Mạt Thế Trùng Sinh Thay Đổi Thời Cuộc
Trịnh Giai Mỹ núp trong đống vật tư run rẫy bịt chặc tai để không phải nghe âm thanh gào rống bén nhọn của tang thi.
Tới lúc này ả đã bắt đầu sợ nào còn tâm tư để ý vì sao Thanh Nguyệt cũng ở đây mà nửa tháng rồi ả chưa một lần gặp mặt.
Từ thùng xe bán tải nhìn ra cánh cổng lớn đang được dị năng giả hệ thổ đóng lại, Trịnh Giai Mỹ có thể nhìn thấy số lượng tang thi đông nghẹt đang hướng đến cổng căn cứ còn những dị năng giả kia tay đang cần vũ khí chờ đợi con cá lọt lưới.
Cánh cổng đất cuối cùng cũng khép lại chặn con đường xâm nhập của tang thi, tuy vẫn có một hai con tốc độ nhanh đã lọt lưới nhưng đều bị những dị năng giả đó giải quyết.
Trịnh Giai Mỹ trước nay luôn sợ chết nên vừa nghĩ đến việc căn cứ chỉ có vài chục dị năng giả làm sao có thể đối phó với chừng ấy tang thi nên lúc mọi người không để ý ả lại trèo khỏi xe bán tải chạy vào sâu trong căn cứ.
Tuy không biết căn cứ có lối thoát khác không nhưng không phải càng vào sâu bên trông thì khi tang thi tới cũng mất không ít thời gian, biết có cơ may ả lại sống sót.
Nghĩ đến khả năng bản thân có thể sống sót ả liền có động lực để chạy về phía trước.
Những người dân bình thường khác của căn cứ sớm đã được sơ táng đến một nơi an toàn khác của căn cứ, ai còn trẻ còn khoẻ thì đi lên đài quan sát của vòng trong cầm cung tên, vũ khí chờ đợi tang thi đến nếu những người kia thất thủ.
"Đứng lại"
"Aaa… tôi là người"
"Sao bây giờ cô còn ở đây"
"Lúc nãy tôi đợi kiểm tra thì tang thi đến nên vẫn chưa kịp sơ tán cùng mọi người"
"Cô mau vào đi, đừng đi lung tung nữa"
Vậy là Trịnh Giai Mỹ trói lọt chạy vào vòng thứ 2 rồi cũng dùng cách tương tự từ từ chạy vào đến bên trong khu biệt thự.
Bên ngoài bọn Thanh Nguyệt đứng trên tường thành không ngừng quan sát dị biến sắp tới đồng thời hấp thu tinh hạch và linh tuyền để bổ sung năng lượng.
Tang thi đoàn đúng là không thể giỡn chơi được, hết đợt này lại đến đợt khác không khác nào là thuỷ triều, không biết đâu ra nhiều người biến thành tang thi như vậy, diệt hoài cũng không thấy hết.
"Tiểu Linh, em có cảm nhận được gì không?" - Thanh Nguyệt sau khi cảm thấy khá hơn liền hỏi Tiểu Linh về đám tang thi vì tang thi đoàn rất ít khi xảy ra và thường được một tang thi cấp cao chỉ huy.
"Em cảm nhận được nhưng giao động rất nhỏ, con tang thi này rất ma mãnh không để lộ sơ hở quá lâu, nhưng giao động này là một tang thi cấp 5, không đáng ngại"
Tiểu Linh vô cùng tự tin nhìn đám tang thi như thuỷ triều tiến đến căn cứ, cứ một đám tiến lên lại bị dị năng tiêu diệt, màu sắc đủ loại dị năng trên thành căn cứ phóng xuất vô cùng đẹp mắt.
Cũng may mọi người của nhóm Thanh Nguyệt đều sử dụng qua linh tuyền trong không gian nên cấp bậc cao hơn so với dị năng giả khác 1 cấp, đặc biệt Thanh Nguyệt và Tử Hoàng khả năng hấp thu vô cùng cao nên khi hai người đã là cấp 5 còn người khác chỉ mới cấp 2-3.
"Eát…"
Lúc mọi người đang cùng nhau tiêu diệt bọn tang thi thì bị một âm thanh lớn trên bầu trời thu hút.
Lúc mọi người nhìn lên mới sững sờ, không chỉ một mà là cả đàn không biết bao nhiêu con tang thi điểu đang hướng đến bọn họ.
Dị năng đang công kích tang thi phải chia một nửa để đối phó với bọn trên bầu trời.
"Sao bọn chúng cũng bị gọi đến, tang thi thú bình thường cũng không nghe tang thi con người mà?" - Thanh Triệt một tay tạo tường đất đè bẹp tang thi một tay tạo ra dây gai độc quất rớt không ít tang thi điểu.
"Vậy điều này chứng minh trong căn cứ có gì đó thu hút bọn chúng?" - Hoàng Vân ném một lôi cầu xuống nhóm tang thi, lôi cầu vừa chạm vào liền nổ oanh tạch một mảng lớn tang thi xung quanh.
"Cũng may đó chứ.
Như vậy mới có cái để tôi làm chứ" - Doãn Lãng nhìn bọn tang thi điểu thì như bắt được vàng, ai biểu dị năng của hắn chỉ là tốc độ và con rối, số lượng đông như vậy tốc độ nhanh cũng không giải quyết được gì, cũng may tự nhiên ở đâu xuất hiện một đám để anh chơi đùa.
Những người khác nghe Doãn Lãng mở miệng liền kiềm chế cảm xúc muốn đánh hắn một trận tập trung giải quyết tang thi.
Nhóm Thanh Nguyệt cũng những dị năng giả khác cứ thế trên tường thành mà phóng dị năng nhưng tang thi vẫn cứ đông như kiến không một chút thuyên càm, thậm chí lờ mờ trong đó còn có không ít tang thi động vật như chó, mèo, kỳ nhông,…
"Á…"
"Eát"
Một dị năng giả đang đứng cùng chỗ với nhóm Thanh Nguyệt thì sử dụng hết dị năng, một tang thi điểu nhân lúc đó liền bay tới gấp người đó đi.
Trước mắt mọi người dị năng giả đó bị một bầy tang thi điểu chia năm xẻ bảy, máu thit dư thùea rơi xuống đất lại bị bọn tang thi phía duosi ăn ngấu nghiến làm cho một số người chứng kiến không khỏi nôn khan, một số người quên mất chiến đấu liền có kết quả tương tự dị năng giả kia.
"Mọi người sốc lại tinh thần" - Tử Hoàng nhìn thấy bọn người đó như có ý định buông xuôi liền quát lớn không quên tạo ra một trận gió lốc cuốn bay những tang thi điểu đã tiến đến tường thành - "Nguyệt Nhi, khi anh tạo gió lốc em liền phóng hoả dị năng vào đó, được không?"
"Có thể"- Thanh Nguyệt đang chiến đấu nghe được anh nói lờ mờ hiểu ra ý định của anh liền nhanh chóng đồng ý.
Tử Hoàng nhanh chóng ngưng công kích tang thi lại làm cho những người khác đối phó có chút chật vật.
Ngay sau đó anh tập trung phong gệ dị năng ở hai tay, một luồng gió từ từ nổi lên và ngày càng khuyếch đại không khác nào một vòng rồng, những người đang cheiesn đấu với tang thi không khỏi sợ hãi bản thân có thể bị cuốn vào bất cứ lúc nào mà tang thi một số đã bị cuốn vào gió lốc mất rồi.
"Nguyệt Nhi"
"Vâng"
Thanh Nguyệt nhanh chóng tạo ra hoả cầu rồi hoả cầu từ từ biến lớn rồi ném nó vào bên trong lốc xoáy.
Gió lốc lúc ban đầu chỉ là một màu nâu nhạt của cát bụi tiếp nhận lửa của Thanh Nguyệt bắc đầu đỏ lên nhưng nhanh chóng bị gió thổi tắt.
Thanh Nguyệt không nản chí trực tiếp truyền hoả dị năng vào gió lốc, lốc xoáy một lần nữa được tiếp lửa dần dần chuyển sang màu đỏ và toả ra sức nóng kinh người, dưới sự điều khiển của Tử Hoàng gió lốc đi tới đâu tang thi đều bị cuốn vào bên trong và bị ngọn lửa của Thanh Nguyệt thiêu trụi.
Nhuẽng dị năng giả nhờ lốc xoáy không phải chiến đấu với tang thi nữa liền hoan hô và nhìn hai người với ánh mắt ngưỡng mộ.
Một vòng gió lốc đi qua tang thi điểu và người đều đã biết mất không còn một bóng.
"Chị.
Ở kia" - Tang thi bị gió lốc thiêu huỷ giúp Tiểu Linh có thể cảm nhận được dị động của tang thi cấp cao đang có ý dịnh lẫn trốn ở phía xa.
Tử Hoàng nhanh chóng theo hướng tay của Tiểu Linh nhìn thấy một tang thi không khác gì con người nhưng trên hai vai và mặt lại có các khối vô cùng lớn làm người khác nhận ra đây không phải con người lập tức cho gió lốc truy đuổi theo.
Tang thi biết bản thân đã bị lộ liền nhả ra gió tuyến và phóng băng nhậm về gió lốc nhưng sức mạnh của Tử Hoàng cùng Thanh Nguyệt gộp lại đâu dễ gì bị giả quyết.
Không đến 5 phút tang thi băng cấp 5 kia cũng đã bị gió lốc nuốt chửng.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...