Mặt Trời Trong Tim Anh
Vậy là cuộc tranh luận trong vòng gần 20 phút giữa Trương Mỹ Vân và Võ Quế Sơn từ nhà tới tập đoàn Tân Thế Giới cuối cùng cũng tới hồi kết.
Quế Sơn chốt lại: "Thể nào, em đã thấy hài lòng chưa?" Trương Mỹ Vân gật đầu thay cho câu trả lời.
Võ Quế Sơn vừa cười vừa gợi ý một cách trực tiếp: "Khi biết mình sai thì phải làm thế nào mới là em bé ngoan Mỹ Vân nhỉ?" Trương Mỹ Vân vừa vỗ tay vừa nhí nhảnh hát mấy câu: "Nắng chiếu lung linh muôn hoa vàng Mình xin lỗi mình xin lỗi được chưa? Gió mãi mơn man trên cánh môi hồng Mình xin thua mình xin thua bạn thắng." Chúng Thanh Phong đang mải mê check email, không màng thế sự cũng phải bật cười trước sự hôn nhiên, đáng yêu của Trương Mỹ Vân.
"Anh thấy biểu hiện của em như vậy có ổn không?" Trương Mỹ Vân hỏi Chúng Thanh Phong.
"Quá ổn!" "Có đáng được trợ lý đặc biệt của anh tha thứ không?" Được đà Trương Mỹ Vân hỏi tiếp, ai ngờ Chúng Thanh Phong lại có câu trả lời đi vào lòng đất.
"Tha thứ hay không em phải hỏi Quế Sơn, hỏi anh thì có tác dụng gì chứ?" Trương Mỹ Vân gật gù, hoàn toàn đồng tình với ý kiến của Chúng Thanh Phong.
Cô cười như không cười.
Miệng khẽ làu bàu: "Đúng là chẳng có tác dụng gì thật.Hỏi anh thà vạch đầu gối lên hỏi còn nhanh hơn."
Thấy Trương Mỹ Vân phụng phịu, Chúng Thanh Phong vội hỏi: "Giận à?"
Trương Mỹ Vân còn chưa kịp trả lời thì Chúng Thanh Phong đã líu lo hát lại mấy câu cô vừa hát: "Nắng chiếu lung linh muôn hoa vàng Anh xin lỗi anh xin lỗi được chưa? Gió mãi mơn man trên cánh môi hồng Anh xin thua, anh xin thua em thắng." Giọng hát của Chúng Thanh Phong hơi phô, lại sai nhạc khiến Trương Mỹ Vân bật cười ha hả vì thích thú.
Đúng là ông trời không cho ai tất cả.
Chúng Thanh Phong bên ngoài đẹp trai, bên trong nhiều tiền nhưng giọng hát thì dở tệ.
Trương Mỹ Vân nhớ trước đây Chúng Thanh Phong từng cùng minh và Lại Minh Nguyệt tới quán karaoke.
Hôm đó, mặc cô và Lại Minh Nguyệt nài nỉ thế nào anh cũng không chịu hát mà toàn đẩy qua cho Chúng Thời Giang.
Đặc biệt là Mỹ Vân, cô quay ngoắt 180 độ, thu micro về, không quên ném cho Chúng Thanh Phong một câu cà khia: "Việc được nghe thiên vương hát quá đỗi xa xỉ đối với người nghèo như bọn em.
Thôi thì bọn em cứ nên nhận lương tháng 13 vân hơn.
Phải không anh Sơn?" Võ Quế Sơn vui vẻ gật đầu, không quên tặng cho Trương Mỹ Vân một câu tán thưởng: "Ngoài ham tiền ra, không ngờ em lại còn có mặt này đó nha Mỹ Vân." "Anh không cà khia em, anh không chịu nổi hả anh Sơn?" "Không đấy!" Võ Quế Sơn nhe răng cười.
Dù phải nhận sai với Quế Sơn nhưng Mỹ Vân không cảm thấy hối hận vì ít ra cô cũng đã thu hoạch được một bài học nho nhỏ.
Đó chính là tỉnh thân chuyên nghiệp nên được xây dựng từ những điều nhỏ nhặt nhất.
Sáng hôm nay, Trương Mỹ Vân sẽ theo sát Chúng Thanh Phong để ghi chép lại nội dung cuộc họp giữa phó chủ tịch tập đoàn Tân Thế Giới và người phụ trách kinh doanh ở các chi nhánh tại 23 tỉnh, thành phố trên cả nước về vấn đề đầu tư.
Các trưởng chi nhánh gần đây thực hiện một số đầu tư theo chỉ định của tập đoàn, tất cả đều thành công.
Chỉ duy nhất chi nhánh tỉnh Hà Nam có lợi nhuận thu về quá thấp.
Chúng Thanh Phong cau mày, giáo huấn người phụ trách chi nhánh tỉnh Hà Nam, nói rằng lần sau trước khi đầu tư phải phân tích thật kỹ thị trường, không được tùy tiện đầu tư.
Vị trưởng chi nhánh này chỉ biết cúi đầu chăm chú lắng nghe, thỉnh thoảng lại đệm thêm vài câu đại loại như: "Tôi biết rồi!" hoặc "Lần sau tôi xin rút kinh nghiệm sâu sắc"....
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...