Mạt Thế Trùng Sinh Chi Nữ Vương Trở Về

"Hôm nay khách quý đến khách sạn chúng tôi thật sự làm bản khách sạn vinh hạnh a!" Quản lý khách sạn cũng là giao thiệp rộng, không nói chủ nhiệm dị năng giả, vài dị năng giả, hắn trong lòng cũng là hiểu rõ, biết rõ những người này không thể dễ dàng đắc tội được.

Quản lý khách sạn tươi cười sáng lạn, nhiệt tình chào hỏi mọi người tiến vào khách sạn.

Trong khách sạn phục vụ tất cả đều là nguyên một đám nam sinh tướng mạo tuấn tú có thể sánh ngang minh tinh, nguyên một đám người vóc dáng cao thẳng, trên mặt mang vừa vặn nụ cười ấm áp.

Đám người Vân Khởi đi một chuyến ba bốn mươi người, được quản lý khách sạn an bài hạ tiến vào một phòng riêng, còn có thể so với tiệc đứng xa xỉ.

Rượu cũng không ít, dị năng giả nữ rất ít, nhưng cũng không phải là không có, các nam nhân đều đi uống rượu, mạt thế tiến đến, có thể uống rượu, quả thực chính là hành vi xa xỉ, hiện tại thật vất vả gặp được có người mời khách, tự nhiên không muốn bỏ qua.

Còn lại nữ nhân lại là uống một chút nước trái cây, trái cây ở mạt thế khan hiếm, bình thường không được ăn đến, bây giờ có thể uống được nước trái cây, tất cả mọi người rất hài lòng.

Trong đó tuấn nam mỹ nữ không ngừng ở trong đó xen kẽ, mặc dù không thể làm gì, nhưng vẫn là làm cho người ta tâm tình rất tốt.

Bữa cơm này ăn mọi người vừa lòng thỏa mãn, thẳng đến tối  mới từ từ tản đi.

Bữa tiệc này ăn tốn hơn một ngàn cân vật tư, làm cho Cao Lôi ruột thịt rất đau, nhưng hắn tính tình hào sảng, hơn nữa chuyện mời khách, trước đó Vân Khởi cũng đã đồng ý, Cao Lôi mặc dù đau lòng, nhưng là trong nội tâm âm thầm an ủi mình, về sau nhất định có thể lấy được càng nhiều, chỉ cần hắn liên tục tu luyện là được.

Ba người về đến nhà, mẹ tiểu Văn đã chuẩn bị xong quần áo sạch cùng nước nóng, ba người nghỉ ngơi thật tốt một đêm. Sáng sớm hôm sau, ba người mới ra khỏi nhà, liền theo trung tâm căn cứ biết con đường hướng tới kinh đô đã được thông mở ra, mặc dù đường xá nguy cơ trùng trùng, nhưng ít ra có thể thông qua.

Ba người Vân Khởi đều có chút ít ngạc nhiên mừng rỡ, Tiểu Văn cùng Mẹ tiểu Văn ngược lại có chút khẩn trương.

Tiểu Văn là trẻ con còn không hiểu được tâm tư ẩn dấu, trực tiếp bổ nhào vào trên người Vân Khởi nói


"Chị, Tiểu Văn không bỏ được chị đi."

Vân Khởi sờ sờ đầu Tiểu Văn 

"Yên tâm đi, nơi này cũng là nhà của chị, chị sẽ trở lại."

"Thật sự?" Tiểu Văn có chút vui mừng ngẩng đầu, hắn vốn tưởng rằng chị Vân Khởi đi rồi, liền sẽ không còn trở lại nữa, lại không nghĩ được chị Vân Khởi đối hắn tốt như vậy.

Nghe được Vân Khởi còn có thể trở lại, Mẹ tiểu Văn cũng rất là thở phào nhẹ nhõm, không thể phủ nhận, ba người Vân Khởi là người tốt, ít nhất đối với nàng cùng Tiểu Văn đều rất tốt, kể từ khi nàng đến sau liền không còn chịu đói lạnh bị qua ngày, nàng thật lòng không nghĩ tới mất đi công việc này.

Chỉ là nếu như Vân Khởi quyết định chuyện này, nàng mặc dù trong nội tâm tiếc nuối, nhưng Vân Khởi đối mẹ con bọn họ có ân, nàng không có ý kiến, lại không dám oán hận.

Bây giờ nghe Vân Khởi còn có thể trở lại, trong nội tâm tự nhiên là vui vẻ.

Vân Khởi mặc dù nghĩ tới muốn ở kinh đô đặt chân, nhưng về sau lúc thi hành nhiệm vụ, cũng thường xuyên đi ngang qua căn cứ J, có thể ở chỗ này có chỗ đặt chân, cũng là chuyện tốt.

Ba người rất nhanh quyết định ngày hôm sau sẽ xuất phát, buổi tối, mẹ tiểu Văn làm cả bàn thức ăn phong phú, mấy người cao hứng ăn một bữa, sáng sớm hôm sau, mẹ tiểu Văn cùng Tiểu Văn sẽ đưa ba người đi tới cổng căn cứ.

Vân Khởi ở chỗ không có người, từ trong không gian lấy ra một chiếc xe việt dã đã được tân trang qua, cùng lần đầu tiên xuất ra, làm cho Cao Lôi cùng Đồng Hạo rất là hưng phấn.

Cao Lôi là nam nhân, nam nhân thích xe rất bình thường, Đồng Hạo mặc dù nhỏ, nhưng là hắn từ nhỏ yêu xe, nhìn thấy xe việt dã đã tân trang qua, rất là hưng phấn kêu lên: 


"Quá tuyệt vời!"

Vân Khởi ba người tạm thời muốn rời căn cứ đi, chủ nhiệm dị năng giả cũng là biết rõ, còn cố ý đến đưa tiễn ba người, một vài dị năng giả không có tiếp nhận nhiệm vụ, cũng đứng ở cổng căn cứ đưa tiễn ba người.

Vân Khởi nhìn xem đám người đưa tiễn đông nghẹt, mặc kệ thật lòng giả vờ, Vân Khởi bị phần nhân tình này cùng Cao Lôi và Đồng Hạo cảm động hết sức, liều mạng quơ múa hai tay, bày tỏ nhất định sẽ còn trở lại.

Vẻ mặt chủ nhiệm dị năng giả nhiệt tình, hắn thập phần hoan nghênh Vân Khởi thường tới căn cứ, Cao Lôi cũng bày tỏ bọn họ thập phần nguyện ý.

Cuối cùng, đang lúc mọi người dưới ánh mắt lưu luyến không rời, ba người lên xe, nghênh ngang rời đi.

Mạt thế mặc dù đã qua một tháng, nhưng con đường đi tới kinh đô thượng vẫn hết sức tấp lập, thường xuyên có thể nhìn thấy đoàn xe thật dài cùng nhau đi tới kinh đô.

Trên đường cái rộng lớn cũng  thường gặp được xe bị tổn hại, phần còn lại của thân thể con người, chân tay đã bị cụt, vừa nhìn cũng biết là chết ở trong tay tang thi cao cấp.

Xe mới vừa mới cách căn cứ không xa, liền đụng phải một  tang thi cấp thấp, xe ở thời điểm Cao Lôi lái liền trực tiếp nghiền ép.

Một đường đi qua, gặp được tang thi cấp thấp, xe liền trực tiếp nghiền ép, gặp được một chút tang thi cao cấp đều là Đồng Hạo xuống xe giải quyết.

Đến chạng vạng, vừa vặn gặp được một đoàn xe thật dài, theo phía nam mà đến, thật vất vả đi đến nơi đây, đúng là muốn đi tcăn cứ kinh đô.


Mọi người tìm được một cái nhà sưởng tương đối rộng lớn, quyết định khuya hôm nay ở chỗ này nghỉ ngơi.

Cao Lôi làm người hào sảng, làm cho người ta một loại cảm giác thành thục chững chạc, đáng giá tín nhiệm, rất nhanh sẽ dùng một bao bánh mì, đổi lấy tư liệu của những người này.

Theo những biển số xe ngược lại có thể nhìn ra được, những xe này đều là xe phía nam, những người này khẩu âm tất cả đều là phía nam.

Địa phương bọn họ ở trước kia là khu thành thị vùng duyên hải phát đạt giàu cói, nhưng kể từ khi mạt thế tiến đến, bọn họ gặp tổn thất lớn nhất, bởi vì thành thị duyên hải phát đạt, nhân khẩu rất đông, biến thành tang thi dĩ nhiên là rất nhiều.

Tại thành phố, tang thi số lượng quả thực kinh người, cho nên bọn họ bắt đầu tổ chức thành đoàn thể bắt đầu hướng tới kinh đô mà đến.

Một đường mà đến, người gia nhập đội ngũ bọn họ càng ngày càng nhiều, trong đội ngũ càng nhiều người, càng hấp dẫn sự chú ý của tang thi càng lớn, bọn họ dọc theo đường đi đã gặp phải không ít tang thi tập kích,

Đoàn xe đúng là rất nhiều có thể hơn vạn, nhưng mà tới bây giờ chỉ có mấy trăm, có thể thấy được hung hiểm trong đó, mà bọn họ đã bỏ ra giá cao như thế nào mới đi đến nơi này.

May mắn chính là, đang chạy trốn trên đường, bên trong đội xe bọn họ có người thức tỉnh dị năng, nếu không chỉ bằng bọn họ những người bình thường đến không được nơi này.

Buổi tối, bọn họ đã chung sống một tháng, đã tạo thành một định chế độ, còn có người chuyên môn gác đêm.

Vân Khởi bọn họ chỉ có ba người, theo bọn họ, là muốn dựa vào bọn họ, cho nên bọn họ nói ra muốn ba người bọn họ ra một người, đi ra ngoài gác đêm.

Coi như là không gặp những người này, bọn họ buổi tối ngủ cũng đều có người gác đêm, cho nên Cao Lôi rất sảng khoái đáp ứng.

Nhưng là làm cho Cao Lôi không nghĩ tới chính là, bọn họ thế nhưng còn nói ra muốn một ngày ba bao bánh mì thù lao, chờ thời điểm tang thi đột kích, sẽ bảo hộ bọn họ.

Cao Lôi vốn muốn cự tuyệt, Vân Khởi lại làm cho Cao Lôi đáp ứng bọn họ.


Hiện tại đã là buổi tối, chờ ngày hôm sau, bọn họ có thể bỏ qua những người này, không cần phải bởi vì vài bao bánh mì mà cùng những người này trở mặt, không đáng, hơn nữa bọn họ chỉ có ba người, ở trong mắt mọi người, thật sự của bọn họ là nhỏ yếu.

Cao Lôi từ trong bao móc ra ba ổ bánh bao đưa cho một phụ trách quản lý vật tư, sau đó liền mang theo Vân Khởi cùng Đồng Hạo ở bên ngoài đoàn xe tìm được một vị trí, dừng xe,

Ba người vì không làm cho người chú ý, liền ở trên xe ăn cơm tối, Vân Khởi liền bắt đầu gác đêm, đợi đến sau nửa đêm là đổi thành Cao Lôi.

Vân Khởi quan sát được những người này mơ hồ lấy một chiếc xe việt dã cao cấp làm trung tâm, chiếc xe kia xung quanh tụ tập bốn năm dị năng giả cùng một đám tay chân thoạt nhìn cũng rất hung ác.

Vân Khởi thấy không có gì khác thường, liền đem tinh thần lực tản mát ra đi, rồi sau đó nhắm mắt dưỡng thần.

Đúng lúc này, chỉ nghe thấy được một trận tức giận mắng cùng tiếng đá  truyền đến.

"Họ Dung, ngươi cho rằng ngươi còn là thái tử cao cao tại thượng sao, tổng giám đốc tập đoàn Dung thị? Giàu có như ngươi, hiện tại ngươi bất quá chỉ là một phế vật thôi, dám đắc tội đại ca của chúng ta, hôm nay xem ta có hay không hảo hảo giáo huấn ngươi, " nói xong cũng là một loạt tiếng đá truyền tới.

Vân Khởi tản mát ra tinh thần lực có thể rõ ràng cảm nhận được người kia chính là tên côn đồ đòi phí bảo hộ duy trì đoàn xe kia.

Mạt thế, tình huống như vậy nhiều không kể xiết, Vân Khởi căn bản không có ý định quản.

Nhưng là, cái nam nhân kia bị đánh kia lắc lắc cánh tay, không thể động đậy, trong miệng phát ra tiếng ô ô, giống như dã thú bị thương tiếng gào thét, nhưng không cách nào thoát ra trói buộc.

"Hừ, còn dám động, tiểu gia đã sớm xem gương mặt tiểu tử ngươi đó không vừa mắt, xem tiểu gia hôm nay có đánh chết ngươi không " nói chính là một trận đánh nhau truyền tới, nhiều tiếng giòn vang.

Dung gia? Vân Khởi nhướng mày, giống như là nhớ tới cái gì.

Ở trong đầu nguyên chủ, mạt thế tựa hồ có một cái nam nhân họ Dung phi thường lợi hại, cuối cùng thành lập lớn căn cứ thứ hai, dẫn tới vô số anh hùng theo đuổi, mà nam nhân kia giống như cũng là người từ phương nam tới, trước cũng là tổng giám đốc tập đoàn Dung thị, chẳng lẽ chính là người nam nhân trước mắt nàng này?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui