Mạt Thế Trọng Sinh Trở Về Bên Anh
"Không được!!" Hoắc Hành chém đinh chặt sắt từ chối, anh quay mặt về hướng khác để bản thân không nhìn vào ánh mắt đáng thương kia.
Vừa dứt lời đã kéo cô đi cách xa quầy hàng, nếu Thời Mộng có tai thỏ trên đầu thì bây giờ nó đã rủ xuống.
Trước kia khi chưa bị Hoắc Hành bắt cóc, cô đều không thể cưỡng lại được các đồ ăn ngoài vỉa hè, mỗi lần đi học hay từ công ty về nhà cô đều ghét vào các hàng quán nhanh bên đường để dùng thay bữa tối.
Dù trong nhà vẫn dư giả về mặt tiền bạc, vẫn ở biệt thự và có đầu bếp nấu cơm nhưng Thời Mộng vẫn không chống lại được những món ăn đặc sắc này.
Do ăn quá nhiều mà có một lần cô phải nhập viện vì viêm dạ dày.
Kiếp trước mãi cô mới được Hoắc Hành kể cho nghe.
Đó là lí do sau khi bắt cóc, tất cả đồ ăn cô dùng nếu không phải đầu bếp thượng hàng nấu cho thì cũng là anh nấu cho cô ăn.
Hoắc Hành cấm triệt các đồ ăn mua bên ngoài được xuất hiện trong biệt thự.
Bây giờ vẫn như vậy.
QAQ anh ta hoàn toàn là khúc gỗ không hiểu phong tình gì cả.
Thật đáng tiếc khi bỏ qua mỹ vị nhân gian như vậy.
Thời Mộng không hề biết những gì Hoắc Hành đã trải qua, mấy món đấy khi xưa anh thậm chí còn không đủ tiền mua.
Cuộc sống nơi thâm cốc hẻo lánh mỗi ngày sống lay nứt qua ngày với núi rừng thì kiếm cái ăn tạm qua loa qua ngày cho no bụng là được.
Hoắc Hành hoàn toàn không có khái niệm thưởng thức đồ ăn hay vẻ đẹp như các công tử nhà giàu.
Cuộc sống của anh chuyển dời sang tắm trên mưa máu, đến giun đất còn phải ăn để có sức lực vận chuyện hàng hóa.
Kể cả bây giờ anh đã đủ tiền tài để tiêu xài thưởng thức những thứ đó nhưng anh không thèm hướng đến mấy cái tiêu chuản đấy.
So với mình trải nghiệm thì anh thích mua cho cô những món đồ trang sức xa hoa mới mẻ hơn, cho cô thưởng thức những món ăn đắt tiền được nấu bởi đầu bếp trứ danh trên thế giới.
Công chúa của anh xứng đáng được đem tới những điều tốt đẹp nhất.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...