Thẩm gia ba người cộng thêm Quách Lâm mặt dày mày dạn cứng rắn muốn đi theo tới công hội.
Nhưng đến công hội rồi, Thẩm Hoa Vinh mới nghĩ đến hắn như thế nào lại quên hỏi con bé Vân Khởi kia ở chỗ nào a!
Bất quá chuyện này cũng không là vấn đề, Thẩm Duyệt bất kể thế nào cũng là hội viên chính thức của công hội, bốn người liền tiến vào công hội.
Nhưng Thẩm Duyệt có lẽ đã quên, chính cô bất quá mới chỉ là hội viên ở cấp thấp nhất mà thôi, bình thường tiếp xúc chủ yếu đều là hội viên cấp thấp, căn bản không có cơ hội tiếp xúc hội viên cao cấp của công hội.
Mà hội viên cấp thấp ở công hội trên cơ bản đều chưa từng gặp qua Vân Khởi, coi như là có gặp qua Vân Khởi, cũng không nhất định biết rõ thân phận của Vân Khởi.
Vì vậy Thẩm Duyệt lần lượt hỏi mọi người trong công hội, có biết hay không một cô gái tên là Vân Khởi. Hội viên cấp thấp trong công hội chủ yếu đều là mới vừa gia nhập công hội không lâu, rối rít lắc đầu, bày tỏ không biết.
Thẩm Duyệt có chút không vui, Thẩm Hoa Vinh trầm mặt, còn lại Dương Mai vẫn hưng trí bừng bừng, sau mạt thế, bà ta bị hù dọa thiếu chút nữa mất hồn, đâu chịu đi ra ngoài. Cả ngày ở nhà, chờ đợi Thẩm Duyệt ra ngoài tìm kiếm điểm lương thực, hiện tại thật vất vả mới có chút thành quả, còn là hội viên của công hội rất nổi danh ở căn cứ, Dương Mai hào hứng rất cao.
Dương Mai trừng lớn hai mắt, hai mắt không ngừng nhìn xung quanh, thấy cái gì mới lạ, vật gì trân quý, trong mắt cũng sẽ nhịn không được lóe lên những tia sáng tham lam chói mắt.
Vì vậy bốn người đành phải đi tới khu dân cư bên ngoài công hội chờ đợi, nghĩ tới tiểu tiện nhân Vân Khởi kia có quan hệ với nam nhân là nhân vật cao tầng, như vậy chỗ ở khẳng định cũng là cao cấp.
Bốn người đầu tiên là hỏi thăm thủ vệ phía ngoài khu dân cư, thủ vệ tự nhiên sẽ không đem tin tức tiết lộ cho bốn người, bốn người đành phải ngồi xổm ở một cái góc nhỏ gần cổng, ôm cây đợi thỏ, chờ Vân Khởi.
Khu dân cư này là khu dân cư mới được xây thêm nhưng thiết kế rất giống với khu nhà hội viên cao cấp và đều là bảy tầng, khu dân cư này chủ yếu để cho hội viên cấp ba sao trở lên vào ở.
Trụ ở bên ngoài khu dân cư, bên trong được thiết kế tinh tế, gian phòng gọn gàng sạch sẽ, quả thực cùng trước mạt thế không có sai biệt bao nhiêu, khiến cho Dương Mai sau khi nhìn thấy hai con mắt phát sáng nhìn chằm chằm.
Ba người Thẩm Hoa Vinh cùng Thẩm Duyệt hôm qua đã xem qua, hôm nay nhìn lại cũng đã đỡ hơn sự khao khát thèm thuồng, nhưng so với Dương Mai lại không giống nhau, sau khi mạt thế tiến đến, bà ta không dám bước chân ra khỏi cửa, chỗ ở ngay cả ổ heo trước mạt thế cũng không bằng, hiện tại làm cho bà ta không nghĩ tới chính là sau mạt thế người ta còn có thể vào ở một nơi cao lớn đẹp đẽ vậy.
Dương Mai hâm mộ đến ghen ghét rồi!
Ngay sau khi bốn người kia bước vào công hội Vân Khởi đã có tin tức, cô cũng biết lấy tính tham lam mấy người kia, biết mình có chỗ tốt như vậy lý nào chịu buông tha?
Chứng kiến bốn người ngồi canh giữ ở phía bên ngoài khu dân cư, nghĩ đến chắc muốn ôm cây đợi thỏ tóm mình đây. Vân Khởi cười lạnh, cô khả không phải là loại người tốt gì, cô sở dĩ nguyện ý cung cấp phí nuôi dưỡng cho Thẩm Hoa Vinh, bất quá cũng là vì mình suy tính.
Trong công hội, những hội viên cấp thấp mặc dù không biết mình, nhưng chỉ cần dụng tâm tìm kiếm, tìm ra thân phận của mình tuyệt đối không khó. Công hội thành lập không lâu, Thẩm Hoa Vinh kiếp trước có lỗi với Vân Khởi, nhưng kiếp này những chuyện kia, Thẩm Hoa Vinh còn chưa kịp làm.
Nếu để cho hội viên của công hội biết chính mình là con gái nhưng bỏ mặc người cha là Thẩm Hoa Vinh chịu khổ, như vậy đối với thanh danh của cô đúng là đả kích trí mạng.
Nếu như công hội thành lập đã lâu, có cơ sở nhất định, kia Vân Khởi cũng không sợ, nhưng là công hội vừa mới thành lập không lâu, cũng đang là thời điểm cố gắng phát triển, nếu để cho hội viên biết rõ, cô đối cha ruột của mình ác độc như vậy, đối đãi như vậy người khác...?
Vì công hội ổn định, Vân Khởi đành phải trước tạm thời ổn định ba người Thẩm Hoa Vinh, sau đó từ từ tìm cơ hội trả thù. Tiện nghi của Vân Khởi cô cũng không phải là dễ dàng chiếm như vậy a.
Nếu như Thẩm Hoa Vinh thức thời, không đến quấy rầy cô, như vậy cô nhắm mắt làm ngơ, nói không chừng thiện tâm, liền thật sự buông tha ba người Thẩm Hoa Vinh.
Nhưng mà Thẩm Hoa Vinh nếu đã muốn tìm đường chết, như vậy cô nếu không thành toàn co bọn họ, chẳng phải là cô đã phụ "Tình nghĩa" của bọn họ dành cho mình sao?
Nghĩ tới hội nghị ngăn chặn động vật biến dị hôm nay, Vân Khởi cười một tiếng rồi đối với Dung Ly đứng ở sau lưng nói:
"Chúng ta đi!"
Hôm nay chính là lần đầu tiên Vân Khởi chính thức lộ diện ở công hội, công hội đã có mấy ngàn người, nhưng đại đa số đều là hội viên cấp thấp, cao cấp không nhiều lắm, hôm nay muốn mở hội nghị động vật biến dị.
Vân Khởi dẫn Dung Ly rời khỏi tòa nhà trung tâm, cố ý đi ngang qua khu dân cư, lại vừa lúc bị bốn người kia nhìn thấy.
Bốn người kia nhìn thấy Vân Khởi, con mắt lập tức sáng, đứng lên, bước nhanh đi đến gần bên người Vân Khởi, đem Vân Khởi vây vào giữa, dường như là sợ Vân Khởi chạy mất vậy.
Nhìn thấy Vân Khởi, Thẩm Hoa Vinh cùng Thẩm Duyệt, Quách Lâm ba người hôm qua đã nhìn qua, ngược lại không có cái cảm giác gì đặc biệt. Nhưng đối với Dương Mai đã lâu chưa gặp qua trong nội tâm lại cực kỳ kinh ngạc, cô gái trước mắt này thật sự là cái con bé Vân Khởi trước kia vẫn tùy ý bắt nạt?
Dương Mai xem như là nhìn Vân Khởi từ nhỏ lớn lên, trước kia Vân Khởi lúc nào cũng cúi đầu, người lúc nào sợ hãi, mỗi lần nhìn thấy bà ta, trong mắt đều tràn đầy sợ hãi, nhưng mà Vân Khởi bây giờ?
Mặc dù khuôn mặt rát giống nhau, nhưng Dương Mai chắc chắn rõ ràng người trước mắt cùng Vân Khởi trước kia không giống nhau, bà ta không biết có chỗ nào không giống nhau, nhưng bà ta có thể cảm giác được sự không giống nhau ấy.
Vốn dĩ Vân Khởi trước kia mà Dương Mai biết tính cách nhu nhược ấn tượng quá sâu, cho nên mặc dù cảm thấy ở Vân Khởi tựa hồ có chỗ không giống nhau, nhưng Dương Mai vẫn nhịn không được hướng về phía Vân Khởi cười lạnh nói:
"Ngươi rốt cục chịu ra ngoài rồi?"
Vân Khởi đối với bọn họ cũng không có chút khách khí nào, để cho bọn họ chờ đợi ba giờ rồi, bên ngoài lạnh như vậy, khiến toàn thân Dương Mai run rẩy, sắc mặt liền thật lạnh.
Vân Khởi không thèm để ý chút nào cười một tiếng
"Các ngươi đâu có nói với ta là các ngươi muốn tới, các ngươi không nói với ta các ngươi tới, ta làm sao biết các ngươi tới."
Vân Khởi cây ngay không sợ chết đứng, lấy lời nói của Dương Mai mà nói ngược lại, Dương Mai tức giận thở phì phò, trước kia Vân Khởi quá mức thuận theo, khi nào thì dùng giọng nói như vậy nói chuyện với bà ta? Dương Mai phát hỏa
"Ngươi cái tiểu tiện nhân kia, ngươi dám nói chuyện với ta như vậy? Ngươi có phải hay không không muốn sống?"
Vân Khởi lạnh lùng nhìn Dương Mai một cái, sau đó ngậm miệng lại.
Cũng không biết khi nào thì, xung quanh tụ tập không ít người, người chung quanh chứng kiến Dương Mai hung ác tức giận mắng Vân Khởi, làm cho trong lòng bọn hắn lập tức nổi lên bất bình.
Mọi người ở trong đây chủ yếu là nhân vật cấp cao trong công hội, phần lớn đều gặp qua Vân Khởi, biết rõ Vân Khởi thích an phận, cũng không hề nói cái gì quá đáng bao giờ. Không nghĩ tới thần tượng trong lòng bọn họ, thế nhưng sẽ bị một cái lão bà mắng, sở dĩ phải hội viên đều nổi giận.
"Ngươi này bà điên, câm miệng cho ta, " một nam nhân thân hình to lớn quát Dương Mai, ánh mắt âm lãnh.
Dương Mai chính là đang mắng hăng say, đột nhiên cảm thấy một cỗ khí lạnh trực tiếp theo lòng bàn chân lẻn đến đáy lòng, Dương Mai thanh âm nhất thời nghẹn ở cổ họng, gặp một nam nhân cao lớn nhìn chằm chằm bà ta. Dương Mai nhịn không được run một cái, nhưng nghĩ đến con gái của mình cũng là dị năng giả, lại là hội viên của công hội, thấy mọi người ở chung quanh trào phúng nhìn mình, Dương Mai nhịn không được quay sang nói lại
"Ngươi ai a? Ta thích mắng ai thì mắng, ngươi quản được sao?"
Dương Mai một câu nói lập tức chọc nhiều người tức giận, Vân Khởi không chỉ là hội trưởng công hội, lại là thần tượng trong lòng rất nhiều người, những người này sau khi mạt thế tiến đến, cuộc sống liền rất gian nan, sau khi có công hội Long Châu lính đánh thuê, lính đánh thuê trong công hội được nhận điều kiện ưu việt, chẳng những cho bọn họ một nơi an toàn đặt chân. Còn tạo công ăn việc làm cho người nhà của họ, công hội chính là nhà của bọn họ, mà Vân Khởi liền chính là lão đại của bọn họ.
Nếu như Vân Khởi chỉ cho bọn họ cuộc sống tốt hơn thì những người này có lẽ sẽ không sùng bái Vân Khởi, nhưng là Vân Khởi có thực lực sâu không lường được, mới khiến cho mọi người triệt để đem công hội cùng Vân Khởi xem như thần mà dựa vào.
"Ngươi cái đàn bà thối tha kia, ngươi dám nói thêm câu nữa thử xem, có tin hay không ta bắt ngươi đi uy tang thi ăn" một nam nhân trẻ tuổi hung hăng nói.
"Lão bà nói xin lỗi cho ta!"
"..."
Dương Mai gặp người xung quanh túm lại chỉ trích bà ta, vốn là khí thế mạnh mẽ chống lại cũng nhanh chóng giống như là bóng cao xu xì hơi, móp méo đi. Dương Mai sợ hãi rụt cổ lại, nhịn không được nghiêng đầu sang nhìn Thẩm Duyệt cùng Thẩm Hoa Vinh, về phần Quách Lâm sớm liền sau khi nhìn thấy những người này liền núp ở trong góc, cúi thấp đầu, ngẩng đầu xem cũng không dám.
Những người này đều là dị năng giả cao cấp, khí thế ở trên người rất áp người, Thẩm Hoa Vinh nào có thể so sánh cùng. Vì vậy Thẩm Hoa Vinh đành phải đưa ánh mắt hướng về phía Thẩm Duyệt, không dám nhiều lời một chữ.
Thẩm Duyệt xem ba người đều nhìn về phía mình, trong lòng cũng là đánh trống, không nhịn được thầm mắng, những người kia Thẩm Duyệt hoặc là gặp qua, hoặc là nghe người ta nói qua, đều là dị năng giả cao cấp, cũng không phải là người mà cô có thể so sánh.
Cái con bé Vân Khởi kia đến cùng dựa vào ai, như thế nào có thể khiến cho những người này đều giúp cô ta nói chuyện đây?
"Thực xin lỗi, thực xin lỗi, " Thẩm Duyệt rất thức thời khom lưng đối người chung quanh xin lỗi, vẻ mặt rất là chân thành tha thiết
"Mẹ ta tính tình thẳng, không tốt lắm, ta mang mẹ ta hướng mọi người nói xin lỗi, kính xin mọi người có thể tha thứ."
Thẩm Duyệt thái độ xin lỗi rất chân thành tha thiết, người ở chung quanh tuy nhiên cũng không hề dễ dàng bị lay động.
Sau khi mạt thế tiến đến, những người bọn họ đã sớm xem coi nhẹ cái chết, chớ nói chi là bọn họ quan hệ xã giao phong phú, một cái có thể nhìn ra được Thẩm Duyệt tâm tư không thuần khiết.
Thẩm Duyệt thấy mọi người không để ý đến chính mình, lập tức nóng nảy, đối với Vân Khởi nói:
"Tiểu Khởi, mẹ cũng là nhìn xem ngươi lớn lên, đối với ngươi cũng rất tốt, mẹ chỉ là tính tình thẳng, ngươi cũng đừng có cùng mẹ so đo."
Thẩm Duyệt trong ánh mắt tràn đầy không vui, người chung quanh đều là vì Vân Khởi mới không bỏ qua cho bọn họ, Thẩm Duyệt trong nội tâm đối với Vân Khởi càng thêm ghen tị.
Vân Khởi còn chưa nói lời nào, Thẩm Duyệt gấp hơn rồi, nhịn không được tiến lên nói tiếp
"Tiểu Khởi ngươi nói giúp mẹ một chút a?" Nói xong liền muốn tiến lên kéo trụ ống tay áo của Vân Khởi.
Vân Khởi thân thể nhanh nhẹn tránh né được, Thẩm Duyệt vồ hụt liền bổ nhào một cái, sắc mặt càng thêm khó coi, âm thầm hung hăng trợn mắt nhìn Vân Khởi một cái.
Những người xung quanh liền vừa vặn nhìn thấy vẻ mặt của Thẩm Duyệt, gặp Thẩm Duyệt còn dám trừng mắt với Vân Khởi, rốt cục nhịn không được nổi giận nói:
"Ngươi nữ nhân này thật sự là không biết sống chết a, cũng dám uy hiếp hội trường của chúng ta, là không phải là không muốn sống nữa đúng không?"
Hội trưởng?
Ba người Thẩm gia cùng với Quách Lâm cũng nhịn không được trừng lớn hai mắt, nhìn người nam nhân vừa nói chuyện kia, sau đó vẻ mặt nghi hoặc. Kia nam nhân lại nói:
"Nhanh chóng tiến lên đối với hội trường của chúng ta xin lỗi, nếu không phải vậy... Hừ." Nói xong liền giơ giơ quả đấm to.
Nhưng là nam nhân kia cũng không biết bởi vì lời nói của hắn mà ba người Thẩm gia cùng Quách Lâm trực tiếp ngây người.
Hội trưởng?
Ai a?
Rồi sau đó theo phía kia tay của đàn ông chỉ nhìn về phía Vân Khởi, trong nội tâm nhất thời nổi sóng, Vân Khởi?
Vân Khởi là hội trưởng công hội Long Châu lính đánh thuê?
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...