-2-3 thì mọi người cùng ra sức kéo cùng một lượt nha - Đầu To nhễ nhãi mồ hôi, hổn hểnh nói.

-        Ok!

Bé Bự mặt mày xanh lè, vì mệt, vì thiếu oxy, cái bụng lại bị ép lại nãy giờ nên khó chịu, khó thở vô cùng.

-        Rồi, chuận bị nhá! MỘT - HAI - BAAAAAAAAAAAA !!!!  - Mọi người ra sức kéo.

-        Áaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa!!!

*BOOOOOMMMMM!*

..Sụp đổ.

Nhưng lần này không phải là tường đổ, mà là Bự đổ. Em đã thoát thân nhưng xĩu tại chỗ, nằm đè sụp vào hai người trước mặt, Gà Con và Đầu To, khiến hai người kia trợn trắng, xĩu luôn.

...

23:20

Ả, một bóng đen huyền, vẫn ôm một mảnh trắng nhỏ..

Ả, không phải thiên thần, cũng không thể đưa cô về thiên đường..

..nhưng ả đã tự cho mình một sứ mệnh, cứu cô ra khỏi chốn địa ngục này..!

...

23:25

Đài Saigon News:

"Tối nay một vụ cháy kinh hoàng đã xãy ra ở khách sạn Sky High, tọa lạc tại giữa Phường 13, thành phố Saigon. Tòa nhà 14 tầng đã bóc cháy vào khoảng 22 giờ. Và cách đây 5 phút, tòa Sky High đã sụp đổ hoàng toàn. Lý do bốc cháy vẫn chưa được rõ nguyên nhân. Nhưng rất may mắn là tất cả những cảnh viên đã được cứu và thoát hiểm. Những người dân xung quanh cũng đã được di tản đi nơi khác trước khi tòa nhà sụp. Nhưng số người bị thương và tử vong hiện giờ vẫn chưa kiểm soát được. Xin quý vị tiếp tục theo dõi, chúng tôi sẽ cập nhật thông tin trong thời gian sớm nhất."


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui