Mặt Trăng Trong Vòng Tay Tôi
Edit: Vân Linh Nhược Vũ
Nghe phản ứng của Kỳ Thiên Lý, Kỳ Nguyệt hơi câm nín: "Ặc, chú không cảm thấy việc này rất không hợp lý ư?"
Kỳ Thiên Lý: "Không hợp lý chỗ nào?"
Kỳ Nguyệt: "Là... là con lại theo đuổi thành công một người tốt như cậu ấy?"
Kỳ Thiên Lý bày ra giọng điệu của người từng trải: "Úi dào, cái này con không hiểu đâu, chú hai nói với con nè, chuyện tình cảm chính là không nói đạo lý như thế đấy!"
"Phải không?" Kỳ Nguyệt cũng cảm thấy trừ lời giải thích ấy, hình như không có khả năng nào khác.
Kỳ Nguyệt thở dài: "Thật ra... còn một chuyện khác khiến con đau đầu hơn. Ừm... con theo đuổi thành công rồi, bây giờ yêu đương... phải yêu đương thế nào đây?"
Tỏ tình thì tốt xấu gì cô còn từng có kinh nghiệm, nhưng yêu đương thì một chút kinh nghiệm cô cũng không có.
Tối hôm qua cô ôm tâm thái bắt nhanh tiến độ mà hoàn thành việc nắm tay, hẹn hò, thậm chí hôn môi...
Hoàn thành tiến độ mất rồi, thế nên giờ đây cô chẳng biết nên làm gì nữa.
Kỳ Thiên Lý lên tinh thần: "Cái này đơn giản mà! Để chú hai dạy con nhá! Đầu tiên, phải rụt rè! Nhất định phải rụt rè! Tuyệt đối không thể để đối phương dễ dàng có được, không được đồng ý với tất cả yêu cầu của đối phương. Ví dụ như nắm tay, ôm hay những yêu cầu tiến xa hơn nữa như hôn đó! Tuyệt đối không thể đồng ý dễ dàng! Nếu không, dễ dàng lấy được sẽ không biết quý trọng!"
Kỳ Nguyệt: "..."
Không thể nào...
Nắm tay, ôm, hôn... Đêm qua cô đã làm hết cả rồi...
Nhưng khác ở chỗ không phải Cố Hoài yêu cầu mà là do cô yêu cầu, và Cố Hoài lại đồng ý răm rắp.
Nghĩ đến đây, Kỳ Nguyệt không nhịn được nhỏ giọng phản bác: "Khụ, chú hai... Con cảm thấy không hẳn là vậy, dễ dàng lấy được không hẳn sẽ không biết quý trọng! Con cảm thấy vẫn rất quý trọng!"
Kỳ Thiên Lý sốt ruột: "Nha đầu này, vừa yêu đương là não vứt cho chó ăn rồi à! Bênh vực thằng nhóc đó thế cơ!"
Kỳ Nguyệt: "Con không mất não..."
Cô chỉ nói đỡ cho bản thân thôi...
Kỳ Thiên Lý cảnh giác hỏi: "Hai đứa vừa yêu đương thôi, đừng nói thằng nhóc đó đã đưa ra mấy yêu cầu không an phận đó rồi nhá?"
Kỳ Nguyệt lắc đầu liên tục: "Không! Không có!"
Cô không nói dối, quả thật không có.
Người đưa ra mấy yêu cầu không an phận đó là cô cơ...
Nhưng cô lại ngại thừa nhận.
"Vậy là tốt rồi! Dù sao con chỉ cần nhớ kĩ lời của chú là được! Còn chuyện khác con chờ chú ngẫm thêm đã..."
...
Kỳ Nguyệt với Kỳ Thiên Lý nói chuyện hơn một tiếng mới cúp máy.
Sau khi cúp máy xong, Tống Thu Thu thò đầu ra khỏi giường, sốt sắng nói: "Nguyệt bảo, tớ nói này! Cậu thật sự nghe chú hai cậu dạy yêu đương á? Cậu ngàn vạn lần đừng nghe chú hai của cậu! Chú hai của cậu là trực nam bê tông cốt thép đấy! Gì cũng không hiểu đâu!"
Kỳ Nguyệt gãi gãi đầu: "Hả? Thế sao?"
Cô cảm thấy tuy chú hai chưa từng yêu đương, nhưng tốt xấu gì cũng sống lâu hơn cô mấy năm, chắc sẽ có chút kinh nghiệm.
Tống Thu Thu sốt ruột: "Đương nhiên! Cậu còn nhớ mấy cô gái từng xem mắt với chú hai cậu không? Trong đó có một cô gái chủ động tìm chú hai cậu uống rượu, còn cố ý nói tửu lượng của mình không tốt, một ly đã gục rồi, kết quả chú hai cậu thì hay rồi, ghét bỏ người ta ra mặt, nói đô của cô ấy kém quá nên không uống cùng."
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...