Mật Vụ Mỹ Nhân Kế

...

-    Đội hai còn đó không! sao không trả lời? Tép đã xuất phát chưa? - Giọng Liam bắt đầu hơi lo lắng.

-    Dạ..rồi - Đầu To nuốt khan

-    Thanh Hà đâu?! Tại sao lại là anh?  - Liam bắt đầu mất bình tĩnh.

-    Em đây.- Giọng Thanh Hà nhỏ, vừa đủ nghe qua phone.

Tính hiệu được phát ra từ máy nghe của Tép. Vừa lúc đó Liam thấy bóng dáng cô bước vào khách sạn. Dù chỉ thoáng qua, nhưng khó có gì có thể qua mắt một thanh tra cao cấp như anh. Không thể tin vào mắt mình:

-    Đinh Thanh Hà, em làm cái gì vậy?!! Hãy quay về ngay! Đây là mệnh lệnh! - Liam lớn tiếng trong máy. Mọi người xung quanh nhìn anh với vẻ bất ngờ, vì trước giờ anh nổi tiếng là điềm tĩnh, khó có gì có thể kiến anh lây động.

-    Em là người nghĩ ra dự kiến này. Hãy tin em. - Thanh Hà nói dứt khoát, rồi bước vào sảnh khách sạn.

Liam không nói nữa, anh biết, bây giờ đã quá muộn. Những hành động nông nỗi kể từ giờ phút này có thể gây bất lợi cho Thanh Hà và Bảo Đẹp.

-    Mọi người hãy nghe kỹ đây. Tất cả mọi việc được giữ như cũ. Hãy cẩn thận, tôi không cho phép một manh động nào nữa!- Liam lấy lại điềm tĩnh, anh nói.



Thanh Hà bước lại bàn tiếp tân, với dáng vẻ lả lơi hết sức có thể. Dù hết sức của cô thì vẫn không được lả lơi cho lắm..nhưng cũng tạm chấp nhận.

-    Chào anh. - Cô cười với hai người đàn ông, đầu tóc nhượm vàng hoe, ở quày tiếp tân.

Nhìn cô từ đầu đến chân, hình như là đã hiểu, nhưng muốn hỏi lại cho chắc.

-    Cô cần gì?

Cô khá lanh lẹ, đánh vào vai một tên, đùa cợt, rồi cười:

-    Cần tiền, hihi

-    Anh Bang giới thiệu phải không? Sao giờ này mới tới! - một tên hơi bức xúc, vừa cằn nhằn vừa dẫn cô vào trong phòng trang điểm.

-    Xin lỗi nha, tại em không quen đường. - cô làm bộ nũng nịu.

...

Thanh Hà được dẫn vào một căn phòng khá tối với nhiều bàn trang điểm. Cỡ hơn 30 cô gái đang lây hoay chỉnh chu lại nhan sắc. Một số cố gắng dậm thêm son phấn lên trên những tần lớp vốn đã quá dầy.

Làm việc ở Sky High thì các nàng sẽ được bảo kê bởi Hitman, một số làm gái bao thường trực, một số cao cấp hơn chỉ đến khi được gọi. Tiền phân chia cũng vì vậy mà khác nhau. Thanh Hà là trường hợp thứ hai. Đó cũng là lý do khách hàng ưa chuộn Sky High, vì họ luôn có những khuôn mặt mới mẻ, tươi mát.

Thanh Hà thấy người ta làm gì thì làm nấy. Vừa dậm lại makeup, vừa rảo mắt quan sát tình hình bằng kính trang điểm. Tìm cơ hội thích hợp để làm quen, thăm dò tin tức.

Còn khoảng một tiếng nữa Sky High mới chính thức mở cửa đón khách, từ giờ đến lúc đó Thanh Hà phải tìm cách dò hỏi con đường bọn họ dùng để tẩu thoát khi bị cảnh sát bao quanh là đâu. Xong nhiệm vụ, Bảo Đẹp sẽ vào để bao cô hết đêm nay.

Đang suy nghĩ thì một cô gái đến khều vai Thanh Hà, tay cầm điếu thuốc chưa mồi.

-     Có lửa không?

-    ..Ờ, có. - Thanh Hà cũng nhanh chống hiểu ra. Lục trong chiếc túi chuẩn bị sẵn cho Tép, cô moi ra một chiếc hộp quẹt, chìa ra cho cô gái.

-    Gà mới ở dưới lên hả? - Cô gái hỏi trong khi ngặm điếu thuốc trên môi, tay bật quẹt.

-    Ừ. Mới lên. - Thanh Hà cũng cố gắng tỏ vẻ sành đời, nhưng thật ra cô cũng không rõ “ở dưới” là ở đâu. - Bồ tên gì?

-    Thích thì có thể gọi là Cindy, không thì Cici, tùy.- Cindy hất mặt, ra vẻ hỏi cô. Hít một hơi thuốc.

Không hiểu sao cô lại thật thà:

-    Tôi là Hà.

Cindy cười. Cốt vì cái dáng vẻ hơi ngố, sau là vì cái tên khá “quê” của Thanh Hà. Vì khi vào đây, ai cũng chọn cho mình một cái tên thật kiêu kì, đặc biệt, khác với người khác, để tránh nhầm lẫn và cho khách nhớ đến mình. Còn cô chỉ là Hà.

Chưa kịp nói gì thêm thì tên tóc vàng ban nãy đã vào phòng. Hô hào cho các cô đi tiếp khách..

..Ủa, sao sớm vậy? một vài cô gái thắc mắc. Thanh Hà cũng hơi bất ngờ vì cô chưa kịp thăm dò gì cả.

-   Ra tiếp khách đi! Là người của Darknite, ráng chiều chuộn, đừng làm gì mất lòng họ nha mấy bà! -  Mặt tóc vàng nhăn nhó, sợ sệt.

Hắn sợ cũng phải thôi, cả Vĩnh Long và Tiểu Long, đàn anh của Hitman điều đi vắng. Họ chủ quang nên chỉ để 1/2 anh em lại bảo vệ Sky High. Vĩnh Long biết người quảng lý Phường 13 của Darknite là Kỳ Du, một kẻ hữu dũng vô mưu. Có hành động gì Kỳ Du sẽ làm rần rần, chưa kịp tấn công thì quân địch đã có thời gian phòng thủ, nên không cần phải quá bận tâm.

Một số cô gái nhíu mày nhìn nhau, nhìn sắc mặt họ cũng lo lắng không kém gì tên tóc vàng.

Darknite và Hitman muôn đời đối lập. Vậy nên trong đám gái không ai muốn đi tiếp Darknite. Thứ nhất, bọn họ nổi tiếng lạnh lùng và nguy hiểm. Quan trọng hơn, nếu hai bên xung đột, các nàng có thể sẽ là vật thế chết. Nhưng đã vấn thân vào cái nghề này thì không thể làm chủ được bản thân, nếu lì lợm không đi, có lẽ các nàng sẽ sống không bằng chết. Vậy nên thôi kệ, cứ nhắm mắt làm liều, tới đâu thì tới.

Thanh Hà cũng nhíu mày suy nghĩ, nhưng khác với các cô gái kia, trong đầu cô đang tính toán chuyện khác. Người của Darknite sao? Cô lẩm nhẩm.


...

Tên tóc vàng còn lại nhanh tay gọi cho Vĩnh Long trình bầy sự việc. Giọng hắn hối hả:

-        Anh Vĩnh Long! người của Darknite đến rồi. Họ nói muốn gặp anh!

Khác với tóc vàng, Vĩnh Long khinh khỉnh, cười nhạo:

-       Thằng Kỳ Du chứ gì? Hôm nay lại dám mò vào đến tận nơi à? Tao là gì mà nói muốn gặp là gặp?! Mặc kệ chúng nó! Cứ để chúng nó chờ như chó chực xương đi!

-        Dạ...mà không..!

*Tít tít tít*

Tóc vàng chưa kịp nói hết lời thì đầu day bên kia đã tắt máy. Nó định nói với Vĩnh Long..lần này đến không chỉ có Kỳ Du..

..

Thanh Hà thấy tình thế thay đổi thì kiếm cớ vào RR. Trong earphone, giọng Liam khá bình tĩnh dù tình hình không được diễn ra theo kế hoạch. Anh nhấn mạnh từng chữ cho cô rõ.

-        Thanh Hà, Bảo Đẹp không thể vào trong vì nguyên khách sạn đã được Darknite bao lại. Bây giờ chỉ còn em thôi nên hành động đã được thay đổi. Bây giờ chỉ cần một người trong số họ đưa tiền giao dịch thì đội sẽ lập tức ập ổ. Chúng tôi đã định vị được chỗ em đang ở, trong vòng 3’ chúng tôi có thể vào cứu em ra nếu cần. 

Hôm nay đúng là dịp may có một không hai! Nếu cô có thể hốt trọn ổ thì vừa buộc được người của Hitman tội bán dâm, vừa bắt được người của Darknite tội mua dâm. Đúng là nhất tiễn song tiêu!

-        Yes Sir. 

Thanh Hà nói nhỏ, nhìn mình trong gương, rồi cũng bước ra ngoài. Cô nhanh chóng hòa mình vào nhóm gái đang đứng lố nhố ngoài hành lang.

Tên tóc vàng lùa những cô gái đẹp nhất, trong đó có Thanh Hà, vào trong một căn phòng VIP.

Đó là một căn phòng rộng, sang trọng và mờ ảo. Nó có một bộ salon lớn hình nửa vần trăng, bao quanh một cái bàn đầy ấp rượu và trái cây. Trong đó có khoảng 20 người khách, đậm một màu đen.

Tên tóc vàng khúm núm:

-    Dạ, anh Kỳ Du, anh Vĩnh Long không thể đến được. Hẹn anh lần sau. Hôm nay có nhiều em mới đến mời anh ở lại chơi cho vui vẻ!

Bình thường có lẽ Kỳ Du đã nổi trận lôi đình, nhưng hôm nay vì có Kiều nên hành xử của hắn cũng thay đổi. Kỳ Du chẳng tốt lành gì mà đem Kiều đi theo trong lúc bàn thảo với Vĩnh Long, nhưng đây là ý của Đại Vinh nên hắn đành nghe lời. Trước giờ Phường 13 là do một mình Kỳ Du quản lý, nay lại có thêm Kiều nên hắn hậm hực lắm, hình như Đại Vinh đã mất lòng tin với hắn.

Kỳ Du đã cố tình đến Sky High mà không bao trước, Vĩnh Long không có ở đây thì càng tốt, nếu lỡ bàn thảo xong không lẽ hắn phải chia công cán với Kiều sao, vô lý! Với lại, tính háo sắc của hắn đã che lấp đi tất cả. Đám gái này nhìn ngon lành quá trời, muốn gì sau đêm nay hãy tính! Kỳ Du đắc chí, nghĩ thầm.

Hắn nhìn qua Kiều. Sắc mặt ả không chút cảm xúc. Ả đã đi mà lại về tay không, đây là lần đầu. Thấy vậy hắn càng khoái.

-        Hahaha. thôi được, hôm nay tao vui nên bỏ qua. Mấy em ngồi xuốn đi. - Kỳ Du vẫy tay kêu đám gái ngồi xuốn.

-        Mấy anh chơi cho thỏa thích nha! - Tóc vàng nói rồi để vô số chìa khóa phòng trọ lên bàn. Nó đã đặc phòng sẵn, nếu ai có nhu cầu đi tăng hai thì có thể “làm việc” ngay tại khách sạn này. Tên tóc vàng này tuy không được bình tĩnh nhưng cũng khá khôn ngoan. Không có Vĩnh Long ở đây, ai biết được bọn người này sẽ làm gì, thà làm vui lòng họ thì may ra còn mạng mà thấy bình minh.

Thanh Hà đang phân vân không biết phải tiếp tên nào thì bị một cánh tay mạnh bạo kéo lại. Là hắn, Kỳ Du.  

-    Em lại đây với anh. - Hắn kéo tay cô , đẩy cô ngồi xuốn bên cạnh mình. - Em tên gì?

Thanh Hà hơi bất ngờ, nhưng chỉ trong giây lát cô đã thích ứng.

-    Dạ, chào anh. Em là Hà. - cô cười, một nụ cười thoát ra một vẻ đẹp hồn nhiên, dù mặt mày có bôi bao nhiêu phấn son đi nữa.

-    Đúng là gái Sky High có khác anh Du hả, dễ thương dễ sợ! - một tên mắt Hí, tựa Ba Hí lên tiếng. Một tay hắn ôm một cô, tay kia cầm ly rượu.

-     Kiều Ca, uống với em một ly đi - cô gái bên tay phải nép vào lòng ả, nũng nịu. Cô bên tay trái thì hôn nhẹ vào má ả, cũng đẩy đưa - đi đi Ca..

Ả nhếch mép, chiều ý các nàng.

Kiều Ca? là ả ư? Cô nghĩ rồi lén ngước nhìn.

Không sai, chính là ả.

Ở ngoài cái ả xấu xa đó còn thu hút hơn cả trong hình, tuy cặp kiếng mát đã che mất một phần khuôn mặt. Ả đặc biệt phong trần khi khoát lên mình chiếc skinny jean màu đen cùng với đôi giầy oxford, và áo sơ mi cũng cùng màu.

Nhìn thoáng đã thấy ghét rồi, đúng là tướng trộm cướp. Đang chửi thầm ả trong đầu thì tiếng của Kỳ Du đánh thức cô.

-     Hà à? hahah - Kỳ Du đắc chí, đưa cho cô ly rượu. - Cạn ly đi em.

-    Dạ.. - Cô cười rồi chỉ đưa ly rượu lên nhấm môi.

Nhưng không thể qua mặt hắn:

-    Em đừng sợ, em uống một ly, anh uống 10 ly. Chịu không?

Cô hơi chần chừ, giả lả:

-    Em uống làm sao lại anh Du.. - nhưng khi nhìn thấy đôi mắt hắn đanh lại, đầy sát khi thì cô cũng cạn ly, xong cười nói - nhưng em sẽ làm tất cả cho anh được vui…


Tiếng vô tay khen thưởng của cả bọn khi ly rượu của cô được cạn khiến không khí thêm náo nhiệt.

Cô không để ý, chỉ có một người không vỗ.

Kỳ Du giữ đúng lời hứa, hễ cô uống 1 thì hắn uống gấp mười. Dù vậy, khi cô bắt đầu cảm thấy loạng choạng thì hắn vẫn còn khá tỉnh táo.

Sau nhiều ly rượu thì hắn bắt đầu “làm việc”. Hắn luồng tay vào váy cô. Thanh Hà giật mình, nhưng cố không cho mình tỏ ra hoảng hốt, cô nhẹ nhàn cầm tay hắn lại:

-    Anh hư quá, hay mình lên phòng nha!

Hắn vẫn không chịu buông tha, một tay giữ lấy cô, tay kia lại sờ soạn. Thanh Hà bắt đầu cảm thấy vừa tức, vừa hơi sợ. Dù là một thanh tra, nhưng trong mỗi người con gái điều có một nỗi sợ giống nhau, sợ bị xâm phạm.

Thanh Hà giữ cánh tay hắn lại, lần này chặc hơn, dù miệng vẫn cười:

-    Đừng anh…

Hắn không nói gì, vung tay sán cho cô hai bạt tai nhanh như chớp, khiến cô ngã quỵ xuống đất, máu ứa ra khóe miệng.

-    Anh Du, cô ấy mới đến không biết chuyện, anh bớt giận  - tiếng của Cindy ngọt ngào, nói giúp cô.

Đầu óc cô quay cuồng, một phần vì rượu, một phần vì cú đánh rất mạnh từ hắn. Tình hình bấy giờ không đời nào hắn chịu lên phòng, trả tiền dao dịch, để cô có bằng chứng mà ập ổ. Có lẽ cô phải dừng lại.

-    Thanh Hà! Em có sao không?? - Tiếng Liam lo lắng trong earphone, dù anh biết cô không thể trả lời.

Kỳ Du không để ý đến những gì Cindy nói, một khi hắn nổi giận thì khó mà kiềm chế được. Hắn định đánh Thanh Hà tiếp, trong chớp nhoán, có một bàn tay bắt cánh tay hắn lại. Bàn tay còn lại của người đó kéo cô lên. Vừa kiên định, lại dịu dàng.

Là ả.

Ả đã đứng dậy từ lúc nào, một tay giữ cánh tay Kỳ Du, tay kia nắm cổ tay Thanh Hà. Mặt ả sắc lạnh, nhìn hắn. Hình như âm khí trong người ả là thứ duy nhất có thể trấn áp hỏa tâm của Kỳ Du.

Hắn ngây ngốc nhìn ả, hơi bất ngờ.

Ả buông cánh tay hắn ra, để lộ 5 dấu tay đỏ thẫm, in hằn lên làn da đen xì của hắn.

An nhiên, ả kéo cô ra khỏi căn phòng u ám.

Căn phòng nhộn nhịp ban nãy nay thinh lặng đến nín thở..

Mọi người trố mắt nhìn về phiá cánh cửa. Nơi hai người vừa rời khỏi.

-    Kiều..kiều Ca làm cái trò gì vậy? Con bé đó là người của anh Kỳ Du mà - Năm Sẹo ấp úng khi thấy sắc mặt của Kỳ Du.

Kỳ Du bây giờ mới hoàn hồn, khuôn mặt chuyển thành màu đỏ hực, hắn thở dốc toan đứng lên thì bị Ba Hí vịnh lại, kề vào tai hắn, nói nhỏ:

-        Bình tĩnh đi đại ca, Đại Vinh biết được sẽ không hay đâu.

Kỳ Du giận lắm, nhưng Ba Hí nói đúng, đây không phải địa bàn của Darknite, ở chỗ này còn có người của Hitman. Nếu đánh nhau vì một con điếm thì hắn còn mặt mũi nào mà nhìn anh em trong giới giang hồ. Chuyện đó chắc chắn sẽ đến tai Đại Vinh. Người trong một băng nhóm vì dành gái mà đổ máu, làm trò cười cho thiên hạ, lúc đó Đại Vinh chắc hẳn sẽ điên tiết lên.

Trong mắt Đại Vinh bây giờ Kỳ Du chỉ còn là một hạt đậu, nếu gây thêm sai lầm có lẽ sẽ teo lại thành hạt tiêu, hay biến mất như không khí cũng không biết chừng. Từ giờ, hắn phải xử sự khôn ngoan hơn. Kỳ Du trấn tĩnh, nghĩ thông suốt rồi giữ yên vị.

-        Thôi, chuyện nhỏ. Chơi tiếp đi tụi bây! - hắn ra lệnh cho đàn em.

Mọi người thở phào quay lại cuộc vui.

Đợi không ai để ý thì Kỳ Du đưa tay, sờ 5 lằn mà ả đã để lại trên cánh tay của hắn. Đau thật, không ngờ sức ả lại mạnh đến vậy, lời đồn quả không sai.. ả thật là một bài toán không có đáp số.

-     Thanh Hà! Thanh Hà! em ổn không? Còn tiếp được thì hãy ho một tiếng ra hiệu, nếu không trong 1’ bọn anh sẽ vào. - Liam nói nhanh qua earphone.

Thanh Hà nghe vậy liền ho khan mấy tiếng, ra hiệu.



Tay ả vẫn đan vào tay cô.

Đó là lúc an toàn nhất để cô có thể rút lui vì không còn ai vây quanh, nhưng cô vẫn ngoan ngoãn cho ả dẫn dắt, có lẽ vì men rượu đã thấm, hay vì cú đánh quá mạnh chăng? Chắc là vậy, không lẽ nào một thanh tra có đầy kinh nghiệm như cô lại thụ động trước một tên tội phạm tình nghi như ả.  

Ả dắt cô lên phòng đã được đặc sẵn.  Căn phòng VIP sang trọng, đầy đủ tiện nghi. Đặc biệt có một quày rượu khá lớn.

Mở đèn. Ả quăn chìa khóa và  kiếng mát lên bàn.

Không thèm nhìn cô lấy một cái, ả bắt đầu đưa tay cởi cút áo trên chiếc áo sơ mi đang mặc.

Có lẽ sau cuộc va chạm với Kỳ Du thì Thanh Hà vẫn chưa hoàn hồn. Ả muốn làm gì cô đây? Đúng là cô mất hồn thật rồi. Dắt cô lên phòng khách sạn thì còn làm chuyện gì khác chứ? Vậy mà mới chỉ một vài phút trước cô còn âm thầm cảm kích trước hành động của ả ta.

Ả quay lại nhìn thẳng vào đôi mắt hoang mang của cô, thản nhiên nói:


-    Tôi trước hay em trước ?- ả gọn lỏn.

-    .h..ả..? - cô há hóc. 

Ả nhìn cô, nhướng mắt hỏi.

-    ..Hay em muốn tắm chung?

-    Khôn..không, chị đi trước đi. - cô lại một phen hết hồn, nói nhanh.

Cô chưa kịp nói xong thì ả đã cởi bung chiếc áo, quăn xuốn đất, để lộ tấm lưng trần dù hơi gầy nhưng thật quyến rũ.

Cái ả này thật là tùy tiện! Cô thoáng quên mất rằng với thân phận một cô gái bao thì thấy người khác khỏa thân là một chuyện rất bình thường.

Cô đỏ mặt, quay nhanh đi hướng khác.

Hành động đó của cô khiến ả mỉm cười, rồi lững thững vào phòng tắm.

Nghe tiếng bật nước từ phía trong, Thanh Hà thì thầm vào earphone, mắt vẫn hướng về phía phòng tắm:

-    Con tôm đã đi vào bẫy. Sắp có thể ập ổ.

-   Em nghe kỹ, chỉ cần hắn đưa tiền giao dịch là đủ chứng cớ. Mỗi 10’ phút em hãy ho khan một tiếng nếu em còn chóng cự được. Do you understand?

-    Yes sir. - Thanh Hà nói nhỏ.

Không ngờ trong mật vụ đầu tiên Thanh Hà đã có cơ hội tiếp xúc với tên tội phạm lừng danh nhất nhì Saigon. Không biết đó là may mắn, hay xui rủi đây..

Không rõ may mắn hay xui xẻo, nhưng chắc chắn phải là định mệnh.

22:40

Cánh cửa chợt mở, ả trong chiếc áo tắm màu trắng, an nhiên bước ra, mang theo mình một làn khói mờ của hơi nước.  

Ả  đi lại phía quày bar, với một hành động vô cùng điệu nghệ, khui một chai rượu đỏ. Ả rót lưng ly rồi ngồi tựa mình vào đầu giường, chân gát lên nhau, vừa nhâm nhi vừa đọc báo.

Thanh Hà như nàng dâu trong đêm động phòng, rón rén vào phòng tắm.

Làn nước ấm lan tỏa khắp cơ thể ngọt ngào. Cô nhắm mắt, cố gắng giữ cho mình sự bình tĩnh.

Thật ra nhiệm vụ này là một trải nghiệm mới đối với cô, nên sai sót là điều khó tránh. Cô được thăng chức thanh tra vì đầu óc nhanh nhẹn, thông minh, cốt yếu được tỏa sáng nhầm vào các cuộc tấn công chính diện. Tuy có vài lần làm undercover nhưng chưa từng vào vai trò gái bao giờ. Do đó, nhiệm vụ gián điệp lần này khiến cô hơi bỡ ngỡ, dù rằng cô không thiếu kinh nghiệm.

Đang miên man suy ngẫm thì một ý nghĩ khiến cô khựng lại. Còn cái ả đang ngồi ngoài kia thì sao? Trước mật vụ này, cô đã quyết tâm phải buộc tội được ả, lần này cả ông trời cũng cho cô cơ hội. Nhưng..dù gì ả đã giúp cô thoát khỏi tên Kỳ Du, nay cô lại dùng mỹ nhân kế với ả, như vậy ?.. Không! cô là cảnh sát. Trong cô chỉ được tồn tại hai màu trằng và đen, nếu ả phạm pháp thì cô phải bắt giữ ả. Còn món nợ đó cô sẽ có cách trả sau. Có lẽ ả giúp cô thoát khỏi Kỳ Du cốt ý để phục vụ riêng cho ả, vậy thì ả cũng xấu xa giống như hắn thôi!

Lần đầu tiên Thanh Hà lại phải đấu tranh tư tưởng vì một tên tội phạm.

Sau khi suy nghĩ thông suốt, Thanh Hà mặc chiếc áo tắm vào người. Nhìn mình trong gương, cô bây giờ trong cũng hấp dẫn lắm chứ! Không sắc xảo như khi bước vào khách sạn, nhưng  phóng khoáng với bộ áo tắm khoát hờ, và vô cùng mời gọi với những gợn tóc còn ươn ướt. Chưa kể mùi  hương của hoa anh đào được tỏa ra thoang thoảng từ lan da trắng nõn nà. Cô đưa tay nới cổ áo rộng ra, để lộ đốt xương đòn gợi cảm.

Phạm Thanh Hằng, lần này chị chết chắc rồi, rôi nhất định sẽ bắt được chị! - Cô nghĩ thầm.

Hít một hơi thật sâu, Thanh Hà bước ra ngoài.

23:10

Cô ho khan một tiếng như đã cam kết với Liam, cho anh biết rằng cô vẫn ổn.

Cô tiến đến bên ả, đặc cái túi lên chiếc bàn nằm sát giường để đồng nghiệp có thể dễ dàng theo dõi mọi diễn biến.

Nhìn qua, ả bấy giờ đã nhắm mắt, nằm gọn trên giường. Chết rồi, ả ngủ rồi sao? Biết vậy cô không tắm lâu quá! Bây giờ có nên kêu ả dậy không ?? Cô ngồi ở mép giường, cứ đưa tay lên rồi lại bỏ xuống, do dự không biết làm thế nào.

23:20

Cô lại ho.

Hít một hơi thật sâu, không thể bỏ cuộc, cô quyết định đưa tay lên, vuốt ve cho ả tỉnh giấc. Bàn tay vừa chạm đến vai người kia.

Bỗng nhiên ..

..có một sức mạnh nắm lấy cổ tay cô, trong chớp nhoán đè cô xuống giường.

Là ả.

Ả đang nằm trên cô, nhíu mày, ngắm nhìn khuôn mặt của cô.  

Cả căn phòng trở nên thinh lặng.

Chỉ còn lại âm thanh của nhịp đập, đủ để biết hai con người kia vẫn đang tồn tại.

Trái tim cô nhảy loạn xạ trong lòng ngực.

Lần đầu tiên trong đời một người ở gần cô với khoảng cách ngạt thở như vậy.

Ả vẫn ngắm cô không chớp. Ngũ quan như muốn giam giữ và hớp đi linh hồn của người con gái đang nằm dưới mình.

Cô cũng nhìn ả. Lúc này cô mới có cơ hội nhìn ả thật kỹ. Ả không còn đeo kiếng, cũng không còn khoát lên người bộ đồ màu đen đầy sát khí. Nhưng đôi mắt của ả vẫn sắc lạnh, bén lẽm như có thể nhìn thấu tâm can của người nó phản chíu vào.

Ánh nhìn như vòng xoáy sâu thẫm, huyền hoặc, khiến cô bị cuống theo đến lạc lối.

-    Em tên là Hà? - ả nhẹ nhàn, hơi thở còn vương chút hương rượu vang mà ả vừa thưởng thức.

-    ..Ph..phải. - cô hơi ấp úng.


Hình như tên của cô làm thay đổi cái gì đó trong ả.

Đôi mày thoáng giản ra, ả lấy những ngón tay thon dài, vuốt nhẹ lọn tóc mai trên trán cô.

Mắt ả dịu lại.

Đôi mắt như biết nói thay cho lời..

Ả chậm rãi lê mu bàn tay xuống đôi mắt, bờ má, rồi dừng lại ở khóe môi cô…

-    Em còn đau không? - Ả nhìn cô trìu mến.

Cử chỉ ân cần của ả làm cô bối rối, cảm giác thật lạ len lỏi trong cô:

-    K..không - cô trả lời.

Cảm thấy được con người cô hơi run rẫy với mỗi va chạm của mình. Cô bé này..đây là lần đầu tiên của em sao? ả nghĩ thầm.

Trong đầu ả chợt nảy ra một ý nghĩ. Ả nhìn cô rồi nhếch mép, cái nhếch mép vừa bí ẩn, vừa đểu vương.

23:30

-    Tại sao Madam chưa ra hiệu? Chúng ta có vào không? - Đầu To hỏi Liam

-    Hấp dẫn quá trời !- Bé Bự ngồi, từ lúc nào tay đã cầm bao bắp ran, đút vào miệng liên hồi. Mỗi lần hồi hợp là cô ăn đồ.

-        Cho tui miếng coi Bự - Bảo Đẹp với lấy bắp ran, hai mắt vấn hướng về chiếc máy nghe trá hình đang phát ra âm thanh, chung tâm điều kiển tất cả microphone của cả đội. 

Không chỉ có Bảo Đẹp và Bé Bự, hầu như cả đội đặc nhiệm và cả tổ quét dâm đang thấp thỏm chờ đợi diễn biến tiếp theo giữa ả và cô. Y như một xóm nhà lá, tối tối lại quay quần, quấn quít, đón xem một bộ film truyền hình hấp dẫn, hay lắng nghe kênh radio yêu thích.

Chỉ trong hai tiếng đồng hồ, khuôn mặt của Liam đã đổi hết từ màu này sang màu khác. Trước thì đỏ vì giận. Rồi xanh lè, lo lắng khi Thanh Hà phục vụ Kỳ Du. Kế đến là tím ngắt khi cô bị đánh. Đến lúc này thì chính thức chuyển qua màu trắng bệch, không còn chút máu. Tất cả cũng vì Thanh Hà.

Nhưng cho dù anh có cảm thấy thế nào đi nữa thì lý trí vẫn giữ được cân bằng.

-    Theo quan sát thì cô ấy vẫn còn được an toàn. Hãy bình tĩnh, họ sắp giao dịch rồi.

23:31

Ả cuối mặt, tiến đến gần cô. Hai tay vẫn giữ lấy cổ tay nhỏ nhắn, dù cô không phản kháng. Cử chỉ đó làm tim cô đập nhanh hơn. Theo phản xạ, hai mắt nhắm nghiền, bàn tay bất giác bấu chặt drape giường. Khuôn mặt cô bấy giờ hơi nhăn lại, như một đứa trẻ bị mẹ ép ăn canh khổ qua, nhưng không dám phản đối.

Cô thật sự hoang mang không biết ả muốn gì.. à không! cô biết. Nhưng cô không biết rằng bản thân mình đang muốn gì thì đúng hơn..

1s..2s…..30s..

á thôi chết rồi! cô đang làm cái quái gì vậy??  tại sao lại thuận theo ả chứ, ả chưa có trả tiền!

Cô hoản hốt, choàng mở mắt thì đã bắt gặp khuôn mặt kẻ kia đang nhìn cô, miệng tủm tỉm.  

Ả không tiến tới...ả đang trêu đùa với cô sao?

Thanh Hà nhận ra vì cái ả xấu xa này mà nãy giờ mình quên nhiệm vụ. Cô ho nhẹ một mạch hai ba cái.

Ánh mắt thành khẩn, giọng như năn nỉ:

-    Chị.. có thể trả tiền trước cho tôi được không?

Ả nghe vậy thì đột nhiên bật cười, lộ rõ hai lúm đồng tiền.. Cô nhìn ả, tròn mắt khó hiểu. Thật nhanh, ả rời khỏi người cô, khiến cô càng thêm bất ngờ.

-    Tiền trong bóp, em muốn lấy bao nhiêu thì lấy. - Ả nói rồi nằm xuốn, lấy một tay gối đầu, nhắm mắt lại.

Cô thấy vậy thì ngồi nhổm dậy, không biết mình đã làm lỗi gì khiến ả mất hứng.

-    Ơ..chị...không muốn..nữa sao?

Đợi một hồi vẫn không thấy ả trả lời, cô thở dài. Vậy không được, ả phải tự tay đưa tiền cho cô, có dấu tay ả trên tiền thì mới coi là chứng cứ giao bán hợp pháp.

.. trời ơi! người ta kêu đưa tiền thì đưa đi, tại sao ả lại khác người thế này?! cô cảm thấy khó chịu với ả, toan quay đi.

Trong phút chóc, bàn tay lúc nãy lại nắm lấy cổ tay cô, chớp nhoáng kéo một nửa người cô lên trên người mình.

Bây giờ là cô trên ả.

Khác hẳn với lúc đầu, khuôn mặt ả thật ngây thơ, hỏi:

-    Muốn gì?

Cảm giác khó chịu tan đi đâu mất, lại một lần nữa cô là kẻ bị động:

-    ơ...mu..ốn..muốn

-    Làm tình. - giọng ả trầm ấm, khóe miệng lại nhếch lên.  

Hai chữ “làm tình” của ả nghe sao mà quyến rũ.

Cô nuốt khan, hai má đỏ ửng.

Nhìn thấy cô như vậy, ả lại cười.

Không biết bao lâu rồi ả mới cười... lại nhiều lần trong một đêm... vì một người.... thật lạ.

còn tiếp..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui