Mặt Trời Của Tôi

"Cao Viên, bụng em to như vậy, mặc áo cưới có đẹp không?!"

Trong phòng hóa trang, tôi đạp Cao Viên, bĩu môi.

Anh hôm nay mặc âu phục, hoàn mỹ làm nổi bật đôi vai rộng chân dài dáng người tốt, đúng là lụa đẹp vì người.

Cao Viên cúi người, nịnh nọt sờ bụng tôi, "Không phải mới ba tháng sao, nhìn dáng người đẹp thế này, ai nói có em bé chứ!"

Tôi nhéo lỗ tai anh một cái: "Đều tại anh! Bại hoại!"

Đường Hân đỡ thái dương: "Chú rể nên về phòng đi chứ? Có thể đừng rót thức ăn cho chó cho em nữa không?!

Yêu đương hai năm, nửa năm trước chúng tôi đã đăng ký kết hôn, sau đó vì công việc bận rộn, hôn lễ kéo dài tới bây giờ mới tổ chức.

Nhưng có một thằng nhóc còn sốt ruột hơn cả hai chúng tôi, đi tới bên cạnh chúng tôi trước một bước.

Tôi cũng giống bao cô gái khác, cũng từng hỏi Cao Viên thích bé trai hay bé gái, lúc ấy anh biết mình sắp làm cha, vui sướng hoa chân múa tay, vùi mặt vào trong lòng tôi, cười ngốc nghếch:

"Chỉ cần là vợ sinh cho anh, con nào anh cũng thích!"


Chớp mắt một cái, tôi sắp bước vào lễ đường.

Hành lang trải một đường hoa tươi tới sân khấu, trong biển người mênh mông, tôi cuối cùng cũng tìm được anh, mà anh cũng đang chờ tôi.

Trên màn hình lớn phát ra các đồng nghiệp vì hai chúng ta làm video nhỏ, xung quanh hô vang, Cao Viên quỳ một gối xuống đất, đột nhiên nghiêm túc.

"Phương Nhiễm, hôm nay cuối cùng em cũng mặc váy cưới gả cho anh, suốt quãng đời còn lại, chúng ta sẽ trở thành tình yêu chân thành của nhau, tất cả đều tốt đẹp như vậy, anh quả thực không thể tin được."

Giọng anh run rẩy, hốc mắt của tôi ươn ướt, muốn trách Cao Viên, sợ khóc hỏng lớp hoá trang, rồi lại muốn nghe anh kể ra tình yêu đối với tôi.

"Hai năm trước, ông trời đưa em đến bên cạnh anh, cuộc gặp gỡ của chúng ta giống như một bộ phim tràn ngập ngoài ý muốn, rồi lại giống như số mệnh đã định."

"Em rất tò mò, vì sao ngay từ đầu anh đã luôn để ý đến em?"

"Em đoán xem, anh thích em đến mức nào? Em vừa rơi nước mắt anh đã không biết phải làm thế nào, không muốn thấy em khóc, thích nụ cười của em, sợ em buồn, muốn bảo vệ em."

"Chuyện anh vui nhất, chính là mỗi ngày đều có thể cho em ăn no. Em nói em thích ăn kem vani, anh hận không thể đem tất cả kem vani ngon nhất trên thế giới tặng cho em, anh nói thật đó!"


Dưới khán đài, toàn hội trường cười vang, tôi cũng không nhin được cười ra tiếng, nước mắt chảy xuống, mà lời tỏ tình thâm tình của Cao Viên vẫn tiếp tục.

"Em học nấu cơm cho anh, mỗi một món em làm ăn anh đều thích ăn, mỗi một lần làm nhiệm vụ về đến nhà, nhìn thấy thức ăn em hâm nóng cho anh trên bàn còn em nằm trên sô pha ngủ chờ anh, anh rất đau lòng, nhưng lại vô cùng an tâm, anh cảm thấy mình là người đàn ông hạnh phúc nhất trên thế giới."

"Tình yêu chính là khó hiểu như vậy, là em làm cho anh dũng cảm hơn, là em cho anh ấm áp hơn, anh yêu em."

Tôi không đành lòng nhìn Cao Viên quỳ quá lâu, đỡ anh đứng dậy, anh lại đột nhiên cao giọng hô:

"Vợ ơi, gả cho anh, anh muốn cùng em sinh con, muốn cùng em yêu đương cuồng nhiệt, mãi mãi yêu em!"

Trong tiếng reo hò sôi sục của bạn bè thân thích, chúng tôi trao nhẫn, ôm hôn nồng nhiệt, chính thức kết làm vợ chồng.

Hai chúng tôi liếc nhau, cùng nhau ném bó hoa ra ngoài.

"Của tôi! Đừng hòng cướp được! "Phù dâu Đường Hân đã sớm nóng lòng muốn bắt hoa, đang chờ dốc toàn lực.

Lại nhìn lúc hoa sắp rơi xuống dưới đài, Cao Vũ Tình và cảnh sát Tiểu Lý sóng vai nhảy lên, cùng nhau tóm được, để hoa chặt chẽ khóa ở giữa hai người.

Tất cả tình yêu trên thế giới này đều là độc nhất vô nhị, kỳ diệu lại không có đạo lý, nhưng tôi tin tưởng, người yêu nhau cuối cùng sẽ đến với nhau.

Tôi cười nhìn dưới đài ồn ào náo nhiệt, nhẹ nhàng hôn sườn mặt Cao Viên: "Ông xã, em cũng yêu anh.

- -----

Hết


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui